Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 902



CHƯƠNG 902

“Cũng có thể là do tôi nghĩ nhiều, cái khác thì không nói, sức lực của tên mập này rất mạnh.”

Lời nói của Khổng Lưu lại một lần nữa phá hủy sự bình lặng trong trái tim của Sở Vĩnh Du, anh nhìn về hướng Tôn Tiểu Bàng và cau mày.

Trước đây Tôn Tiểu Bàn có thể bình an vô sự bước ra khỏi bức tượng của Yêu Tôn, hơn nữa còn không bị Yêu Tôn phát hiện, bây giờ ngay cả Khổng Lưu cũng nói như vậy, cũng coi như điều đó là sự thật, suy cho cùng thực lực của Khổng Lưu quả thực rất mạnh.

Sau khi máy bay tới sân bay Thiên Hải, Tôn Tiểu Bàn chào một tiếng liền chuồn đi, vừa ra khỏi sân bay liền lấy điện thoại ra gọi.

“Thầy, thầy lừa con!”

Vẻ mặt Tôn Tiểu Bàn đầy vẻ oán trách, tiếng nói bên đầu dây bên kia có chút hả hê.

“Thầy lừa con cái gì, không phải thầy cho con ngồi máy bay dân dụng, con không chịu, muốn ngồi máy bay của Sở Vĩnh Du, làm sao lại thành ra là lừa con rồi?”

Nghe thấy vậy, Tôn Tiểu Bàn hoàn toàn không còn tức giận nữa.

“Tóm lại là thầy không đúng, Khổng Lưu quay trở về bên Sở Vĩnh Du, thầy cũng không nói với con một tiếng, con cảm giác như anh ta đã nhận ra con rồi.”

“Vớ vẩn, Khổng Lưu chắc chắn không dám chắc đâu, yên tâm đi, nhanh chóng đưa thầy đến nhà họ Giả, chậm trễ chút nữa là thầy sẽ đánh nát mông con.”

Ở phía bên kia, Sở Vĩnh Du vừa đi ra từ cửa VIP của sân bay liền nhìn thấy Huyết Cốt và Hình Thiên, một năm hơn không gặp, anh cũng rất nhớ họ.

“Đại nhân!”

Huyết Cốt và Hình Thiên chạy tới, còn kích động hơn cả Sở Vĩnh Du, nếu như không phải vì có nhiều người ở đó nhìn, chắc chắn bọn họ sẽ còn thể hiện khoa trương hơn nữa.

“Nhìn thấy hai người thật tốt, tôi yên tâm rồi.”

Huyết Cốt cười.

“Đại nhân, chúng ta nhanh chóng về khách sạn đi, buổi lễ sắp bắt đầu rồi, chúng ta nên đi để kịp.”

“Được.”

Nhóm người đi đến khách sạn sân vườn ở Thiên Hải, trong sân đã chật kín người, hội trường cũng được bố trí rất tinh tế.

Vốn dĩ Mã Trạch đang tiếp khách, nhìn thấy Sở Vĩnh Du đến liền vội vàng chạy tới.

“Đại nhân!”

Vỗ vai Mã Trạch, Sở Vĩnh Du cười.

“Được rồi, đừng lo cho tôi, lo chuyện của anh đi, chúc mừng nhé.”

Có thể nhận được lời chúc phúc của Sở Vĩnh Du, trong lòng Mã Trạch cảm động khôn xiết, gật đầu và tiếp tục công việc của mình, dù sao thì buổi lễ cũng sắp bắt đầu rồi.

“Ba mẹ, chị, anh rể!”

Một tiếng gọi cất lên, Đồng Hiểu Tiêm và Tân Tằng cũng chạy đến, thế nhưng Sở Vĩnh Du có chút bất ngờ, chỉ có thể nói, Mã Trạch lo liệu khá tốt.

Không chỉ có bọn họ, còn có Thượng Quan Vô Địch, Hà Tiểu Mông cùng với Thượng Quan Yến Nhi cũng đến.

“Anh rể, ba và ông nội của em đều đã đến rồi, hầu hết những gia đình giàu có ở Thiên Hải đều có mặt ở hôn lễ của Mã Trạch ngày hôm nay.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.