Tên hộ vệ dẫn Áo Gia Văn đi thẳng một đường, được một lát sau hắn chợt khựng lại.
"Sao lại dừng lại?" Áo Gia Văn lập tức quát hỏi. Giờ phút này Áo Gia Văn cũng triển khai tiểu phạm vi thần chi lĩnh vực, làm cho thanh âm không truyền ra ngoài.
Tên hộ vệ ngây ngốc nói:
"Ta chỉ biết là các vị đại nhân đều ở tại các phòng này, bình thường chúng ta không được phép đi vào, vị đại nhân nọ ở tại phòng nào, ta không biết" Hộ vệ này trả lời, làm cho Áo Gia Văn không khỏi ngạc nhiên.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULLNhưng hắn cũng hiểu.
Khu vực mà đám người Áo Lợi Duy Á ở, thị vệ bình thường không cho phép tiến vào.
"Phòng ở bên trong ..." Áo Gia Văn có thể thấy bên trong có sáu bảy ngôi nhà nhỏ hai tầng, mỗi mỗi nhà đều có vườn riêng
"Cái này khá phiền toái đây, không biết Áo Lợi Duy Á ở trong cái nào" Áo Gia Văn chân mày cau lại.
Đám người Vũ Thần, Đại tế tự, Tháp La Sa, Đế Lâm, Hi Tắc, Áo Lợi Duy Á đều ở nơi này. Trong đó Hi Tắc độc chiếm một căn nhà hai tầng, bản thân Hi Tắc đang nhắm mắt khoanh chân ngồi ở trên giường.
Hi Tắc tu luyện hắc ám nguyên tố pháp tắc, một loại huyền ảo về phương diện ẩn thân.
Đối với Hi Tắc mà nói, hắc ám cũng giống như mẫu thân làm cho hắn cảm thấy thoải mái, Hi Tắc hoàn toàn có thể dễ dàng dung nhập vào trong bóng tối, làm cho người khác không phát hiện được sự tồn tại của hắn. Đồng thời ... Hi Tắc cũng có thể nhận thấy được, những sự vật tồn tại không thuộc về bóng tối.
Ví dụ như, Hi Tắc cảm giác rõ ràng được, ngôi nhà bên cạnh hắn có một cỗ khí tức nóng như lửa.
Tựa như một hỏa tinh phảng phất trong bóng tối, hiện ra trước mắt.
"Hử?" Hi Tắc nhướng mày
"Sao lại có người đêm khuya tới đây?"Là vua sát thủ, Hi Tắc tu luyện thuật ẩn thân, là người đầu tiên cảm giác được có người tới gần khu vực bọn hắn ở. Hơn nữa Hi Tắc cảm giác được, người đến không chỉ một người:
"Khí tức yếu ớt như thế, đáng tiếc, nằm ngoài sự dò xét của ta".
Hi Tắc cũng không cần dùng thần thức.
Đối với Hi Tắc mà nói, dùng thần thức là hành vi ngu xuẩn, ngươi sử dụng thần thức, người khác tự nhiên cũng sẽ nhận thấy được ngươi.
Hi Tắc cả người tự nhiên biến mất. Nếu có kẻ mạnh thần cấp cẩn thận quan sát, mới có thể miễn cưỡng chú ý tới hắc ám trong phòng có chút biến hóa, ẩn trong bóng đêm, Hi Tắc nhanh chóng ra khỏi căn nhà.
Mà giờ phút này ... Áo Gia Văn đang cùng với tên hộ vệ ở cách đó không xa.
"Sao lại là hắn!" Chỉ cách khỏang một trăm thước, Hi Tắc liền nhận ra được đối phương.
Điều này làm cho Hi Tắc giật cả mình, liền cười lạnh:
"Áo Gia Văn này thực sự là gan lớn can đảm, dám đêm khuya đến nơi này" Không thể không nói, thuật ẩn thân của Hi Tắc thực sự là rất cao. Ẩn thân chỉ cách Áo Gia Văn khoảng trăm thước, Áo Gia Văn căn bản không nhận ra được sự tồn tại của Hi Tắc.
Hi Tắc lúc này thần thức triển khai về hướng Tháp La Sa đang ở.
Tháp La Sa cũng không ẩn giấu sự tồn tại của bản thân. Hi Tắc rất dễ dàng phát hiện Tháp La Sa:
"Tháp La Sa đại nhân, Áo Gia Văn tới, đang ở bên ngoài".
"Áo Gia Văn?"Tháp La Sa chấn động, nhưng là lập tức trong đáy lòng nổi lên sự tức giận
"Tên Áo Gia Văn này, ta liên tục hai lần không xuống tay, hắn thực cho rằng ta không dám giết hắn sao?" Tháp La Sa trực tiếp bay ra khỏi chỗ ở, đi ra phòng ngoài.
Tháp La Sa về phương diện ẩn thân, rõ ràng là thua xa Hi Tắc, chỉ là tốc độ của Tháp La Sa rất nhanh! Chỗ ở của hắn và Áo Gia Văn cách xa nhau hơn trăm thước mà thôi, khoảng cách như vậy, Tháp La Sa vừa bay ra khỏi phòng là thấy ngay Áo Gia Văn, liền lập tức bay tới.
"Bây giờ chỉ có thể tìm một người hầu chuyên môn hầu hạ những kẻ mạnh thần cấp, điều tra một chút" Áo Gia Văn giờ phút này đang chuẩn bị tìm một hầu để tra hỏi.
"Ồ?" Áo Gia Văn giật mình quay đầu lại.
Một bóng người cực nhanh phóng đến đây, Áo Gia Văn sắc mặt đại biến, trong đáy lòng thầm chửi:
"Khốn kiếp, sao lại là hắn!" Thấy Tháp La Sa đang đến, Áo Gia Văn chỉ biết đã một lần thất bại, mặc dù trong đáy lòng không cam lòng, nhưng hắn bất chấp nhiều ít, lập tức hướng lên trời cao mà phóng đi.
"Mẹ nó, còn muốn chạy trốn!" Tiếng gầm gừ của Tháp La Sa vang vọng cả Long Huyết tòa thành.
Nhất thời đa số người dân tại Long Huyết thành đều tỉnh giấc.
"Hát ..." Tiếng kêu chói tai trong nháy mắt vang vọng khắp thiên địa, thanh âm này so với sấm sét còn muốn chói tai hơn.
"Đây là cái gì vậy!"Mấy người Ốc Đốn, Cái Tỳ Đẳng tất cả bởi vì tiếng gầm này mà chạy ra khỏi phòng, đều kinh hãi nhìn một màn trước mắt. Chỉ thấy trên bầu trời Long Huyết thành, xuất hiện một con rắn lớn màu xanh đang uốn lượn dài chừng mười ngàn thước làm cho người ta sợ hãi, thân hình so với mấy căn lầu còn muốn to hơn, làm cho lòng người phát lạnh.
Con rắn lớn màu xanh này xoay quanh giữa không trung, đầu rắn ngẩng cao, tiếng kêu chói tai cũng từ đó mà phát ra.
"Không!" Một bóng người bị giữ lại giữa không trung, tuyệt vọng hét lên.
Miêng rắn thực lớn mở ra, cả thiên địa không gian cũng đều chấn động kịch liệt, bóng người nọ tuy cố gắng kháng cự, cũng không thể kháng cự lại lực lượng thôn phệ lớn như vậy, trực tiếp bị con rắn đó nuốt đi.
Con rắn màu xanh uốn lượn dài cả vạn thước, cuối cùng biến thành hình người, đúng là Tháp La Sa tóc dài màu xanh biếc.
Tháp La Sa bay xuống, trong miệng còn đang mắng chửi:
"Áo Gia Văn này, thực nghĩ ta không dám giết hắn sao, hừ, ra khỏi chúng thần mộ địa, ta còn không có đại khai sát giới. Tên này, căn bản là không để ý đến lời ta nói".
Phía dưới một đám người tụ tập một chỗ, ngay cả Lâm Lôi, Địch Lỵ Á cũng đều chạy đến.
"Vừa rồi là Áo Gia Văn?" Lâm Lôi vừa rồi cũng không thấy rõ, hắn chỉ mơ hồ thấy có bóng người bị Tháp La Sa nuốt vào bụng.
Bản thể của Tháp La Sa, Lâm Lôi năm đó tại chúng thần mộ địa tầng thứ ba đã thấy qua một lần.
"Là Áo Gia Văn" Hi Tắc cười nói,
"Áo Gia Văn này lại lặng lẽ ẩn thân đến Long Huyết thành, hắn còn cho rằng chúng ta phát hiện được hắn. Nhưng ... hắn còn chưa tới gần được ta, ta đã phát hiện ra sự tồn tại của hắn" Về phương diện tinh thông ẩn thân trước mặt Hi Tắc, Áo Gia Văn còn muốn ẩn nấp sao?
Thực sự là nằm mơ.
Mặc dù một người là trung vị thần, một người là hạ vị thần, dù sao Hi Tắc tinh thông nhất chính là cái này.
"Ha ha, Tháp La Sa, ngươi lại thi triển thôn phệ à" Đế Lâm cười nói.
Bản thể của Đế Lâm là sư tử, được xưng Thôn thiên thú. Trong bụng tự có không gian. Mà Tháp La Sa, thân là ma thú thần cấp 'Ba Xà'. Ba Xà cũng có năng lực thiên phú 'Thôn Hải', vốn trong cơ thể Ba Xà cũng có một không gian, mà thân mình thể tích Ba Xà lại rất lớn.
Do đó năng lực thôn phệ, so với Đế Lâm, thậm chí còn mạnh hơn.
Hơn nữa bản thân Tháp La Sa trình độ thần lực tinh thuần, về lượng hay chất, đều vượt qua Đế Lâm. Tự nhiên khi thi triển, phải mạnh hơn nhiều.
"Áo Gia Văn này, tự nhiên lại đến đây" Áo Lợi Duy Á cười khổ, hắn thực sự là giật mình.
Lâm Lôi cười nói:
"Áo Lợi Duy Á, ngươi bây giờ có thể yên tâm rồi. Áo Gia Văn bây giờ đã chết, sau này hắn không thể tới tìm ngươi gây phiền toái nữa" Áo Gia Văn chết đi, Lâm Lôi trong đáy lòng cũng thở phào một hơi. Kỳ thực đại đa số người trong Long Huyết thành đều cảm thấy mừng rỡ.
"Đừng cao hứng quá sớm".
Tháp La Sa hừ lạnh, hắn hé miệng ra. Một viên thần cách tản ra hồng quang nhàn nhạt đi ra
"Áo Gia Văn bị chết trong cơ thể ta, đây là trung vị thần thần cách của hắn".
"Hỏa thuộc tính?" Lâm Lôi chấn động, Áo Gia Văn này không chỉ có một phân thân. Nếu bị thôn phệ đi thì cả hai phân thân sẽ bị dung hợp làm một, hẳn là có hai viên thần cách mới đúng.
"Đúng, chỉ là hỏa thuộc tính" Tháp La Sa nói
"Các ngươi cũng biết hắn có hai phân thân. Mà vừa rồi, bị ta thôn phệ giết chết. Chỉ là phân thân thuộc tính hỏa của Áo Gia Văn. Quang minh thần phân thân của hắn, căn bản là không có tới chỗ của chúng ta!"Lâm Lôi trong đáy lòng thầm than.
Tựa như lúc đầu Áo Gia Văn lần đầu tiên đánh tới, Lâm Lôi, Đức Tư Lê đều đều đem bổn tôn đặt ở vị diện mật thất. Đều là đề phòng khi phân thân bị chết, mình cũng xong đời.
"Xem ra, Áo Gia Văn này cũng sợ lần này sẽ bị giết chết, có dự phòng" Lâm Lôi không khỏi nhìn về phía Áo Lợi Duy Á, Áo Lợi Duy Á chân mày nhíu lại bao phủ vẻ buồn bã, Áo Gia Văn một ngày chưa chết. Áo Lợi Duy Á cũng không thoải mái được.
"Áo Lợi Duy Á" Lâm Lôi nhìn về phía Áo Lợi Duy Á.
Áo Lợi Duy Á không khỏi cười khổ nhìn về phía Lâm Lôi, Lâm Lôi cũng nói:
"Áo Lợi Duy Á chúng ta bây giờ cũng không biết, tên Áo Gia Văn sẽ làm ra chuyện gì nữa. Như vậy, ngươi nên đi vào vị diện mật thất thu nhỏ mà tu luyện đi. Nơi đó, Áo Gia Văn có dùng thần thức điều tra, cũng tuyệt đối điều tra không được".
Thực ra hôm nay tại vị diện mật thất thu nhỏ cũng có không ít người.
"Vậy, được rồi" Áo Lợi Duy Á lúc này đây cũng không cự tuyệt.
Chỉ có tại vi hình vị diện mật thất, mới là nơi an toàn nhất tại Long Huyết thành.
"Mọi người cũng không cần lo lắng" Lâm Lôi quay đầu lại nhìn về phía mấy người Ốc Đốn
"Lúc này Áo Gia Văn đã tốn mất một phân thân, cũng giống như nửa cái mạng của hắn vậy. Hắn bây giờ cũng chỉ còn lại có quang minh thần phân thân.
Lần này hắn dám mạo hiểm, lần sau, hắn sẽ không dám mạo hiểm. Hắn cũng không có thần phân thân khác nữa".
Cả đám người cũng nở nụ cười.
Chỉ là Vũ thần Áo Bố Lai Ân nhìn viên thần cách trong tay Tháp La Sa, ánh mắt có chút nóng rực.
Đó chính là trung vị thần thần cách thuộc tính hỏa! Áo Bố Lai Ân tu luyện hỏa nguyên tố pháp tắc. Một viên trung vị thần thần cách thuộc tính hỏa, đối với Áo Bố Lai Ân là nhu cầu bách thiết. Chỉ là viên trung vị thần thần cách này quá mức quý trọng, hắn cũng không dám trực tiếp yêu cầu.
"A ..."Trong đêm tối bao la, khôn cùng trên mặt đất, Áo Gia Văn phẫn nộ đấm hai nắm đấm vào mặt đất, trong miệng phát ra tiếng rống giận dữ không cam lòng.
"Bùng!""Bùng!" ...
Cả mặt đất cũng bị nổ tung, nhưng Áo Gia Văn vẫn khó có thể phát tiết sự không cam tâm trong lòng.
"Một lần hai lần, đều thất bại! Thần phân thân của ta ... hỏa nguyên tố pháp tắc?" Áo Gia Văn giờ phút này bi phẫn không thôi, hắn biết, hắn từ nay về sau không có khả năng tu luyện hỏa nguyên tố pháp tắc. Hắn chỉ còn một thân thể - quang minh thần phân thân.
Từ giờ trở đi, hắn chỉ có thể tu luyện quang minh nguyên tố pháp tắc.
"Tháp La Sa kia, và Đế Lâm, có năng lực gì?" Áo Gia Văn vừa nghĩ tới khung cảnh đáng sợ kia, trong lòng vẫn cảm thấy sợ hãi.
Khi Tháp La Sa thôn phệ hắn, và khi đối mặt với sự thôn phệ của Đế Lâm, đó là hai loại cảm thụ. Khi Tháp La Sa hóa thành bản thể 'Ba Xà' thôn phệ, Áo Gia Văn cảm thấy bản thân bị cách ly với không gian, một lực lượng không thể kháng cự bao vây lấy hắn.
Lập tức trực tiếp bị hút vào bụng của Ba Xà.
Vốn Áo Gia Văn cho rằng, bản thân khi tiến vào bụng của Ba Xà, hoàn toàn có thể bổ bụng trốn tới. Ai ngờ ... trong bụng căn bản có thể xem như một không gian độc lập, ở trong đó, hắn căn bản không có chút năng lực phản kháng trực tiếp bị giết chết.
Đây là thiên phú của thần thú! Người bình thường có tu luyện đến thượng vị thần, cũng không có khả năng tạo một không gian độc lập trong cơ thể mình.
Đây cũng là Thôn thiên thú, cũng là nguyên nhân mà Ba Xà, có thể hấp thu cả trời biển.
"Cuối cùng, sẽ có một ngày!" Áo Gia Văn nghiến răng
"Sẽ có một ngày, ta nhất định sẽ giết Áo Lợi Duy Á, cũng có một ngày, ta có thể trở thành thượng vị thần, quay lại giết chết Tháp La Sa!" Áo Gia Văn trong đáy lòng đối với Tháp La Sa cũng phi thường oán hận.
Khi chưa bước vào cảnh giới thượng vị thần, Áo Gia Văn cũng không dám đến gây chuyện với Tháp La Sa nữa.
Lúc này, Áo Gia Văn hóa thành một đạo lưu quang, nhắm hướng Tây mà bay đi.
Áo Gia Văn thần phân thân thuộc tính hỏa bị tiêu diệt, quả nhiên không dám trở lại làm loạn, Long Huyết thành lại khôi phục bình yên, Lâm Lôi cũng an tĩnh tu luyện, đã qua mấy tháng, trời đã vào Đông, Lâm Lôi lại nhận được một tin tức tốt.
Ngày này, Lâm Lôi đang đắm chìm trong cảm thụ phong nguyên tố pháp tắc.
Đột nhiên, một thanh âm vang vọng trong đầu hắn:
"Lâm Lôi, ta nhắc nhở ngươi một việc".
"Bối Lỗ Đặc đại nhân?" Lâm Lôi lập tức đình chỉ tu luyện.
"Bối Bối nó đã tới giai đoạn cuối cùng thuế biến thành thần, giai đoạn thuế biến cuối cùng này phi thường trọng yếu. Ngươi nhớ kỹ, bắt đầu từ bây giờ, ngươi ngàn vạn lần đừng dùng linh hồn truyền âm tới Bối Bối, đừng làm nhiễu loạn hắn" Bối Lỗ Đặc truyền âm cho Lâm Lôi.
Bối Lỗ Đặc có thể ngăn cản người khác dùng thần thức truyền lại tới, nhưng Lâm Lôi và Bối Bối có linh hồn liên lạc, Bối Lỗ Đặc cũng không thể ngăn trở, chỉ có thể thông báo.
"Thuế biến thành thần? Tốt lắm, ta nhớ rồi, trong khoảng thời gian này, ta tuyệt đối sẽ không truyền âm đến quấy rầy Bối Bối" Lâm Lôi cũng vì Bối Bối mà cảm thấy kinh hỉ.