Bàn Long Chi Minh Vương

Chương 37: Bách chiến bách thắng! khoa nhĩ lý (1)



- Tin tức lớn! Tin tức lớn! Ở Đại Đấu Trường có người liên tục chiến bốn mươi trận! Đây là chuyện vạn năm khó có mọi người mau đi xem! Mau đi xem!!

Trên đường cái của Băng Ngục Thành một thiếu niên vừa chạy vừa điên cuồng hét lớn.

- Cái gì? Thật không? Mau đi xem!!

- Mau đi xem!!

- Nhanh lên!!

Đường phố vốn đang náo nhiệt nghe thấy tiếng hô của thiếu niên thì lập tức trở nên yên tĩnh sau một lúc lâu những người trên đường mới phản ứng lại kịp lập tức cố hết sức dốc toàn lực chạy thẳng tới Đại Đấu Trường ở phía nam thành muốn dành chỗ tốt cho bản thân để xem đại sự kinh thiên này!!

- Không lẽ lại là tên Minh đó?

Một trung vị thần vừa đi vừa nhíu mày thầm nói.

- Ta nghĩ chính là hắn rồi! Ở Băng Ngục Thành chúng ta còn có ai cuồng vọng như vậy nữa chứ!!

Một trung vị thần khác bên cạnh hắn nghe vậy nói.

- Chắc chắn là hắn rồi! Tên Minh đó thật quá cuồng vọng rồi!! Ba trăm năm trước khi hắn vừa đến Băng Ngục Thành này đã liên tục khiêu chiến hai mươi trận, bây giờ lại khiêu chiến bốn mươi trận nữa! Đúng là không xem cường giả của Băng Ngục Thành chúng ta ra gì mà!!

Một nữ trung vị thần cũng gật đầu nói.

- Không thể nói vậy được! Minh tuy đúng thật là quá cuồng vọng nhưng hắn lại có tư cách để cuồng vọng!! Ba trăm năm nay hắn đã liên tục chiến thắng sáu mươi trận đấu nếu lần này liên tục thắng nữa thì hắn sẽ trở thành cường giả bách chiến bách thắng đầu tiên trong vạn năm qua của Băng Ngục Thành chúng ta! Đến lúc đó chắc chắn sẽ được thành chủ đích thân triệu kiến ban cho danh hiệu chiến tướng của chúng ta!!

Một người khác nghe vậy lên tiếng phản bác lại câu nói của ba người kia.

- Ừ! Ngươi nói có lý! Nếu lần này Minh thật sự lại liên thắng thì hắn nhất định sẽ trở thành một trong thập đại chiến tướng của Băng Ngục Thành chúng ta!!

Ba người kia nghe vậy cũng không phản bác mà cùng gật đầu nói nghĩ tới những thứ có được khi trở thành chiến tướng bọn họ lại không thể không hâm mộ. Khi có một người đạt được chức vị chiến tướng thì hắn không chỉ được thành chủ Băng Ngục Vương Giả triệu kiến ban cho một món thần khí có thể có được một chỗ ở riêng của mình trong thành!

Mà quan trọng nhất là chỉ cần trở thành chiến tướng mỗi một chiến tướng còn có quyền điều động chỉ huy một đội quân bao gồm một trăm thượng vị thần, năm trăm trung vị thần còn hạ vị thần tối đa có thể lên đến con số một vạn. Có thể nói là quyền lực không cùng cho nên có rất nhiều người đều mong muốn có thể liên tiếp thắng một trăm trận để trở thành chiến tướng nhưng trong vạn năm qua chưa có ai thành công!

Vậy mà hôm nay không chừng có thể có một chiến tướng sinh ra đương nhiên là thịnh hội thu hút mọi người đến xem. Hơn mười vạn người chen lấn lẫn nhau tiến vào cửa Đại Đấu Trường muốn tranh thủ chiếm được một chỗ ngồi tốt để quan chiến! Làm cho quan chiến đài mọi ngày vốn rộng rãi vô cùng hôm nay cũng trở nên chật cứng!!

Ở trung tâm của lôi đài lúc này đang có một người thanh niên mặc một bộ trường bào xanh nhạt đang ngồi khoanh chân hai mắt hắn nhắm lại trên mặt người thanh niên có một nụ cười ung dung đầy tự tin!

Thanh niên đó đương nhiên chính là Minh! Hôm nay hắn quyết định khiêu chiến liên tục bốn mươi trận không phải là vì lỗ mãng hay tự kiêu gì! Mà đó là quyết định sau khi hắn đã suy nghĩ rất kỹ nguyên do là vì kể từ hắn bắt đầu trận chiến đầu tiên cách đây ba trăm năm thì hắn hoặc là khiêu chiến người khác hoặc tiếp nhận khiêu chiến của người khác không lúc nào ngừng lại!!

Sau mỗi trận chiến hắn hoặc nhiều hoặc ít cũng có chút hiểu được hoặc đột phá làm cho thực lực của hắn tăng lên rất nhiều mà tốc độ chữa trị vết thương trong linh hồn của hắn cũng tăng nhanh hơn trước rất nhiều!!

Ví dụ như là lần hắn đấu với một Phong hệ trung vị thần tên là Phổ Tư cách đây hai trăm năm. Trận chiến đó vô cùng hung hiểm tên Phổ Tư đó cũng giống như hắn đã dung hợp được ba loại Phong hệ huyền ảo Khoái, Mạn, Phong Hành Thuật bọn họ quyết chiến suốt ba ngày ba đêm bất phân thắng bại đến ngày thứ tư Minh mới hiểm thắng một chiêu đánh bại đối thủ!

Sau trận chiến đó hắn lãnh ngộ được Khoái, Mạn hai loại huyền ảo trở về nơi ở của mình bế quan năm mươi năm rốt cuộc thành công làm cho Phong hệ thần phân thân của hắn dung hợp được năm loại huyền ảo thực lực đạt tới mức Ngũ Tinh Ác Ma!!

Lại ví dụ như một trăm năm trước hắn khiêu chiến với một Đại Vu Sư tu luyện Tử Vong quy tắc. Tên Đại Vu Sư này thủ đoạn quỷ dị khó đề phòng vô cùng linh hồn công kích của hắn thiếu chút nữa phá tan lớp linh hồn phòng ngự của Minh tấn công thẳng vào linh hồn đang trọng thương của hắn. Cũng may là giây phút cuối cùng trước khi chết không hiểu sao lại để cho hắn lãnh ngộ Linh Hồn huyền ảo đến mức đại thành có thêm được một Tử Vong thần phân thân! Làm cho hắn không những có thể phản kích giết chết được tên Đại Vu Sư mà vết thương trong linh hồn của hắn cũng khôi phục rất nhiều rút ngắn thời gian khôi phục hoàn toàn ba đầu từ một vạn năm xuống còn tám ngàn năm!!

Sau khi về đến nơi ở kiểm tra kỹ Minh mới phát hiện sở dĩ bản thân tự nhiên lãnh ngộ được Tử Vong Nguyên Tố huyền ảo là vì trong cơ thể hắn đã có một lượng lớn Tử Vong hệ ma lực! Nguồn gốc của số ma lực này chính là số nguyên tố màu xám tro mà hắn bắt đầu hấp thu từ khi còn là một con lục cấp ma thú!! Qua nhiều năm tích lũy số ma lực này đã sớm đạt tới mức độ thánh vực cực hạn Tử Vong Nguyên Tố huyền ảo cũng vì vậy mà đạt tới mức cực hạn!!

Khi hắn đối mặt với công kích của Đại Vu Sư khí tử vong bao phủ cả linh hồn làm cho Tử Vong Nguyên Tố tự nhiên đột phá thành hạ vị thần! Biết nguyên do này Minh kinh hỉ vô cùng thầm cảm tạ ông trời đã chiếu cố khiến cho hắn không những thoát chết trong gang tất mà vết thương trong linh hồn cũng được khôi phục rất nhiều có thể nói là nhân họa đắc phúc!!

Những chuyện đó xảy ra làm cho thực lực của Minh tiến bộ rất nhiều nhưng tới hơn năm mươi thì xảy ra một vấn đề nghiêm trọng đó là Minh phát hiện dù mình có cố gắng thế nào cũng không thể tiếp tục đột phá nữa! Bởi vì tốc độ tu luyện của Hắc Ám hệ thần phân thân, Phong hệ thần phân thân và cả Tử Vong hệ thần phân thân của hắn đều trở nên rất chậm chạp!!

Như là Phong hệ thần phân thân rõ ràng đã dung hợp hai huyền ảo Phân Thân Thuật và Thanh Ba tới mức cực hạn nhưng lại không thể nào đột phá được! Làm cho hắn vô cùng buồn bực vô cùng sau một thời gian dài suy tư tìm cách cuối cùng hắn đã quyết định đi khiêu chiến liên tiếp bốn mươi trận vì hắn biết rõ khi tin tức truyền ra ngoài thì sẽ có rất nhiều cường giả tột cùng trong trung vị thần xuất hiện khiêu chiến hắn! Đến lúc đó hắn hy vọng bản thân mình có thể mượn áp lực mà đột phá giống như khi chiến với Đại Vu Sư năm xưa khiến cho thực lực của hắn có thể lần nữa đột phi mãnh tiến!!

- Hôm nay ở Đại Đấu Trường này có hơn ba mươi người mà thần thức của ta không thể cảm nhận rõ được thực lực khí tức linh hồn của bọn họ! Nói cách khác ở chỗ này có hơn một trăm cường giả đạt tới đẳng cấp Lục Tinh Ác Ma! Không ngờ là trong Băng Ngục Thành này lại có nhiều cường giả tuyệt thế ở ẩn như vậy a!!

Minh vừa nhắm mắt vừa dùng thần thức quan sát một vòng hết Đại Đấu Trường thì kinh ngạc nói lấy thực lực của hắn thì cho dù là hạ vị thần, trung vị thần hay thậm chí thượng vị thần hắn cũng có thể dễ dàng nhìn rõ được! Nhưng lại có ba mươi người mà hắn không thể nào cảm nhận rõ ràng được cho thấy ở đây có ba mươi cường giả có thực lực cao hơn hắn hiện giờ tức là nói ba mươi người này có thực lực từ Ngũ Tinh tới Lục Tinh Ác Ma!!

Chỉ một Băng Ngục Vương Thành mà đã có nhiều cường giả ẩn thế đến như vậy thì bốn đại vương thành còn lại thế nào? Qua Ba Đạt vị diện có thật là đơn giản giống như hắn đã nghĩ không?

- Ông!!

Đang lúc Minh suy nghĩ thì có một tiếng chuông lớn báo hiệu trận chiến đã bắt đầu vang lên kéo hắn về hiện thực.

- Bộp!

Sau khi tiếng chuông vang lên chỉ thấy có một trung niên nam tử tóc tím giữa trán có một con mắt thân cao hơn ba mét từ từ bước lên lôi đài đứng đối diện với Minh!

- La Tư trung vị thần! Tu luyện Lôi hệ nguyên tố, hai vạn năm trước liên thắng ba mươi trận rồi rút lui! Hiện tại ông chủ của Lôi Đình Thương Hội ở thành tây quanh năm ở ẩn tu luyện! Nghe nói là đã bắt đầu dung hợp ba loại huyền ảo hơn nữa bản thân còn là thần thú! Thực lực cực cao!!

Minh thấy đối thủ lên đài lập tức đứng dậy ngưng trọng nhìn nam tử áo tím đồng thời trong đầu cũng âm thầm đọc những thông tin về đối thủ mà những năm qua hắn đã thu được!!

- Minh!

- La Sâm!

Minh và La Sâm nhìn nhau một cái rồi cùng nói tên của mình ra. Tiếp đó chỉ nghe La Sâm trầm giọng từ từ nói:

- Tiểu tử nghe nói ngươi đã liên tục thắng được sáu mươi trận hôm nay lại tuyên bố là muốn thắng bốn mươi trận nữa. Hãy để ta thử xem ngươi có đủ tư cách để đạt được danh hiệu Bách Chiến Bách Thắng hay không đi?

- Tốt! Ta hoan nghênh ngươi tới thử! Chỉ có điều nếu ngươi quá yếu thì ta sẽ không ngại chặt cái đầu của ngươi xuống!!

Minh nghe vậy cười lạnh nói trong mắt lóe lên hai luồng sáng thị huyết màu đỏ.

- Cuồng vọng tiểu tử! Chết đi! Lôi Nghênh!!

La Sâm trầm giọng nói một tiếng rồi đưa tay lấy ra một thanh kiếm màu tím lấp lóe ánh điện chém thẳng về phía Minh.

- Tốt! Đao Phong Thiên Hạ!!

Minh thấy vậy cười lớn một tiếng rồi vung trường đao xuất chiêu! Trường đao trong tay hắn như hóa thành một con cự long gầm lớn một tiếng phá tan Lôi Nghênh rồi giết về phía La Sâm. Phần đầu của cự long bắn ra vô số phong đao uy lực mạnh vô cùng có thể cắt nát cả không gian như cắt giấy vụn!!

- Thiên Địa Cuồng Lôi!!

La Sâm thấy vậy biến sắc thực lực của Minh làm hắn chấn kinh vô cùng lập tức không chút do dự chém ra một kiếm toàn lực. Lôi kiếm trong tay hắn phóng ra nhiều tia sét màu tím tạo thành một tấm lưới lớn chặn cự long đang lao tới lại!!

- BÙM!

Không gian lập tức vỡ nát ra không gian loạn lưu xuất hiện bắt đầu cuốn hết mọi thứ vào trong! Hai đại cường giả Minh và La Sâm thấy vậy lập tức bay ra thật xa không dám ở gần vết nứt không gian lo sợ mình bất cẩn sẽ bị cuốn vào trong không gian loạn lưu! Vạn kiếp bất phục!!

- Không gian loạn lưu thật đúng là đáng sợ! Nếu như năm đó không phải là do ta may mắn thì có thể đã chết lâu rồi!!

Minh nhìn thấy uy lực của không gian loạn lưu thì âm thầm chấn kinh nói. Trong lòng hắn không khỏi cảm thán là năm xưa bản thân đủ may mắn đã bị trọng thương rơi vào không gian loạn lưu mà còn có thể giữ được mạng tới được Qua Ba Đạt vị diện này!

- Xem ra phải mau chóng kết thúc cuộc chiến này! Để chậm trễ e rằng sẽ không ổn!!

Chấn kinh qua đi Minh lập tức bình tĩnh lại bắt đầu tấn công về phía La Sâm muốn kết thúc cuộc chiến này trong thời gian ngắn nhất để tránh có nhiều không gian loạn lưu hơn xuất hiện!

- Giết!

La Sâm bên kia cũng có ý định giống như Minh nên lập tức xông lên quyết chiến!

Hai đại cường giả dốc toàn lực chiến đấu trong vòng mười lăm phút ngắn ngủi đã giao chiến hơn ngàn chiêu. Chiêu nào cũng dốc sức liều mạng muốn lấy mạng đối phương nhưng đều không thành công!

- Minh dừng tay đi! Thực lực của chúng ta tương đương có đánh nữa cũng không có kết quả! Chỉ cần ngươi có thể tiếp được thiên phú thần thông của ta thì ta sẽ chịu thua! Thế nào dám không?

La Sâm bất ngờ tách ra nhìn Minh quát to.

- Được!

Minh nghe vậy lập tức gật đầu nói hắn cũng muốn nhanh chóng kết thúc trận đấu này.

- Cái gì? Thiên phú thần thông?

- La Sâm sử dụng thiên phú thần thông sao?

- Minh có tiếp được không?

- Không biết bây giờ uy lực thiên phú thần thông của hắn như thế nào rồi nhỉ??

Lời nói của hai người lập tức làm cho mười mấy vạn khán giả trên khán đài chấn kinh sợ hãi la lên! Ngay cả ba mươi cường giả đang ẩn nấp kia cũng vậy trong mắt tất cả đều lóe lên một vẻ kiêng kỵ rõ ràng thiên phú thần thông của La Sâm có thể uy hiếp được bọn họ!!

Tiếp đó tất cả đều trở lại vẻ im lặng chờ đợi La Sâm sử dụng thiên phú thần thông của hắn!!

PS: Chương thứ hai hy vọng các bạn tiếp tục ủng hộ cho mình!! Cầu xin các bạn hãy bỏ Nguyệt Phiếu hoặc Kim Nguyên Đậu cho mình nha!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.