Bàn Long

Chương 761: Bối Lỗ Đặc - Chủ thần?



Trong không gian loạn lưu, Bối Lỗ Đặc mang theo Lâm Lôi phi hành cực nhanh.
Giờ phút này Lâm Lôi đầu óc hoàn toàn mông lung: "Tại sao có thể như vậy được? Trong không gian loạn lưu, tốc độ có thể đạt tới mức độ đáng sợ như vậy, trong không gian loạn lưu mà đã như vậy. Bối Lỗ Đặc ... Thực lực của ông ta?" Lâm Lôi quay đầu nhìn về phía Bối Lỗ Đặc ở bên cạnh mà vẫn khó có thể tin được
Chỉ có một khả năng.
Bối Lỗ Đặc chính là siêu việt thần cấp độ, siêu việt thần cấp độ chỉ có thể là chủ thần!
"Bối Lỗ Đặc đại nhân, ông, ông là chủ thần ư?" Lâm Lôi dò hỏi.
"Ha ha ..." Bối Lỗ Đặc nở nụ cười sảng khoái, không khỏi tự đắc vuốt râu, "Lâm Lôi, có thể ở trong không gian loạn lưu tùy ý phi hành cực nhanh, hơn nữa tốc độ phi hành so với ngươi tại vật chất không gian còn nhanh hơn trăm lần. Ngươi nói, ta không phải chủ thần thì còn có thể là cái gì?"
Lâm Lôi ngạc nhiên.
Bối Lỗ Đặc hiển nhiên thừa nhận, hắn chính là chủ thần!
"Chủ thần, điều này sao có thể?" Lâm Lôi trong đầu óc hoàn toàn hồ đồ, rối loạn, "Bối Lỗ Đặc đại nhân, chủ thần không phải không cách nào tiến vào vật chất vị diện sao, vật chất vị diện không thể chịu đựng được năng lượng đáng sợ của chủ thần."
Tại Áo Tạp Luân vị diện, Hủy diệt chúa tể, Quang minh chúa tể cũng chỉ có thể hình thành phân thân năng lượng mà thôi.
"Ha ha ... trong thần giới vị diện đích xác lưu truyền tin tức Chủ thần không cách nào tiến vào vật chất vị diện." Bối Lỗ Đặc vuốt râu, mỉm cười nói, "Bất quá, tin tức chuẩn xác phải là ... Chủ thần từ bên ngoài đến, không cách nào tiến vào vật chất vị diện!"
"Chủ thần từ bên ngoài đến?" Lâm Lôi nhướng mày.
"Lâm Lôi, ngươi biết vì sao chủ thần không cách nào tiến vào vật chất vị diện không?" Bối Lỗ Đặc đột nhiên chuyển đề tài.
"Vì sao ư? Không phải vì chủ thần năng lượng quá mạnh mẽ, vật chất vị diện không cách nào tiếp nhận sao?" Lâm Lôi nói.
"Lâm Lôi, ngươi nói chủ thần năng lượng quá mạnh mẽ. Làm cho vật chất vị diện không cách nào tiếp nhận, ngươi nghĩ lại cẩn thận xem, chủ thần thu liễm năng lượng. Không một tia năng lượng dật tán. Làm sao mà vật chất vị diện sụp đổ được?" Bối Lỗ Đặc cười nói.
"Đúng vậy." Lâm Lôi vẫn chưa hiểu được.
Chủ thần muốn thu liễm năng lượng, thu liễm hơi thở. Dù là đứng ở trước mặt Lâm Lôi, Lâm Lôi cũng phát hiện không ra.
Năng lực thu liễm mạnh như thế, làm sao vật chất vị diện sụp đổ được?
"Cho nên, các ngươi nói như vậy, không phải hoàn toàn chuẩn xác." Bối Lỗ Đặc lãnh đạm vừa cười vừa nói.
Bối Lỗ Đặc cảm khái nói: "Ta nghĩ, ngươi nghĩ đến nổ tung đầu cũng sẽ không hiểu được đâu. Để ta nói cho ngươi nghe! Cũng liên quan đến vấn đề nơi linh hồn sinh ra! Trong vật chất vị diện mỗi ngày đều sinh ra những tính mạng mới. Tính mạng mới tự nhiên có được linh hồn mới! Ví dụ như Ngọc Lan vị diện. Hễ tại Ngọc Lan vị diện sinh ra một tính mạng, linh hồn của hắn sẽ cùng Ngọc Lan vị diện có sự kết hợp. Ngọc Lan vị diện, chính là nhà hắn!"
Lâm Lôi không khỏi gật đầu.
Hắn cảm giác được, Trở lại Ngọc Lan vị diện, cho dù Ngọc Lan vị diện nguyên tố so với địa ngục yếu hơn rất nhiều. Nhưng Lâm Lôi chính là có cảm giác thư thái, cảm giác không giống các vị diện khác. Lâm Lôi vẫn cho rằng đó là do yếu tố tâm lý. Nhưng hiện tại xem ra, nguyên nhân là linh hồn của chính mình sinh ra từ Ngọc Lan vị diện.
Cũng đúng!
Phàm nhân sau khi linh hồn tiến vào Minh Giới, trở thành vong linh. Vong linh sau khi chết sẽ hồn phi phách tán!
Thần sau khi chết thì hồn phi phách tán!
Có hồn phi phách tán, tự nhiên cũng có linh hồn mới sinh ra!
Tại vật chất vị diện. Mỗi một đứa trẻ con sinh ra, mỗi một ma thú sinh ra, đều là tính mạng mới. Cũng là linh hồn mới! Linh hồn mới này tự nhiên cùng vị diện đó có liên kết đặc thù!
"Chủ thần từ bên ngoài đến, không cách nào tiến vào vật chất vị diện. Là bởi vì linh hồn hắn không phải là từ vật chất vị diện đó sinh ra. Hắn muốn đi vào, tự nhiên vật chất vị diện sẽ bài xích! Vật chất vị diện cùng năng lượng chủ thần bài xích, năng lượng chủ thần quá mạnh mẽ, sẽ làm vật chất vị diện sụp đổ!" Bối Lỗ Đặc giải thích.
Lâm Lôi chợt hiểu.
Bởi vì bài xích lẫn nhau, mới làm vật chất vị diện sụp đổ.
"Mà nếu như, Chủ thần linh hồn vốn chính là từ một vật chất vị diện sinh ra. Vật chất vị diện này chính là nhà của hắn! Cho dù hắn thành chủ thần, vật chất vị diện này cũng sẽ không bài xích hắn. Nếu không có bài xích, tự nhiên chủ thần này có thể tiến vào vật chất vị diện đó."
Bối Lỗ Đặc cười nói.
"Bối Lỗ Đặc đại nhân, ý của ông là ... Giả sử quê quán của chủ thần là một vật chất vị diện, hắn có thể về vật chất vị diện là quê hương của mình. Về phần vật chất vị diện khác, hắn không cách nào tiến vào." Lâm Lôi nói.
"Phải." Bối Lỗ Đặc cười nói: "Trong vô số vật chất vị diện, bổn tôn chủ thần của ta cũng chỉ có thể tiến vào Ngọc Lan vị diện. Về phần vật chất vị diện khác, ta cũng không có cách đi vào."
Đã hiểu tất cả!
"Ngọc Lan vị diện, chính là nhà của chúng ta!" Lâm Lôi cảm thán một tiếng.
Mình sinh ra tại Ngọc Lan vị diện, linh hồn cũng sinh ra ở đó. Ngọc Lan vị diện là quê hương của chúng ta! Vô luận thực lực của chính mình đạt tới trình độ nào, quê hương vĩnh viễn sẽ không bài xích hài tử của nó.
"Bối Lỗ Đặc đại nhân, nếu ông đã là chủ thần, tại sao bổn tôn chủ thần không ở chí cao vị diện, mà lại ở Ngọc Lan vị diện?" Lâm Lôi không khỏi nghi hoặc hỏi: "Còn có phân thân của ông, tại sao lại trở thành huyết phong chủ thần sứ giả?"
"Phân thân trở thành sứ giả, đó là phải trợ giúp Tứ thần thú gia tộc." Bối Lỗ Đặc cười nói, "Về phần chủ thần bổn tôn của ta, tại sao không có đi địa ngục hay chí cao vị diện khác, mà vẫn trốn ở quê quán. Đó là bởi vì ... Nếu như chủ thần bổn tôncủa ta, rời khỏi quê quán. Sẽ bị Quang minh chúa tể đuổi giết!"
"Quang minh chúa tể đuổi giết?" Lâm Lôi kinh hãi.
Nguyên lai, Bối Lỗ Đặc là do trốn địch nhân, mới không ra đi.
Biện pháp này của Bối Lỗ Đặc cũng có hiệu quả, Ngọc Lan vị diện, là quê quán của Bối Lỗ Đặc, nhưng lại không phải là quê quán của Quang minh chúa tể. Bối Lỗ Đặc có thể trốn ở đó được, nhưng chủ thần khác lại vào không được.
"Quang minh chúa tể, tại sao muốn đuổi giết người?" Lâm Lôi lòng tràn đầy nghi hoặc.
"Ha ha ... Hắn đương nhiên muốn đuổi giết ta, hắn hận ta tận xương. Ngay cả thần phân thân của ta, có thể bình yênở địa ngục, cũng là tốn hao rất nhiều công sức để thỉnh Hủy diệt chúa tể hỗ trợ." Bối Lỗ Đặc cười lớn nói. "Quên đi, đừng đề cập chuyện này, hiện tại trọng yếu nhất chính là gặp bổn tôn của ngươi sớm một chút rồi trở lại Ngọc Lan vị diện."
Lâm Lôi lập tức gật đầu.
Bối Lỗ Đặc mang theo mình đi trong không gian loạn lưu cũng là bốc đồng. Dù sao trong không gian loạn lưu này. Bọn họ có thể đến được thì Quang minh chúa tể cũng có thể đến!
"Khó trách Bối Lỗ Đặc đại nhân bảo ta dừng lại mười ngày nửa tháng, phỏng chừng là cố ý trì hoãn thời gian, đợi Quang minh chúa tể trở lại Quang minh thần vị diện." Lâm Lôi cũng hoàn toàn hiểu được nguyên nhân, Bối Lỗ Đặc bảo mình chờ mười ngày nửa tháng.
Lâm Lôi bổn tôn tại Áo Tạp Luân vị diện, thần phân thân đi theo Bối Lỗ Đặc. Thông qua liên lạc với phân thân. Đương nhiên dễ dàng chỉ dẫn phương hướng chuẩn xác, để cho Bối Lỗ Đặc tại không gian loạn lưu không đi đường vòng.
"Bối Lỗ Đặc đại nhân. Vậy Quang minh chúa tể sẽ không đuổi giết đến đây sao?" Lâm Lôi có chút lo lắng, vì Bối Lỗ Đặc mà lo lắng.
"Yên tâm, làm sao hắn có thể biết hai chúng ta tiến vào không gian loạn lưu?" Bối Lỗ Đặc tự tin nói." Hơn nữa, ta tiến vào không gian loạn lưu đồng thời, thần thức cũng tản ra. Phạm vi thần thức của chủ thần phát tán, vượt xa tưởng tượng của ngươi. Một khi hắn tiến vào phạm vi thần thức của ta, ta có thừa thời gian để ứng phó."
Lâm Lôi khẽ gật đầu. Chủ thần thần thức, có thể dễ dàng phát tán bao trùm cả Địa Ngục, cả Minh Giới, hơn nữa, hắn cũng biết hiển nhiên đó cũng không phải phạm vi phát tán lớn nhất của chủ thần thần thức. Bởi vậy có thể tưởng tượng, phạm vi đó cực kỳ rộng lớn. Bởi vậy có thể phán đoán chủ thần uy năng đáng sợ như thế nào so với đại viên mãn ý chí uy năng, không biết cao hơn bao nhiêu cấp.
Áo Tạp Luân vị diện.
"Ào ào"
Nước biển quay cuồng, Lâm Lôi khoanh chân ngồi tĩnh tu ở ngoài khơi giữa không trung, Bối Bối ở bên cạnh hộ vệ.
Đột nhiên ...
Lâm Lôi mở mắt, trên mặt có nét cười nhạt, truyền âm nói: "Bối Bối, chúng ta chuẩn bị một chút, lập tức tiến vào không gian loạn lưu."
"Không gian loạn lưu?" Bối Bối kinh hãi, "Lão đại, ngươi chuẩn bị từ không gian loạn lưu trở lại Ngọc Lan đại lục vị diện?"
"Phải, bất quá không phải dựa vào ta." Lâm Lôi mỉm cười nói.
"Này, không dựa vào ngươi, thế dựa vào ai? Chủ thần sao? Chủ thần nguyện ý giúp chúng ta?" Bối Bối nghi hoặc vô cùng.
"Ngươi sẽ biết ngay thôi." Lâm Lôi ra vẻ thần bí.
Bằng vào phân thân trong lúc đó liên lạc, Lâm Lôi rõ ràng cảm giác được, thần phân thân cùng Bối Lỗ Đặc đã đi tới bờ của Áo Tạp Luân vị diện.
"Chúng ta đi!" Lâm Lôi ôm lấy Bối Bối, đồng thời tay kia phất nhẹ, một đạo cự đại vết nứt không gian xuất hiện, hấp lực kinh người dĩ nhiên đem nước biển phía dưới nuốt vào không ít.
"Đi vào." Lâm Lôi cất bước, mang theo Bối Bối tiến vào trong đó. Ngay sau đó, vết nứt không gian liền chậm rãi tiêu tan.
Trên không trung của đại dương, lại một lần nữa khôi phục yên tĩnh.
"Lâm Lôi bọn họ tiến vào vết nứt không gian? Tiến vào không gian loạn lưu?" Một đám thượng vị thần thông qua thần thức giám thị Lâm Lôi hai người kinh hãi.
Giám thị Lâm Lôi hai người, không chỉ là Quang minh thần giới nhất phương, khác với Địa Ngục nhất phương, Đại Địa thần giới, Phong hệ thần giới các đạo nhân mã đều lưu lại không ít thượng vị thần, giám thị động tĩnh của Lâm Lôi hai người. Nhưng Lâm Lôi hai người lựa chọn tiến vào không gian loạn lưu, thực sự làm bọn họ sợ ngây người.
"Tiến vào không gian loạn lưu, bổn tôn tiến vào?" Đám thượng vị thần có chút không rõ.
"Phỏng chừng, có chủ thần khác ở bên ngoài tiếp ứng thì sao." Có thượng vị thần đoán vậy,
"Nhanh lên, bẩm báo chủ thần." Thoáng chốc đã đem tin tức bẩm báo gấp cho chủ thần!
Quang Minh thần vị diện, ở sau trong Thần Ngục hải.
"Cái gì? Tiến vào trong không gian loạn lưu?" Quang Minh chúa tể trong đôi mắt cũng tràn đầy khiếp sợ, nhưng trong nháy mắt, hắn liền bình tĩnh lại, cười lạnh nói: "Sau lưng Lâm Lôi chắc là có chủ thần tiến vào trong không gian loạn lưu để tiếp ứng! Là ai đây? Tử kinh? Hay là ..." Trong đầu Quang minh chúa tể, một cái tên hiện lên. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Bối Lỗ Đặc?" Quang minh chúa tể trong đôi mắt ẩn hiện một tia sát khí.
"Rất có thể là Bối Lỗ Đặc!" Quang Minh chúa tể không hề chậm trễ, năng lượng bên ngoài thân chấn động, phía trước liền xuất hiện một đạo vết nứt không gian, từng bước đi ra đã tiến vào trong đó, vết nứt không gian lập tức biến mất.
Trong không gian loạn lưu, Quang Minh chúa tể hóa thành một đạo ánh sáng màu trắng, bay với tốc độ kinh người.
"Bối Lỗ Đặc, hy vọng ngươi chạy trốn nhanh một chút, nếu bị ta chặn lại ... Hừ!" Quang Minh chúa tể, mặc dù không xác định trăm phần trăm là Bối Lỗ Đặc, nhưng căn cứ quan hệ của Lâm Lôi và Bối Lỗ, hắn có suy đoán này. Bối Lỗ Đặc trốn ở Ngọc Lan đại lục vị diện, làm cho Quang Minh chúa tể đầy tức giận.
Chỉ cần có một tia cơ hội, hắn tuyệt không bỏ qua!
Trong không gian loạn lưu, bên ngoài thân của Bối Lỗ Đặc dật tán màn hào quang màu xanh, bao trùm Lâm Lôi, Bối Bối hai người, hướng Ngọc Lan đại lục bay nhanh tới.
"Bối Lỗ Đặc gia gia, ta là đang nằm mơ sao?" Bối Bối khó có thể tin nhìn chằm chằm Bối Lỗ Đặc, "Gia gia người là chủ thần, điều này rất khó tin."
Lúc trước, hắn theo Lâm Lôi tiến vào không gian loạn lưu. Đặc biệt lúc nhìn thấy Bối Lỗ Đặc đến, Bối Bối đã sợ ngây người!
"Bối Lỗ Đặc gia gia, ngươi là chủ thần, tại sao ẩn giấu thực lực chứ?
Như thế nào vẫn làm huyết phong chủ thần sứ giả?"
Bối Bối càng nói không ngừng.
"Tốt lắm, hiện tại đừng nói chuyện này, Bối Lỗ Đặc gia gia ngươi đang vội vàng chạy đi, chờ trở về rồi nói chuyện sau." Lâm Lôi liền nói.
Lâm Lôi hiểu được, Bối Lỗ Đặc trong không gian loạn lưu cũng tồn tại sự nguy hiểm.
Dọc theo đường đi, Bối Bối không ngừng nói, hiển nhiên hắn rất kích động.
"Ta không nhịn được." Bối Bối hai nắm tay nắm chặt, nhe răng trợn mắt, có vẻ có chút phấn khởi.
"Nhanh lên, dựa theo thời gian, lúc này chúng ta đã chạy hơn phân nửa lộ trình. Ngươi nhịn đi trong chốc lát." Lâm Lôi trấn an nói.
"Ha ha ..." Bối Lỗ Đặc đột nhiên cười.
"Làm sao vậy?" Lâm Lôi, Bối Bối nghi hoặc nhìn về phía Bối Lỗ Đặc.
"Quang minh chúa tể quả nhiên đang tới, ta đã phát hiện hắn." Bối Lỗ Đặc cười nói.
"Ngươi bây giờ còn cười được ư?" Một đạo thanh âm hùng hậu vang lên trong đầu Bối Lỗ Đặc, đúng là thanh âm của Quang minh chúa tể.
"Ta tại sao không cười?" Bối Lỗ Đặc cười nhạo phản bác: "Ta biết, chỉ cần có một chút cơ hội, Áo Cổ Tư Tháp ngươi nhất định sẽ không buông tha cho ta. Bất quá, đáng tiếc tốc độ của ngươi mặc dù so với ta nhanh hơn, nhưng lộ trình so với ta xa hơn nhiều, ngươi cản không nổi ta đâu.
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.