Bắn pháo, tung hoa ! Thiên hạ đệ nhất si tình Dịch Vân Trai tìm được nữ nhân giả nam bốn năm trước cùng hắn đính ước bên nhau, xong lại vô cớ biến mất.
Đây đúng là chuyện tình phiên bản [Lương Sơn Bá, Chúc Anh Đài]. Kế tiếp đương nhiên là chờ uống rượu mừng của hai người.
Nhưng sự tình phát triển lại khiến người khác nghẹn họng trân trối.
Bước vào nhạc gia, Dịch Vân Trai tựa hồ như ma mê quỷ hoặc, đối với người mới gặp lần đầu tiên – quỷ phế lao tử Tả Chấn Ngọc phán một câu : “Ta có thể cởi quần ngươi không ?”. Không chỉ ương ngạnh “bắt lên giường”, còn công bố hắn mới là “lão bà” của mình, đòi cưới.
Đối mặt với loại “kì ngộ” này, khổ chủ Tả Chấn Ngọc cư nhiên không phản bác, không kháng cự, ngược lại liên tiếp nhẫn nhục.
Kì quái ! Tên si tình Dịch Vân Trai kia không lẽ ngu dại đến mức không nhận ra ai mới là thê tử của hắn ?
Hay Tả Chấn Ngọc có tính toán khác ?
Bình luận truyện