Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 906



CHƯƠNG 906

Tàng Nhĩ tạm biệt rồi rời đi trước, anh ta cảm thấy có gì đó không đúng lắm, cho nên sau khi lên xe, anh ta gọi điện cho ba mình ngay.

“Ba, con đi khỏi Giả Thiên Minh rồi, sao con có cảm thấy tin nhắn ba gửi tới, có ẩn ý gì à.”

Tàng Thiên Mẫn trầm giọng nói.

“Tất nhiên! Lúc ở Huyền Hoàng Tinh, nhà họ Giả đã tùy tiện sai bảo chúng ta, sau khi tới địa cầu, vẫn không thay đổi chút nào, bóc lột nhiều thứ của chúng ta, bây giờ, chọc phải Sở Vĩnh Du, ngày lành của bọn họ sắp tàn rồi.”

Câu này dọa Tàng Nhĩ sợ hãi, không dám tin mà nói.

“Ba, ba có ý gì, Sở Vĩnh Du có thể diệt được thế lực của nhà họ Giả sao? Nhưng chỉ vì Giả Thiên Minh gây chuyện, chỉ sợ không được đi?”

“Đúng vậy, ba vẫn luôn băn khoăn có nên tìm gặp Sở Vĩnh Du một lần không, liên quan tới chuyện nhà họ Giả, nếu giờ bọn họ đối đầu rồi, vậy chứng minh, kiếp số của nhà họ Giả tới rồi, ha ha, nhà họ Giả bị diệt, sao thiếu được sự giúp đỡ của ba.”

Thì ra là vậy, nhưng sau đó Tàng Nhĩ hơi lo lắng .

“Ba, lỡ không thì sao, thực lực của nhà họ Giả, ba cũng không phải không biết, nước R hiện tại, thật sự có thể đối phó sao?”

“Con trai, ba cũng vẫn luôn nghĩ như vậy, mãi đến khi gặp Sở Vĩnh Du, ba mới hiểu được một đạo lí, địa phương nào, chỉ cần tồn tại, thì đều có nguyên do, nước R, không thể khinh thường.”

Vẫn còn một chuyện Tàng Thiên Mẫn không nói, Sở Vĩnh Du là chủ nhân của nhẫn Vũ Lam, nhẫn Vũ Lam sẽ chọn một kẻ vô dụng sao? Điều này đã nói lên nhiều thứ.

Một tiếng sau, Giả Thiên Minh đứng ở ngoài khách sạn chờ đợi, thấy người bước xuống từ chiếc xe, anh ta cũng ngạc nhiên.

“Chú Tư? Sao chú lại tới đây?”

Người đàn ông trung niên vừa xuống xe, cười nói.

“Đưa cháu về nhà đó, tên nhóc thúi tha, làm việc không đúng mực gì cả, Mã Trạch sẽ lấy Đông Linh, bây giờ mấy gia tộc giàu có quyền quý của Thiên Hải đều sắp tề tụ đủ rồi, mới vừa rồi, mười mấy cú điện thoại gọi tới chỗ gia chủ, cháu còn muốn tiếp tục gây rối?”

Nét mặt Giả Thiên Minh khó chịu.

“Hừ! Chỉ là một đám ô hợp thôi, bác cả còn phải nể mặt bọn họ sao?”

Người đàn ông trung niên lắc đầu.

“Không nể mặt cũng được, nhưng con quên chuyện nhà họ Giả chúng ta vẫn luôn làm sao? Để tránh thêm chuyện, chú biết cơ thể trinh nguyên của Đông Linh, rất giống với nghiên cứu hạng mục gần đây của cháu, nước R không phải rất coi trọng đêm tân hôn sao? Sao cháu lại cứ phải ra tay vào ban ngày chứ.”

Nghe thấy lời này, Giả Thiên Minh nở nụ cười.

“Ha ha, chú Tư nói đúng, chỉ cần bọn họ còn chưa động phòng, cháu vẫn có cơ hội, nếu bỏ lỡ Đông Linh, không biết ngày tháng năm nào mới gặp được một người như vậy nữa.”

Là di dân tới từ Huyền Hoàng Tinh, dạng phụ nữ nào Giả Thiên Minh chưa chơi đùa qua, sao có thể chỉ vì hứng thú của mình mà dùng tới trận thế như vậy, tất cả cũng chỉ vì Đông Linh có tác dụng với nghiên cứu của anh ta thôi.

Lúc này ở nơi diễn ra hôn lễ, cô dâu Đông Linh đã bước lên sân khấu từ lâu, nghi thức cũng đã làm xong, tới bước kính rượu rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.