"Đoạt lại cho ta, nhanh! "Khắc Lai Đức khẩn trương gân cổ lên, lớn tiếng:
"Giới chỉ ... Đoạt lại ... Đoạt lại ... thưởng trăm vạn kim tệ."Đội viên của Cuồng Lôi tiểu đội nghe được từ 'Trăm Vạn Kim Tệ', trong mắt không khỏi lóe lên tia tham lam, bắt đầu cùng phát công hướng vào Lâm Lôi, còn thủ lĩnh Cuồng Lôi trung đội Khải Tát là người đầu tiên lao đến.
"Giới chỉ này, xem ra thực sự rất trân quý a."Lâm Lôi nhìn Khắc Lai Đức điên cuồng như thế, không khỏi cười lạnh, đột nhiên cước điểm mặt đất, cả người mượn lực bắn ngược lại cực nhanh hướng bên cạnh bay lui đi. Trong quá trình thối lui, Lâm Lôi rất nhanh đem giới chỉ đó từ đoạn thủ rút ra, rồi sau đó đem giới chỉ này đeo vào ngón tay của chính mình.
"Lâm Lôi, đây là một không gian giới chỉ." Đức Lâm Kha Ốc Đặc kích động nói, Đức Lâm Kha Ốc Đặc dùng linh hồn cường đại hoàn toàn cảm ứng được đặc thù giống của Mai giới chỉ.
"Không gian giới chỉ, là vật báu vô giá Không Gian Giới Chỉ?" Lâm Lôi cũng chấn động.
Hắn còn tưởng rằng Mai giới chỉ này là biểu tượng của vật phẩm gia truyền Phân Lai vương tộc mà thôi chứ không nghĩ tới đây là Không Gian Giới Chỉ trong truyền thuyết. Không gian giới chỉ cực kỳ hiếm có, trong năm vị Hồng y đại giáo chủ Quang Minh Giáo triều đình, cũng chỉ có hai vị có không gian giới chỉ mà thôi.
Không ai ngu xuẩn đến mức bán đi không gian giới chỉ.
Không gian giới chỉ này, sau khi dùng máu tươi nhận chủ, những người khác căn bản không thể mở ra được. Đây là tàng bảo khố di động tốt nhất. Đương nhiên ... còn có một phương pháp mở không gian giới chỉ của người khác, đó chính là giết chết đối phương. Khi đối phương đã chết, không gian giới chỉ này tự nhiên là vật vô chủ. Đến lúc đó chính mình tái lấy máu nhận chủ có thể mở ra được.
"Hô."Khải Tát đó cầm trong tay cự kiếm, hai tròng mắt chết chóc nhìn chằm chằm vào Lâm Lôi, cả người khí thế xẻ đôi cả trời cao, cự kiếm trong tay mang theo cự lực khai sơn và tiếng rít khủng bố chém về phía Lâm Lôi. Lâm Lôi có thể rõ ràng đã thấy trên đầu mũi cự kiếm lưu động hồng sắc quang mang.
Tình thế không thể chống đỡ!
"Toa!" Lâm Lôi bật mạnh đôi chân, lại tránh sang một phương hướng khác.
"Rầm!" Suốt một mặt vách tường tại chỗ đó đã bị kiếm phong cường đại đó bổ trúng chính giữa. Rất nhanh hướng bốn phương tám hướng không ngừng sụp đổ tan vỡ. Một mặt vách tường gần trăm thước vậy đã lập tức biến thành đống đổ nát.
"Quá mạnh." Lâm Lôi từ đáy lòng kinh hãi thốt lên.
Đang ở ngoài dưới sự bảo vệ của hơn mười vị chiến sĩ cận vệ, Khắc Lai Đức căn bản bất chấp cánh tay đau đớn, cao giọng gào thét:
"Nhanh, đoạt giới chỉ trở về cho ta. Nhanh lên!" Khắc Lai Đức thực sự cấp bách đến phát điên, hắn mặc dù hiểu rõ không gian giới chỉ cho dù rơi vào tay Lâm Lôi thì hắn cũng không mở ra được. Thế nhưng, nếu không gian giới chỉ cứ ở trong tay Lâm Lôi, hắn cho dù là chủ nhân không gian giới chỉ, cũng không có cơ hội để mở ra được.
Hai tỉ hai trăm triệu kim tệ, cùng với nhiều bảo bối trân quý hiếm thấy.
Vương tộc mấy ngàn năm qua tích lũy, bảo vật, tài phú này bị lấy mất, quả thực là giết hắn còn hơn.
"Ầm!"Vách tường sụp đổ, một con cự hình ma thú đi lại trong Vương cung giống như đang đi dạo trên một vùng đất bằng, những vách tường xuất hiện trên đường đi như được kiến tạo bằng bùn đều sụp đổ. Cự hình ma thú này đã chú ý tới một đám người Khắc Lai Đức, Lâm Lôi, hưng phấn đại rống lên một tiếng:
"Hống ...""Tử Văn Hắc Hùng!" Lâm Lôi nhìn thấy thân ảnh quen thuộc, trong lòng dấy lên sự kinh hãi. Hắn nhớ rất kỹ tại Mê Vụ sơn cốc, con Tử Văn Hắc Hùng đó thực lực thực đáng sợ. Con Tử Văn Hắc Hùng trước mắt này có thân hình tương tự như con Tử Văn Hắc Hùng lúc đó, tuy nhiên Lâm Lôi cảm giác khí thế của con quái vật này có chút kém hơn.
Con Tử Văn Hắc Hùng này, đúng là đã giết chết đoàn người Bá Nạp công tước và đúng là một con cửu cấp Tử Văn Hắc Hùng. Lúc này nó đã tiến sát Vương cung.
Nhìn thấy đám người Khắc Lai Đức, Lâm Lôi, Tử Văn Hắc Hùng mừng rỡ rú to lên, đồng thời bước những bước lớn hướng phía Lâm Lôi, Khắc Lai Đức.
"Rầm!" "Rầm!" "Rầm!" "Rầm!" ...
Tử Văn Hắc Hùng căn bản là một cỗ máy chiến tranh, thân cao chừng ba tầng lầu, hùng chưởng cường tráng, sợ rằng tường thành có được xây lại thì bị hùng chưởng này đập một cái cũng phải sụp nát mà thôi. Lúc này con Tử Văn Hắc Hùng hiển nhiên chú ý đến đám người Lâm Lôi, Khắc Lai Đức.
"Khắc Lai Đức, ngươi muốn giới chỉ, nếu có bản lĩnh tự mình đến lấy đi." Lâm Lôi cực nhanh nhảy đi, đồng thời lớn tiếng hô.
"Bối Bối, ngươi đối phó bọn chiến sĩ, còn tên Khải Tát thì để ta." Lâm Lôi dùng linh hồn truyền âm nói.
"Được, lão Đại, hãy xem ta đây." Bối Bối hưng phấn nhanh chóng chạy về phía đám chiến sĩ đó.
Cái gọi là thuật 'hợp kích' của những chiến sĩ này đối với con người thì vô cùng lợi hại, thế nhưng một khi đối mặt với loại thể hình nhỏ như của Bối Bối, loại ma thú có tốc độ nhanh, phòng ngự lại đáng sợ, dường như không có tác dụng.
Bối Bối mạnh mẽ vung lợi trảo lên. Chỉ nghe thấy tiếng
"Xoẹt xoẹt!" của cái cổ bị cào rách quá nửa của một gã bát cấp chiến sĩ. Máu tươi điên cuồng phun ra, cái đầu tên chiến sĩ đó cúi gục xuống. Cái đầu đó có lẽ chỉ được nối với thân hình bằng một lớp da.
"Hừ!" Đôi mắt Khải Tát đỏ lên, hắn tức giận hừ một tiếng, cự kiếm trong tay chẻ ngang về phía Lâm Lôi.
Lâm Lôi nhảy lên, đồng thời hai chân giống như bánh xe gió xoay tròn, hai đầu mũi chân giống như lưỡi dao sắc bén chém về phía phần cổ Khải Tát.
Khải Tát ngửa người về phía sau né qua một kích này, Lâm Lôi hai chân sát qua gương mặt Khải Tát, chỉ là thiếu chút nữa đã giết chết Khải Tát. Còn Khải Tát trong khi ngửa người về phía sau, chân phải giống như lưỡi dao sắc bén mạnh mẽ đá hướng Lâm Lôi. Lâm Lôi người ở giữa không trung thực sự một chút cũng không thể tránh khỏi.
"Xì ..."Long vĩ Lâm Lôi như một chiếc roi dài bằng thép xé rách không khí, mạnh mẽ quất vào Khải Tát.
Một kích đổi một kích!
Nếu Khải Tát công kích tới Lâm Lôi, long vĩ của Lâm Lôi hiển nhiên cũng sẽ công kích tới hắn.
"Hừ." Khải Tát chân trái đột nhiên một đạp xuống đất, cả người như tên bật khỏi dây cung trực tiếp hướng phía sau bay thối lui, đồng thời cự kiếm trong tay cùng long vĩ Lâm Lôi giao kích một chút. Khải Tát cực nhanh lui về phía sau cự ly khoảng trăm thước.
"Hêy!"Khải Tát lại nghiêng người cực nhanh vọt lại, cự kiếm trong tay chợt rung động, hình thành năm sáu đạo ảo ảnh, khiến cho Lâm Lôi không biết nên ngăn cản như thế nào.
"A!" Bối Bối vừa tiếp tục cắn một cái vào đầu của một tên thất cấp chiến sĩ, đây là tên chiến sĩ thứ bảy mà Bối Bối giết chết được.
Những cuồng lôi chiến sĩ này đều do Khải Tát bồi dưỡng khiến cho hắn càng thêm phẫn nộ, thế nhưng Lâm Lôi thực sự rất khó đối phó. Lâm Lôi chẳng những có hai tay hai chân lại thêm cả long vĩ với công kích cũng rất mạnh mẽ, đặc biệt, năng lực phòng ngự của Lâm Lôi thực kinh người.
May mắn ...
Lâm Lôi về kinh nghiệm chiến đấu và hiểu biết đều không bằng hắn đã khổ tu hơn trăm năm, là một cửu cấp cường giả chân chính.
"Mau lên, mau đoạt lại giới chỉ cho ta." Khắc Lai Đức gấp gáp đến mức độ điên lên.
Bây giờ cục diện hoàn toàn bất lợi về hắn, nếu cứ như vậy tiếp tục, hắn căn bản không có hy vọng đoạt lại không gian giới chỉ. Không gian giới chỉ đó, là cả sự tích lũy của các thế hệ Vương tộc qua mấy ngàn năm, hắn có chết, cũng không có thể mất tài phú này được.
"Hống ..."Tử Văn Hắc Hùng đó cuối cùng cũng tiến đến, các chiến sĩ chung quanh lập tức tránh đi, không ai dám cùng Tử Văn Hắc Hùng này cứng đối cứng. Muốn cùng một con Cửu cấp ma thú cường đại chém giết, tối thiểu phải là Cửu cấp chiến sĩ. Mà ma thú bẩm sinh đã có sức mạnh hơn loài, ngay cả Cửu cấp chiến sĩ, sợ rằng cũng chỉ có thể chắc chắn mình sẽ không chết mà thôi.
Tử Văn Hắc Hùng ngừng lại, nhìn một đám người vài lần. Ma thú cao cấp thì có trí tuệ nhưng không thể nào có thể so với trí tuệ loài người được, tuy nhiên trí tuệ của Cửu cấp ma thú thì lại khác, thậm chí là có thể cao hơn của loài người nữa. Tử Văn Hắc Hùng rất dễ dàng phán đoán ra - trước mắt một đám người chia làm hai bên, một bên là một người và một ma thú, một bên là một tên đàn ông cụt tay cầm đầu một đoàn chiến sĩ.
Cái tên đàn ông cụt tay đó, hình như rất lo lắng bị mất Mai giới chỉ đó.
Ngôn ngữ loài người, Tử Văn Hắc Hùng hiểu rất rõ, mặc dù hắn không nói được. Cuối cùng, ánh mắt của Tử Văn Hắc Hùng lộ ra vẻ hưng phấn.
"Đốp đốp ..."Hùng chưởng Tử Văn Hắc Hùng hưng phấn không ngừng đập vào nhau, rồi sau đó nó đi nhanh về hướng Lâm Lôi, Khải Tát. Hễ gặp chiến sĩ nào trong lộ trình, nó đều trực tiếp vung hùng chưởng cự đại, không lưu tình chút nào đánh ra.
"A!" Một gã bát cấp chiến sĩ cực nhanh hướng bên cạnh né tránh, đồng thời trên thân cũng hiện lên một màn hào quang bích lục sắc.
Tuy Tử Văn Hắc Hùng tốc độ di chuyển không quá nhanh, nhưng tốc độ của hùng chưởng là vô cùng đáng sợ.
"Ba!" Một hùng chưởng trực tiếp đánh trúng trên người một bát cấp chiến sĩ, chỉ nghe rắc một tiếng xương đầu vỡ vụn khiến lòng run sợ. Tên bát cấp chiến sĩ kia đã bị đánh vỡ vụn vòng bảo hộ đấu khí, cả người bị đánh trúng biến thành một cái bánh thịt.
Nền nhà bằng đá cứng đã bị đánh nát thành một cái hố sâu, chung quanh hố sâu cũng xuất hiện vô số những khe nứt.
"Đều là cửu cấp, sao cửu cấp ma thú lại mạnh hơn nhiều so với cửu cấp loài người, như thế?" Lâm Lôi từ xa đã thấy cảnh này, tâm thần chấn động. Đang cùng với Lâm Lôi chém giết, Khải Tát cũng có chút nóng lòng. Nếu để cho hắn đối phó Tử Văn Hắc Hùng, thì một chút chắc chắn cũng không có.
Tử Văn Hắc Hùng, da dày cộp, lực phòng ngự mạnh mẽ, sức tấn công đáng sợ. Cho dù là Cự Long sợ rằng cũng cũng bị một hùng chưởng này đập thành bánh thịt, nhược điểm duy nhất của nó chính là 'Tốc Độ Di Động' hơn chậm một chút. Tuy nhiên tốc độ công kích của nó cũng cực kỳ kinh người. Có thể xem là một ma thú cực kỳ lợi hại trong Cửu cấp ma thú.
"Bồng!" "Bồng!" "Bồng!" ...
Lâm Lôi và Khải Tát cực nhanh giao thủ, hai tay hai chân, long vĩ, cự kiếm không ngừng giao kích, tốc độ hoàn toàn đạt tới một tình trạng kinh người. Lâm Lôi ỷ vào phòng ngự mạnh mẽ dám làm cái loại hành vi Lưỡng Bại Câu Thương này, còn Khải Tát động tác đơn giản hữu hiệu, kinh nghiệm lại cực kỳ phong phú, đấu khí cũng cực kỳ mạnh mẽ.
Hai người chân thực chiến đấu chẳng phân biệt được thắng bại.
"Hống ..."Tử Văn Hắc Hùng hai ba bước đã vọt tới trước mặt hai người Lâm Lôi, Khải Tát, rồi sau đó hai cái hùng chưởng thực lớn từ trên trời giáng xuống, hướng tới hai người Khải Tát, Lâm Lôi.
"Véo véo!"Lâm Lôi, Khải Tát hai người cơ hồ đồng thời hướng hai bên bay ngược.
"Ầm!" Hùng chưởng đánh xuống mặt đất phát ra thanh âm trầm thấp, mặt đất chấn động trở nên run rẩy, dưới sức mạnh của đôi hùng chưởng đó mặt đất chung quanh hơn mười thước hoàn toàn vỡ vụn ra. Vô luận là Lâm Lôi hay là Khải Tát, cũng không thể lựa chọn cứng rắn ngăn cản, công kích!
Hùng chưởng của Tử Văn Hắc Hùng đúng là thứ rắn chắc, đáng sợ nhất. Nếu cường ngạnh chống lại, chính là hai người cũng sẽ biến thành bánh thịt.
"Hống ..." Tử Văn Hắc Hùng gầm lớn một tiếng, xoay người dĩ nhiên là hướng Lâm Lôi đuổi giết trước.
"Đuổi ta làm gì?" Lâm Lôi ỷ vào tốc độ lập tức bắt đầu chạy trốn. Hắn sau khi long hóa cũng là có thực lực cửu cấp, hơn nữa tốc độ di động càng mạnh mẽ. Tốc độ Tử Văn Hắc Hùng không bằng, nên Lâm Lôi thoát khỏi tử nó cũng không quá khó khăn.
Tử Văn Hắc Hùng đi nhanh từng bước, chỉ cần bị ngăn cản sẽ bị đạp chết.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.Hắn chỉ là đuổi theo Lâm Lôi!
Lâm Lôi cũng không biết, Tử Văn Hắc Hùng coi trọng Mai giới chỉ đó. Với trí tuệ Tử Văn Hắc Hùng, hơn nữa hắn lại hiểu được ngôn ngữ loài người, nó tự nhiên minh bạch Mai giới chỉ này cả hai bên đều coi trọng vô cùng.
Thực sự thì cửu cấp ma thú hiểu được ngôn ngữ loài người cũng là điều bình thường. Bọn chúng có thể nghe nhưng không thể nào nói được. Nguyên nhân là do hạn chế của cấu tạo cơ thể. Còn khi đạt tới Thánh vực, bọn chúng có thể đột phá hạn chế, mở miệng nói được tiếng người.
"Giới chỉ! Ôi giới chỉ!" Khắc Lai Đức khóc rống lên.
"Bệ hạ!" Khải Tát chắn trước mặt Khắc Lai Đức:
"Bệ hạ, hay là chúng ta hãy chạy ngay đi, nếu không nguy hiểm lắm."Giờ phút này ba mươi ba người của Cuồng Lôi tiểu đội đã bị Bối Bối giết chết mười bốn người, thành viên khác của Cuồng Lôi tiểu đội đã bắt đầu có phần sợ hãi rồi. Cái con chuột ma thú trước mặt trước mắt này thực đáng sợ, thể tích nhỏ, phòng ngự rất đáng sợ, còn lực công kích lại kinh người. Đối phó loài người, xem như là hình thái tốt nhất.
"Hống ...""Hống ..."Đột nhiên trên bầu trời vang lên một trận tiếng rống của Cự Long, chỉ thấy trên bầu trời có Cự long bích lục lân giáp, có Cự long hỏa hồng lân giáp, có Cự long ngân sắc lân giáp, còn có Hắc long thập phấn mạnh mẽ, mấy trăm con Cự Long như vậy bay lại chỗ này.
Long tộc trí tuệ tự nhiên rất cao, bọn họ biết rõ trong Vương cung bảo bối rất nhiều, mà Long tộc thích nhất chính là tìm kiếm bảo bối.
"Hống ..." Dẫn đầu là một con Hắc long có thể tích lớn nhất cũng đã chú ý tới Khắc Lai Đức, Lâm Lôi, lớn tiếng hống lên, liền tức khắc một đoàn Cự Long cúi đầu vọt xuống. Hồng long, Lục long chỉ là bát cấp Long tộc, trong khi Hắc long, Ngân long bình thường đều là cửu cấp Long tộc.
Khắc Lai Đức, Khải Tát nhìn thấy này cảnh này, hoàn toàn ngây ngốc.
Một con cửu cấp ma thú cũng đã khó ứng phó rồi, giờ cả một đám đến, phải làm sao bây giờ?
"Lão Đại, không tốt rồi, giữ mạng chạy mau." Thanh âm Bối Bối vang lên trong đầu Lâm Lôi, mà lúc này Lâm Lôi còn đang bị con Tử Văn Hắc Hùng đang coi trọng 'không gian giới chỉ' đó đuổi giết.