Bản Sắc - Carpediem Tang Ngư

Chương 22



Ngón tay của thiếu gia ấn vào môi dưới của ta, cạy răng ta ra, ngón tay mang theo hơi mát lạnh giống như một khối bạch ngọc không tì vết, ta nghĩ mắt mình lúc này nhất định đã đỏ bừng.

Hơi thở của ta bắt đầu nặng nề hơn, dường như thiếu gia cảm thấy buồn cười, dùng ngón tay ấn vào lưỡi ta giống như một con rắn, bỏ hai ngón tay vào trong miệng ta chơi đùa. Nước bọt trong miệng ngày càng nhiều, nuốt cũng không được nên chỉ có thể chậm rãi lưu lại khóe miệng.

Ta giơ tay nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của thiếu gia, rút ​​ngón tay của y ra khỏi miệng, nhìn cái môi hơi hé mở của y và lè lưỡi bắt đầu liếm những ngón tay, đến khớp nối chắc chắn của thiếu gia.

Thân thể thiếu gia mềm mại, bàn tay cũng như vậy, những ngón tay này tựa hồ có ma lực làm ta không cách nào dừng lại. Ta nhìn thiếu gia, bên miệng cử động không ngừng, khuôn mặt y đỏ bừng với đôi mắt mờ mịt nhìn ta, chiếc lưỡi nhỏ nhắn màu đỏ thịt nhẹ nhàng liếm môi dưới mọng đỏ giống như một yêu tinh quyến rũ.

Ta kéo thiếu gia lại, y đứng giữa hai chân ta và nhìn ta từ trên cao nhìn xuống. Ta ngẩng đầu lên và từ từ vuốt ve cơ thể khiến ta phát điên này.

Thiếu gia gầy đến mức ta có thể dễ dàng ôm lấy y như trở bàn tay, ta từ từ đặt tay lên mông y và xoa bóp, chúng thật mềm mại.

“Thiếu gia…” Ta vùi đầu vào bụng thiếu gia, dùng tay nhéo mông đối phương, chóp mũi tràn ngập mùi vị của y rồi kéo người vào lòng. Thiếu gia ngồi trên đùi ta, mắt y liền ngang tầm với mắt ta, có ánh sáng tỏa ra từ phía sau, hơi thở của y phả nhẹ vào mặt ta.

Đôi mắt y ươn ướt, ta nhẹ nhàng hôn lên môi thiếu gia, lùi lại một tấc, trầm giọng dỗ dành: “Thiếu gia, ngươi muốn ta làm gì thì ta sẽ làm nấy.”

Thiếu gia đặt tay lên ngực ta, ta vòng tay qua tay y, di chuyển trên tấm lưng mảnh khảnh của người trong lòng, ta nhìn chằm chằm vào môi đối phương, đôi môi hé mở của thiếu gia lộ ra đầu lưỡi đỏ tươi, toàn bộ máu trong cơ thể ta chảy ngược lên, hơi thở cũng trở nên gấp hơn.

Ta luồn tay qua vạt áo y, từ trong đai lưng chui vào trong, những ngón tay thô ráp của ta xuyên qua áo y nhéo lấy đầu v* nhỏ trước ngực rồi ấn và chơi đùa, tay còn lại ta nắm lấy cánh mông thiếu gia, xoa nắn nhào nặn thỏa thích, sắc mặt thiếu gia đỏ bừng, ngón tay nắm chặt quần áo của ta ngày càng chặt.

“A…”

Ta lôi kéo núm v.ú thiếu gia về phía trước, buộc y phải phát ra âm thanh. Nhìn thấy khóe mắt thiếu gia rưng rưng nước mắt, ta càng muốn bắt nạt y hơn. Ta lật người thiếu gia lại, để y vểnh mông ngồi đối diện trên chân mình, dương vậ.t của ta đã cứng rồi, bàn tay cầm dương vậ.t ấn vào mông thiếu gia mạnh hơn, khiến y cảm nhận rõ ràng thứ nóng bỏng giữa hai chân.

Thân dưới của thiếu gia cũng cương cứng, ta cố ý cử động xoa xoa phần thân dưới của y, thân thể người nọ đã mềm nhũn, hít thở cũng vội vàng, ngay cả vành tai cũng đỏ bừng.

“Thiếu gia, ngươi muốn ta làm thế nào?” Ta nhìn vào mắt thiếu gia đồng thời nhìn thấy chính mình trong mắt thiếu gia.

Mặt ta đỏ bừng và hít thở không thuận, trong mắt tràn đầy d.ục vọng, hận không thể muốn dung nạp thiếu gia vào cơ thể ngay lập tức, không khí trong phòng dường như càng nóng hơn.

Ánh mắt ta lại chậm rãi di chuyển xuống, dừng lại trên đôi môi đỏ mọng, ẩm ướt của thiếu gia và hôn mãi không ngừng.

Chỉ sau một giây, ta liền lùi lại, thiếu gia không chịu nổi sự cám dỗ của ta đối với y, ta lùi lại một tấc, đối phương lập tức đi theo ta, đôi môi mềm mại của y lại áp vào môi ta, một âm thanh mỏng manh lọt vào tai ta.

“Hạ Kỳ, ngươi hôn ta đi…”

Ta ấn vào gáy thiếu gia, ấn thật mạnh, cọ thật mạnh và cánh môi gây thương nhớ kia. Những chiếc răng nanh sắc nhọn cắn vào môi dưới của thiếu gia không ngừng ma sát để trút bỏ d.ục vọng của mình.

Thiếu gia bị cắn đau đến mức thè lưỡi vói vào miệng ta, ta mở miệng đón y bằng lưỡi, đẩy lưỡi y vào trong miệng y, ta chiếm lấy miệng đối phương nhiều lần theo cách của mình, như thể ta đang tuyên bố chủ quyền với người trước mặt.

Hôn một lúc lâu, không khí trong miệng thiếu gia càng ngày càng ít, y dùng sức đẩy ta ra, ta ấn đầu y càng ngày càng mạnh, y khó chịu phát ra những tiếng rên nhỏ từ cánh mũi, cả căn phòng đều bị tràn ngập những chiếc hôn rung động phát ra âm thanh tấm tắc của nước bọt.

Hôn một hồi, ta mới rút ra một chút, kéo một phần lưỡi của thiếu gia ra, chất lỏng trong miệng y tạo thành một đường chỉ mỏng, y há miệng, khóe mắt đỏ hoe vì khóc. Người nọ như được ân xá, vội vàng hít thở nhưng ta không cho thiếu gia hô hấp nhiều nên vội ấn đầu hôn y lần nữa, môi và răng của bọn ta quyện vào nhau như thân cây với cây tử đằng dây dưa không thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.