Bàn Long

Chương 51: Bích Thủy thiên đường đích dạ



Thời gian trôi qua, đảo mắt đã tới tháng năm.
Trong hai tháng thời gian này, Lâm Lôi hầu như mỗi ngày đều hao phí phần lớn thời gian để Minh tường, thời gian còn lại thì chìm đắm trong điêu khắc cùng với đọc sách. Ân Tư Đặc Học viện đồ thư quán có một lượng sách cực kỳ lớn, Lâm Lôi mải lạc vào tri thức cũng không ngừng khai thác.
Buổi sáng ngày 29 tháng 5. Nguồn: http://truyenfull.xyz
Lâm Lôi, Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì bốn người đang đứng ở khoảng sân rộng của Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán, mang theo ba thùng gỗ từ cỗ xe đỗ ở bên cạnh xuống. Hai tháng vừa qua Lâm Lôi trên thực tế đã hoàn thành chín kiện thạch điêu tác phẩm, bất quá đây là lần đầu tiên đưa tới Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán, nên chỉ đem đến có ba kiện tác phẩm để xem hiệu quả mà thôi.
"Các ngươi hãy mau khiêng ba cái thùng này." Da Lỗ phân phó.
Một số gia đinh của Da Lỗ lập tức mang ba chiếc thùng gỗ nhấc lên.
"Lão tam, theo ta vào trong." Da Lỗ hiển nhiên rất quen thuộc đường xá, trực tiếp hướng tới mặt bên của Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán đi đến. Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán có diện tích cực lớn, cách chánh môn khoảng vài trăm thước có một gã thân sĩ trung niên đang đứng.
Trung niên nhân đã thấy Da Lỗ mấy người đi tới, lập tức con mắt sáng ngời bước lại, mỉm cười hành lễ: "Da Lỗ thiếu gia, hoan nghênh ngươi đến đây."
Da lỗ mỉm cười gật đầu: "Ta tới có mục đích hẳn là ngươi đã biết, đây là Lâm Lôi huynh đệ tốt của ta, ba kiện thạch điêu tác phẩm này là của hắn, người của Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán đâu, ra kiểm tra ba cái thùng gỗ này đi."
"Chờ một chút." Trung niên nhân mỉm cười gật đầu.
Rất nhanh trong thông đạo liền có mấy người tới, nhìn mấy nhân viên vừa tới này, trung niên nhân quay sang Lâm Lôi cười nói: "Lâm Lôi thiếu gia, dựa theo quy định của Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán của chúng ta, ngài phải lưu lại tin tức thân phận của mình, chỉ cần đưa chứng tử của Ân Tư Đặc Học viện cho ta ghi chép một chút là xong."
Chứng tử của Ân Tư Đặc Học viên là đủ để chứng minh thân phận.
Lâm Lôi rút chứng tử từ trong ngực áo đưa ra.
Trung niên nhân cầm lấy chứng tử mở ra, vừa nhìn con mắt liền sáng ngời, kinh dị ngẩng đầu nhìn Lâm Lôi: "Ngũ cấp?" Tuổi của Lâm Lôi chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn ra, tuổi trẻ như vậy mà đạt tới ngũ cấp ma pháp sư quả thực làm người ta rung động.
Da Lỗ không khỏi tự hào nói: "Huynh đệ này của ta, tại Ân Tư Đặc Học viện là một trong lưỡng đại tuyệt thế thiên tài, năm ngoái hắn mới mười bốn tuổi, sau khi thi kiểm tra đã đạt tới ngũ cấp ma pháp sư cảnh giới."
Ân Tư Đặc Học viên lưỡng đại tuyệt thế thiên tài?
Trung niên nhân trong lòng lập tức hiểu ra, tương lai vị Lâm Lôi trước mắt này tiền đồ thực không thể hạn lượng, thái độ cũng lập tức khiêm tốn hơn rất nhiều. Dùng chứng tử thân phận của Lâm Lôi ghi chép xong, mắt đảo qua ba kiện thùng gỗ một chút.
"Lâm Lôi thiếu gia, mọi việc đã xong, chỉ cần thiếu gia một tháng tới đây một lần để lĩnh thù lao là được."
"Một tháng sao? Ta trong một tháng tới không có thời gian, sau hai ba tháng có được không?" Lâm Lôi hỏi. Hai tháng tới hắn chuẩn bị xuất phát đến Ma Thú sơn mạch, lần này tiến nhập Ma Thú sơn mạch không sai biệt lắm mất khoảng hai tháng thời gian.
"Không lo, người sáng tạo tác phẩm nếu đi ra ngoài, vô luận khi nào trở lại đều có thể lĩnh thù lao." Trung niên nhân gật đầu nói.
Da Lỗ nhíu mày: "Chuyện gì vậy, ta nhớ rõ các ngươi mỗi khi thu nhận thạch điêu tác phẩm đều phải kiểm tra một chút bên trong, lần này thế nào lại không có tra xét?"
Trung niên nhân đáp: "Kiểm tra bên trong thùng gỗ, là lo lắng thạch điêu bên trong có thể bị hư hao, người khác cuối cùng có thể nói hội quán chúng ta làm hỏng, bất quá ba kiện thạch điêu tác phẩm này chính là do Da Lỗ thiếu gia các vị chuyển đến, ta tin tưởng Da Lỗ thiếu gia sẽ không phải là loại người đó."
Trung niên nhân trong lòng rất rõ ràng.
Da Lỗ là ai?
Nói ngoa với Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán? Nói ngoa vậy dẫu có được một chút tiền tài, sợ rằng còn chưa đủ cho Da Lỗ tùy ý phung phí. Về phần thạch điêu tác phẩm của tác giả 'Lâm Lôi', được xưng là Ân Tư Đặc Học viện một trong lưỡng đại tuyệt thế thiên tài, người như thế liệu có thể nói ngoa cái thể loại chuyện này ... ?
Đêm khuya hôm đó, Phân Lai đông thành ở sâu trong Hương Tạ đại đạo, tại lầu ba của 'Bích Thủy Thiên Đường', Lâm Lôi mấy người đang ở trong đó.
Phân Lai thành về đêm rất huyên náo.
Mà đêm đó tại 'Bích Thủy Thiên Đường' lại càng là nơi huyên náo nhất, tiếng cười, tiếng làm nũng của nữ giới hòa cùng tiếng cười hào sảng của nam nhân vang lên không ngớt, bốn huynh đệ ngồi uống rượu tán gẫu, bên cạnh bốn gã cũng có bốn cô nương thanh tú ngồi cùng.
"Lão Nhị, lão Tam, ta cùng lão Tứ đi ngủ trước, hai người các ngươi ..." Da Lỗ ôm một cô nương tóc dài màu xanh biếc, miệng đầy tửu khí nói.
"Được lắm, Da Lỗ lão Đại, người đừng nói nữa, biết không?" Lâm Lôi cắt đứt câu nói của Da Lỗ.
Da Lỗ cùng Lôi Nặc hai người nhìn nhau, dùng một loại ánh mắt khinh khỉnh nhìn Lâm Lôi, Kiều Trì hai người liếc một cái, lập tức Da Lỗ, Lôi Nặc mỗi gã ôm một mỹ nữ rời đi. Từ hai năm trở lại đây, Lâm Lôi bọn họ thường xuyên tới nơi này, bình thường Da Lỗ, Lôi Nặc hai người khoái hoạt, còn Lâm Lôi, Kiều Trì ngồi uống rượu cùng mỹ nữ bên cạnh nói chuyện phiếm.
"Lâm Lôi thiếu gia, chúng ta quen biết đã hai năm rồi, nhưng mà người lại ..." ngồi bên cạnh Lâm Lôi là một cô gái mặc quần áo màu lục có chút bất mãn nói.
Lâm Lôi không khỏi đau đầu.
"Ngả Lạp, nếu ngươi mệt mỏi có thể trở về, đến lúc đó ngươi cũng sẽ có một khối đồng tệ." Lâm Lôi chỉ lạnh lùng đáp, khiến cho cô gái tên Ngả Lạp không dám nói gì thêm, tới Bích Thủy thiên đường, mà lại chỉ thích uống rượu, chuyện này quả thực là hiếm thấy.
Một đạo lưu quang từ trong Bàn Long chi giới bay ra, hóa thành Đức Lâm Kha Ốc Đặc.
Đức Lâm Kha Ốc Đặc cười mát nhìn Lâm Lôi, hí hửng: "Ui, Lâm Lôi, nữ nhân trước mặt ngươi đâu phải là dạng xấu xí? Ài, đáng tiếc ta đường đường là Thánh vực ma đạo sư, hiện tại chỉ còn lại mỗi linh hồn là tồn tại, muốn tìm đàn bà cũng không thể, ngươi cái tên xú tiểu tử này, sao lại kém như vậy?"
"Đức Lâm gia gia." Lâm Lôi nhướng mày, bất mãn cùng Đức Lâm Kha Ốc Đặc truyền âm nói.
Đức Lâm Kha Ốc Đặc vênh mặt nói: "Ngươi còn chưa nếm qua mùi vị đàn bà, nếu không nhất định sẽ có cái nhìn khác."
Lâm Lôi quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, không thèm để ý tới cái lão đầu này nữa, ngoài của sổ khí lạnh bao trùm mặt đất, hắn trong lòng thoáng suy tư.
"Ma Thú sơn mạch, Ma Thú sơn mạch rốt cuộc là thế nào nhỉ?"
Còn một hai tuần nữa Lâm Lôi sẽ xuất phát, tại Ân Tư Đặc Học viện, hắn cũng từng được nghe qua rất nhiều truyền thuyết về Ma Thú sơn mạch, có điều cho tới bây giờ Lâm Lôi cũng chưa từng đi qua, tất cả những gì về Ma Thú sơn mạch, hắn bản thân cũng chỉ có thể tưởng tưởng ra mà thôi.
"Một hai tuần nữa sẽ chuẩn bị xuất phát."
Lâm Lôi xuyên qua cửa sổ, nhìn ra bầu trời vô tận trong đêm, trong lòng quyết định.
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.