Bàn Long Chi Minh Vương

Chương 10: Chiến thư, thu đồ đệ.



Phổ Nghi Thành quyết chiến với chục vạn thú triều đại quân công thành qua một cuộc ác chiến cuối cùng dưới sự lãnh đạo của thành chủ cũng đã thành công đánh lui thú triều đại quân ra khỏi thành.

Phổ Nghi thành chủ nhân cơ hội phản thủ thành công dẫn theo đại quân toàn thành truy sát thú triều đại quân muốn một lần tiêu diệt hết toàn bộ vốn tất cả đang diễn ra rất thuận lợi quân đội Phổ Nghi Thành đã gần diệt sạch được tất cả ma thú nhưng đúng lúc này lại phát sinh đột biến.

- Tất cả dừng tay cho ta!! Nếu không chết!!

Từ trên trời một tiếng quát vang lên.

- - Ai? Có gan thì Cút ra đây cho ta!

Phổ Nghi thành chủ nghe thấy tiếng quát thì tức giận quát.

- Ta đang trên đầu mi! Tự ngẩng đầu lên nhìn đi!

Tiếng nói lại vang lên.

Phổ Nghi thành chủ nghe thấy vậy lập tức ngẩng đầu lên nhìn xem rốt cuộc là ai dám chọc giận mình chỉ là khi vừa ngước đầu lên thì hắn lại sợ hãi kêu lên:

- Thánh..... Thánh vực ma thú!!

Chỉ thấy lúc này Minh không biết từ lúc nào đã thản nhiên đứng trên không trung nhìn xuống Phổ Nghi thành chủ lộ ra nụ cười tàn bạo nói:

- Đáp đúng rồi! Đáng tiếc là không có thưởng!

- Ực!

Nghe thấy câu nói của hắn Phổ Nghi thành chủ nuốt nước bọt một cái cố gắng lấy hết can đảm nhìn Minh nói:

- Thánh vực Hắc Sư đại nhân tôn quý xin cho tiểu nhân Ba Tư Đặc được biết tên của ngài!

- Ha! Ba Tư Đặc ngươi nghe cho kỹ ta tên là Minh!

Minh nghe vậy thì cười nhạt một tiếng trả lời.

- Minh đại nhân tôn quý xin hỏi ngài giá lâm nơi này là có chuyện gì?

Phổ Nghi thành chủ Ba Tư Đặc lập tức nói.

- Câu hỏi buồn cười! Ta tới nơi này không phải là vì cứu giúp đồng loại của ta đang bị các ngươi truy sát hay sao?

Minh nghe thấy câu hỏi của Ba Tư Đặc thì cười nói.

Ba Tư Đặc nghe thấy lời của hắn thì nhăn mày lại một chút rồi đột nhiên nở nụ cười nói:

- Ha ha ha ha.... Đại nhân thật là biết nói đùa! Ngài thân là thánh vực cấp cường giả với năng lực của ngài thì chắc chắn phải thấy được rằng trước đó là do hàng chục vạn ma thú phát động thú triều tấn công Phổ Nghi Thành của chúng ta trước hiện tại bọn chúng chiến bại phải rút lui ta dẫn theo các tướng sĩ truy sát là sai hay sao? Huống chi đại nhân thật sự vì muốn bảo vệ số ma thú này mà gây thù với Phổ Ngang đế quốc chúng ta sao? Ngài phải biết rằng dù ngài có là một con cường đại thánh vực ma thú nhưng Phổ Ngang đế quốc của bọn ta hiện nay là một trong hai thế lực lớn của đại lục thánh vực cường giả có tới mấy chục người nếu ngài thật sự chọc giận hoàng đế bệ hạ của chúng tôi đến lúc đó e rằng ngài cũng sẽ khó sống yên! Lợi hại trong chuyện này xin đại nhân suy xét cho rõ!

Lời nói của Ba Tư Đặc ý nghĩa rất rõ ràng ai cũng có thể hiểu đầu tiên là đem tất cả tình hình vừa rồi kể lại cho Minh biết bên hắn ta là chính nghĩa đuổi theo truy sát thú triều đại quân chẳng qua chỉ là hành động báo thù chính đáng khuyên Minh không nên tùy tiện nhúng tay vào chuyện này. Thứ hai chính là đem Phổ Ngang đế quốc thế lực húng mạnh sau lưng hắn ra cảnh cáo Minh cho hắn biết hậu quả nếu dám xen vào chuyện này là như thế nào.

- Grao! Grao! Grao!!

Ba Tư Đặc vừa nói xong con Tử Văn Hắc Báo đang trọng thương nằm trên mặt đất chợt dùng hết sức tàn còn lại nhìn về phía Minh gầm lên mấy tiếng như muốn cầu xin Minh điều gì.

Minh nghe thấy tiếng gầm của Tử Văn Hăc Báo thì cười nhẹ một tiếng nói:

- Yên tâm đi Phổ Tư Lặc! Ta không phải là loại dễ bị uy hiếp ta cũng sẽ không để âm mưu của bọn chúng được như ý!

- Grao!

Tử Văn Hắc Báo Phổ Tư Lặc nghe vậy thì lập tức vui mừng gầm to một cái còn Ba Tư Đặc bên kia thì vẻ mặt lập tức xanh lại hai tay nắm chặc cự kiếm trong tay cảnh giác nhìn Minh vì hắn tuy nghe không hiểu vừa rồi Tử Văn Hắc Báo đã nói gì với Minh nhưng có một điều chắc chắn là Minh có khả năng đã biết được kế hoạch của đế quốc bọn họ vậy thì dù có toàn quân bị diệt Ba Tư Đặc hắn cũng quyết phải đồng quy ư tận với Minh không thể để Minh đem tin tức này trở về Lạc Nhật sơn mạch được vì chỉ có một con Tử Văn Hắc Báo biết được tin tức đã có thể phát động hàng chục vạn trung cấp ma thú hình thành một cơn thú triều kinh khủng thì với lời nói của một con cường đại thánh vực ma thú nhất định có thể làm cho cả Lạc Nhật sơn mạch điên cuồng tiến công Phổ Ngang đế quốc đến lúc đó Phổ Ngang đế quốc tuyệt đối gặp phải diệt tuyệt tai ương thân là một quân nhân của đế quốc hắn tuyệt đối không thể để chuyện như vậy xảy ra được.

- Ba Tư Đặc ngươi không cần nhìn ta với ánh mắt đó ta vẫn chưa đưa ra quyết định mà!

Minh thấy ánh mắt của Ba Tư Đặc thì cười nhẹ nói.

- Vậy thì xin đại nhân mau đưa ra quyết định!

Ba Tư Đặc cảnh giác nhìn hắn nói Tử Văn Hắc Báo Phổ Tư Lặc cũng nhììn hắn nóng lòng gầm lên một tiếng.

- Grao!

Sau một lúc lâu bỗng nhiên Minh ngẩng đầu gầm to một tiếng.

“Oanh!”

Chỉ thấy trong phạm vi chừng mười dặm vô số bạo phong xuất hiện. Trong tầm mắt, vô số cuồng phong tựa như là long quyển hoặc như là lợi đao, mặt đất hoàn toàn bị cắt nát thành muôn mảnh.

- Ầm! Ầm! Ầm!

Vô số cơn lốc cuốn theo Phong Nhận, đất đá oanh thẳng về phía Phổ Nghi Thành lập tức tường thành Phổ Nghi Thành bị nghiền thành phấn bụi vô số tòa nhà bị hủy diệt rừng rậm, sông núi trong thành vừa gặp cơn lốc thổi tới đã lập tức bị thổi tan thành muôn mảnh hoàn toàn tan biến một Phổ Nghi Thành to lớn trong chớp mắt đã tan biến hoàn toàn.

Đây chính là uy lực của Phong hệ cấm kỵ ma pháp: Hủy Diệt Phong Bạo

- Ngươi! Ngươi làm vậy là có ý gì chẳng lẽ thật sự muốn làm kẻ địch của Phổ Ngang đế quốc chúng ta sao?

Ba Tư Đặc nhìn Minh phẫn nộ quát lên hắn không nghĩ tới là Minh lại đột nhiên ra tay như vậy. Cũng may tất cả cư dân trong thành trước trận chiến thú triều đã được Ba Tư Đặc cho di dời ra ngoài nếu không thì sợ rằng đã có tới hàng chục vạn người phải chết.

- Ngươi bình tĩnh đi! Đây chẳng qua chỉ là chiến thư mà ta gởi tới đệ nhất ma pháp sư của Phổ Ngang đế quốc các ngươi Đức Lâm Kha Ốc Đặc thôi!

Minh nhìn Ba Tư Đặc cười nói.

- Chiến thư? Là ý gì hả?

Ba Tư Đặc đang phẫn nộ nghe thấy câu nói của Minh thì bất ngờ hỏi.

- Ta đã nghe Phổ Tư Lặc nói sơ qua kế hoạch của Phổ Ngang đế quốc các ngươi rồi ta không quan tâm nó là thật hay giả nhưng bây giờ ta hạ chiến thư với Đức Lâm Kha Ốc Đặc ba năm sau hẹn hắn quyết đấu ở Phổ Nghi Thành này. Ngươi thay ta chuyển lời cho hắn biết nếu ba năm sau hắn không tới đây thì đừng trách ta phát động thú triều tấn công Phổ Ngang đế quốc các ngươi đến lúc đó hậu quả hắn chắc chắn không gánh nổi đâu!! Bây giờ ngươi lập tức dẫn theo quân đội của mình cút về báo tin đi!

Minh lạnh lùng nói.

- Được! Ta nhất định sẽ báo lại lời của ngươi cho Đức Lâm đại nhân! Ngươi hãy hưởng thụ thật tốt những ngày còn lại của mình đi! Cáo từ!

Ba Tư Đặc nghe được lời nói của Minh thì cười lạnh nói sau đó lập tức dẫn theo quân lính còn lại của hắn nhanh chóng hành quân trở về Phổ Ngang đế quốc báo lại tin tức cho Đức lâm Kha Ốc Đặc.

- Phào...

Minh nhìn theo phương hướng Ba Tư Đặc rời đi thở nhẹ ra một cái vừa rồi hắn hạ chiến thư cho Đức lâm Kha Ốc Đặc cũng là chuyện bất đắc dĩ vốn dựa theo kế hoạch của hắn thì trước tiên phải ẩn giấu thân phận bí mật theo thứ tự từ thấp tới cao khiêu chiến các cường giả thánh vực của nhân loại một lần trước rồi sau cùng mới tìm tới hai cường giả thánh vực cực hạn Đại Tế Ty Khải Sắt Lâm và Đức Lâm Kha Ốc Đặc nhưng vừa rồi khi đang ẩn thân quan chiến nghe được Phổ Tư Lặc hét lên với đồng bọn về kế hoạch bí mật của Phổ Ngang đế quốc nên mới quyết định thay đổi kế hoạch đứng ra phát chiến thư cho Đức Lâm Kha Ốc Đặc ngay. Còn về thật ra là hắn nghe được chuyện gì mà quyết định như vậy thì chúng ta sẽ lập tức được biết!

- Đa tạ đại nhân ra tay cứu giúp!!

Sau khi thấy Ba Tư Đặc đã đi xa Tử Văn Hắc Báo Phổ Tư Lặc mới miễn cưỡng đứng dậy nhìn Minh nói.

- Không cần đa tạ ta! Ta chỉ muốn biết là từ đâu ngươi có được thông tin Phổ Ngang đế quốc sắp phát binh tấn công Lạc Nhật sơn mạch chúng ta?

Minh nhìn chằm chằm Phổ Tư Lặc hỏi.

- Thưa đại nhân tiểu nhân biết được tin này là do gặp phải một nhóm mật thám của Phổ Ngang đế quốc lẻn vào Lạc Nhật sơn mạch chúng ta nghe bọn chúng vô tình tiết lộ!

Phổ Tư Lặc lập tức đáp.

- Hừ! Vậy là ngươi chỉ dựa vào một vào câu nói vô tình nghe được không có bằng chứng rõ ràng mà đã tự ý phát động thú triều tấn công vào lãnh địa của nhân loại sao?

Minh nghe được câu trả lời của Phổ Tư Lặc thì hai mắt bắn ra sát khí nhìn hắn âm trầm hỏi.

- Thưa đại nhân nếu không có chứng cứ rõ ràng thì tiểu nhân sao lại dám cả gan làm vậy! Khi nghe được tin tức đó tiểu nhân đã lập tức ra tay tập kích giết chết số mật thám của Phổ Ngang đế quốc còn từ trên thi thể của bọn chúng tìm được bản đồ chi tiết về Lạc Nhật sơn mạch chúng ta. Nên ta mới quyết định binh hành hiểm chước tấn công bọn chúng trước! Mời đại nhân xem!

Đối diện với ánh mắt chứa sát ý kinh thiên của Minh Phổ Tư Lặc vẫn bình tĩnh đáp sau đó còn quay đầu từ một cái túi đeo bên hông lấy ra một da dê đưa cho Minh.

- Ừ!

Minh thấy vậy gật đầu dùng Phong hệ ma pháp lực hút lấy tấm da dê về trước mặt mình sau đó trải tấm da dê lên trên không cẩn thận nhìn. Vừa nhìn hắn đã thấy trong đó quả thật vẽ rất chi tiết địa hình của Lạc Nhật sơn mạch đặc biệt là những chỗ mỏ khoáng thạch đều được đánh dấu cẩn thận ngoài ra còn có các dấu mũi tên đủ màu chi chít hướng về những vị trí hiểm yếu của Lạc Nhật sơn mạch vừa nhìn qua đã biết đây là một tấm bản đồ quân sự đã được vẽ rất công phu nếu Phổ Ngang đế quốc dựa theo tấm bản đồ này tiến công thì ít nhất cũng sẽ tiến vào được phân nửa Lạc Nhật sơn mạch.

- Phổ Tư Lặc lần này ngươi quả thật làm rất tốt đã phá tan được kế hoạch hiểm độc của nhân loại! Cái này ta thưởng cho sự dũng cảm của ngươi! Cầm lấy đi!

Minh sau khi xem xong tấm bản đồ thì nhìn Phổ Tư Lặc cười nói sau đó từ trong không gian giới chỉ lấy ra hai cái ma tinh hạch đưa tới trước mặt hắn.

Lũ ma thú còn sống sót đặc biệt là Hắc Ám hệ ma thú vừa thấy được hai cái ma tinh hạch đó thì lập tức trong mắt lộ ra tia lửa tham lam vì chúng biết đó là hai viên ma tinh hạch của hai con Hắc Ám hệ ma thú cấp chín và thánh vực nếu chúng hấp thu được ha viên ma tinh hạch đó nhất định một bước lên trời trở thành cao cao tại thượng thánh vực ma thú nhưng bọn chúng không ai dám xông lên cướp lấy một là vì sợ hãi trước thực lực của Minh thứ hai là chúng cũng cảm phục trước sự can đảm của Phổ Tư Lặc không ai muốn tranh cơ duyên này với hắn cho nên chỉ có thể dùng ánh mắt hâm mộ nhìn hắn.

Phổ Tư Lặc khi nhìn thấy biểu hiện của các đồng bạn phía sau thì thản nhiên cười một cái sau đó lại nhìn hai viên ma tinh hạch này tới trước mặt mình ánh mắt cũng lóe lên sự mừng rỡ và hưng phấn nhưng rất nhanh hắn lại híp mắt lại như đang suy nghĩ gì đó một lúc sau hắn chợt ngước đầu lên kiên định nhìn Minh nói:

- Xin đại nhân thu hồi lại hai viên ma tinh hạch này! Tiểu nhân Phổ Tư Lặc muốn dựa vào sức mình tu luyện thành thánh vực ma thú không cần dựa vào số ngoại vật này!

Nghe hắn nói Minh bất ngờ một tiếng sau đó dùng ánh mắt thưởng thức nhìn Phổ Tư Lặc nói:

- Ngươi rất có chi khí tương lai nhất định có thành tựu lớn! Nhưng lần này ngươi lập công lớn cho chúng ma thú ở Lạc Nhật sơn mạch chúng ta ta cũng không thể không ban thưởng gì cho ngươi được ngươi muốn gì cứ nói!

Phổ Tư Lặc nghe vậy nói:

- Vậy xin đại nhân hãy thu ta làm đồ đệ!!

- Tại sao ngươi muốn làm đồ đệ của ta?

Minh vừa nghe câu nói của Phổ Tư Lặc thì nhướng mày hỏi.

- Vì theo tiểu nhân thấy đại nhân ngài tương lai chắc chắn có khả năng trở thành thần cấp cường giả!

Phổ Tư Lặc trả lời.

- Tại sao ngươi biết tương lai ta có khả năng trở thành thần cấp cường giả?

Minh lại hỏi.

- Đó là vì hai viên ma tinh hạch ngài vừa lấy ra trong đó có một viên là thánh vực ma tinh hạch có thể dùng đem thánh vực ma tinh hạch làm quà tặng cho ta thì có thể khẳng định nó đối với ngài là vật có cũng được mất cũng không sao! Không đém thánh vực ma tinh hạch để vào mắt ngoài thần cấp cường giả trong truyền thuyết ra thì chỉ có những cường giả chỉ thánh vực cực hạn chỉ còn một bước là trở thành thần cấp cường giả. Ngài hiển nhiên chính là loại thứ hai nếu bây giờ ta bái ngài làm lão sư thì tương lai dưới sự dạy bảo của ngài ta sẽ có cơ hội trở thành thần cấp cường giả!

Phổ Tư Lặc một lần đem hết suy nghĩ trong lòng mình nói ra sau đó nhìn chằm chằm Minh đợi quyết định của hắn.

Minh sau khi nghe Phổ Tư Lặc trả lời thì nhíu chặc mày lại suy nghĩ sau một lúc lâu hắn nhìn Phổ Tư Lặc cười nói:

- Phổ Tư Lặc chúc mừng ngươi! Từ hôm nay ngươi sẽ trở thành học trò của ta!

- Đồ nhi bái kiến lão sư!

Phổ Tư Lặc nghe vậy lập tức quỳ xuống mừng rỡ nói.

- Phổ Tư Lặc bây giờ trước tiên ngươi hãy thống lĩnh những ma thú còn lại ở đây trở về Lạc Nhật sơn mạch chuẩn bị một lát ba ngày sau tới nơi này gặp ta, cùng ta xuất phát đi thế giới loài người! Có được không?

Minh chậm rãi nói điều đầu tiên sau khi thu đồ đệ.

- Thưa lão sư không có vấn đề! Các huynh đệ chúng ta trở về!

Phổ Tư Lặc vừa nghe lập tức cung kính nói sau đó mau chóng thống lĩnh số ma thú còn sống sót trở về Lạc Nhật sơn mạch.

Trên đường đi trong bầy ma thú liên tục truyền ra tiếng chúc mừng Phổ Tư Lặc có ánh mắt sáng suốt, may mắn được thánh vực cực hạn ma thú nhận làm học sinh, làm cho Phổ Tư Lặc vui vẻ vô cùng.

Minh ở đằng xa nghe vậy cũng khẽ mỉm cười vì mình thu được một đồ đệ bất luận tư chất hay trí tuệ cũng rất xuất sắc rồi sau đó bay về phía một ngọn đồi kế bên đống tàn tích của Phổ Nghi Thành yên lặng tu luyện, chờ Phổ Tư Lặc trở lại.

PS: Chương lại trễ mong các bạn thông cảm! Chương này mình viết những hai ngày mong các bạn ủng hộ giùm mình nhé!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.