Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 900



CHƯƠNG 900

Khổng Lưu lắc đầu.

“Nói chung, mặc dù nó nằm dưới sự kiểm soát của liên minh, nhưng nó thường có sẵn trên thị trường chợ đen. Ngoài việc phục vụ cho các nhà nghiên cứu khoa học, thì đối với những người khác, nó chỉ là thứ vô dụng.”

Lấy điện thoại di động ra, Sở Vĩnh Du gọi cho ông Tần.

Sau khi anh thuật lại tình hình của nhà họ Giả, ông Tần cũng vô cùng tức giận.

“Súc vật! Mặc dù những di dân từ Huyền Hoàng Tinh này không yên phận thật, nhưng cơ bản bỉ gây ra những chuyện lông gà vỏ tỏi. Mà nhà họ Giả này lại dám làm ra chuyện tày đình như vậy.

“Ông Tần, ông lập tức cho người điều tra nhà họ Giả, khi đã có đầy đủ chứng cứ, lần này cháu sẽ lấy nhà họ Giả giết gà doạ khỉ, để cho tất cả di dân Huyền Hoàng Tinh nhập cư vào nước R hiểu rõ một điều, đã đến đây rồi, thì dù có là rồng cũng phải cụp đuôi cho cháu, đây là lãnh thổ nước R, không cho phép chọn chúng ngang ngược.”

Sau khi cúp điện thoại, Sở Vĩnh Du lại nhìn Khổng Lưu.

“Lần này, cậu theo tôi tới Thiên Hải, ẩn nấp trong bóng tối. Bằng không, sau khi những người họ Giả kia biết được lai lịch của cậu, thì kế hoạch sau đó của tôi không thể thực hiện được.”

Khổng Lưu thẳng người.

“Tôi hiểu rồi cậu chủ, cậu chủ sát phạt quyết đoán, Khổng Lưu cực kỳ ngưỡng mộ.”

Trước đây Sở Vĩnh Du không giết bất cứ ai nhà họ Tạng ở Tỉnh Thành, là bởi vì không cần thiết phải giết người vì chút chuyện vặt vãnh đó, nếu thật sự làm vậy thì rất dễ bị những di dân Huyền Hoàng Tinh kia bắt được thóp, kháng nghị lên Liên minh Huyền Hoàng Tinh.

Trong hiệp nghị ban đầu giữa Sở Vĩnh Du và liên minh, tất cả người nhập cư phải tôn trọng luật pháp của nước R, nếu họ không tuân theo thì có thể tùy ý xử lý, nhưng nếu người nhập cư bị tàn sát một cách tùy tiện, Liên minh sẽ không để yên.

Vì vậy chuyện của nhà họ Giả là cơ hội rất tốt để giết gà doạ khỉ.

Ngày hôm sau, khi chúng tôi đến sân bay, máy bay tư nhân của Tạc Thiên Bang đã được sắp xếp thoả đáng, máy bay này do Yamakawa Gin của nước Nhật tặng, nên đương nhiên sẽ thuận tiện hơn rất nhiều so với máy bay thông thường.

Sở Vĩnh Du cũng định, dành ra chút thời gian mời Yamakawa Gin đến, cảm ơn cô gái tốt bụng đáng tin cậy này.

“Ba, sao máy bay này ít ghế vậy, không giống cái hồi trước con đi.”

Bước vào máy bay, Hữu Hữu thắc mắc.

“Haha, Hữu Hữu, máy bay này là máy bay riêng của ba. Đợi lát nữa máy bay ổn định, con thích bay nhảy kiểu gì cũng được”

“Thật không? Tuyệt vời quá, ba thật tuyệt vời.”

Có thể trở thành thần tượng của con gái mình, Sỡ Vĩnh Du cũng đang nở nụ cười hạnh phúc.

Tuy nhiên lúc này, một tiếp viên hàng không chạy đến với vẻ mặt hoảng hốt.

“Đại nhân, máy bay… phía trước máy bay có một người, hình như muốn cản đường chúng ta.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.