Bàn Tay Vàng Của Nữ Nhân Khiêm Tốn

Chương 118: Cổng vào địa ngục Thâm Uyên



Ma Lâm Thành. Tổng đàn của binh đoàn Thần Võ.

Lãnh Nguyệt trở lại. Bước tiếp theo, Hiểu My cùng đồng đội của mình tiến hành cuộc họp lãnh đạo cấp cao.

Trong đại sảnh lớn tại Đông Viên, Trần Tùng được mời lên ghế giữa để chủ trì. Ngạo Thiên Quân xét về bối phận là nhị thúc của Hiểu My kiếp này, tọa trấn chiếc ghế chủ vị cũng vô cùng thích hợp.

Hiểu My thông báo tin tức mà Hà Nguyên đại sư gửi đến. Bảo khí đã chế tạo xong, tùy thời đều có thể khởi hành đi đại lục Phong Linh.

Đây là một tin tốt với tất cả mọi người.

Đồng thời, Kim Phượng và Ngân Nguyệt xà cũng nhận được hồi báo của đám yêu thú trong sơn mạch Ma Lâm. Cổng vào của địa ngục Thâm Uyên đã được xác định vị trí. Trong hai hôm nữa sẽ chính thức mở khai. Trần Trường An sẽ nhanh chóng lên đường tìm kiếm phụ thân của mình.

Vấn đề bây giờ là sắp xếp cho binh đoàn Thần Võ.

Đại Lục Phong Linh nội tình phức tạp, đám người Trần Đại Uy không thể cùng theo. Nhiệm vụ của họ là trong thời gian ngắn nhất, tăng cường thực lực lên đỉnh cao, đồng thời, mở rộng lực lượng, chuẩn bị cho cuộc chiến khi Huyền Thiên Đại Lục sát nhập về Thiên Huyền Vũ.

Đây là một trách nhiệm nặng nề. chỉ những ai có thực lực mạnh mẽ mới có thể bảo vệ được sinh mạng của mình trong trận chiến giữa các vị thần. Huống chi, hiện tại, binh đoàn Thần Võ chưa thật sự phát triển bền vững.

- Bình Mẫn Quân là một nhân tài kinh thương. Hồ Phi Tiếu sẽ trợ giúp Bình cô nương bắt đầu triển khai sinh ý.

Thật ra, ta có một ý tưởng trong lòng. Ta muốn xây dựng một hệ thống nhà hàng, khách sạn trên toàn bộ bờ nam của đại lục Huyền thiên. Có thể chọn Ma Lâm Thành làm điểm khởi đầu, sau đó dần dần lan tỏa.

Trần Hiểu My lên tiếng, nói ra ý tưởng của mình.

- Lão đại, hệ thống đó như thế nào? Ngài có thể nói rõ hơn không?

Hồ Phi Tiếu ứng tiếng, nêu lên nghi vấn của mình.

- Khách sạn đây cũng giống như quán trọ. Nhưng chúng ta sẽ xây dựng thành các tầng lầu. Tầng dưới cùng sẽ có quầy hướng dẫn, nhà ăn dành cho đối tượng bình dân hoặc Võ giả tự do…. Tầng một, tầng hai, tầng ba, tầng bốn là các phòng trọ chất lượng và dịch vụ từ thấp đến cao. Ngoài ra, trên cùng là không gian mở, ta có thể bố trí thành một khuôn viên rộng rãi, đặt lên đó một số bộ bàn ghế và dù che, làm thành một cái tửu lâu cao cấp. Phục vụ những đối tượng có điều kiện hoặc thượng khách của mình.

- Lão đại. Như vậy tình hình không phải sẽ loạn thất bát tao sao?

Trần Đại Uy cố gắng hình dung cái hệ thống nhà hàng, khách sạn trong lời của Hiểu My. Vì tính cách của hắn có phần nóng nảy, nên nghĩ mọi việc theo chiều hướng xấu đi.

Thật ra, đây cũng là suy nghĩ chung của một số người. Trong đó có Trần Tùng và Lãnh Nguyệt.

Hiểu My cười cười giải thích:

- Thứ nhất, nhà hàng của chúng ta chỉ phục vụ cho khách trọ của mình. Người bên ngoài sẽ không thể nào vô duyên vô cớ chạy lại đây gây sự. Ta tin tưởng thực lực của các huynh đệ.

Thứ hai. Đám yêu thú cấp 9 vừa chiêu mộ sẽ tọa trấn. Ta không nghĩ kẻ khác có can đảm chọc vô.

Thứ ba, một cái bánh thơm rất không tốt để ăn một mình. Chúng ta có thể liên hệ với bang phái quản lý và thành chủ, có chế độ ưu đãi riêng dành cho bọn họ. Đây là liên minh hùng mạnh nhất. Mọi người nghĩ sao?



Cả đám nam nhân gật gật gù gù, cùng nhau suy ngẫm lời nói của Hiểu My. Càng nghĩ, càng thấy nó hoành tráng, cao siêu.

- Ý kiến này rất hay. – Lãnh Nguyệt lên tiếng – Trước mắt nàng mở hệ thống nhà hàng – khách sạn này tại Tây Phương Thành. Ta sẽ cho bọn người Thiết Quân Hạo và Đại trưởng lão tuỳ thời hỗ trợ. Dù gì, khắp cả Huyền Thiên đại lục này, ta không tin là có kẻ nào đui mù mà chọc vào sản nghiệp của Thần Võ Binh Đoàn.

- Ha ha ha. Lãnh chưởng môn nói đúng lắm. Muốn ăn hiếp đến đầu của cháu gái ta, chắc chắn đều là người quá cố hoặc não tàn. Túm được bọn hắn, chúng ta chỉ việc quăng ra làm mồi cho bọn Tiểu Hắc.

Ngạo Thiên Quân ha hả mở miệng cười. bọn Tiểu Hắc mà ông vừa nói tới chính là đám yêu thú cấp 9 vừa thu phục được.

Tiểu Hắc chính là một Hắc Long Quy – Loại rùa lớn đầu rồng, siêu cấp phòng thủ, lực chiến đấu cũng rất mạnh. Có thể điều khiển thuỷ thuộc tính rất siêu. Bình thường, kích thước bé bé cỡ cái vung. Nhưng khi biến to thì có thể sáng ngang một toà miếu nhỏ.

Tiểu Hoàng là một con Kim Linh Hổ - Loài cọp lớp lông vàng với kim thuộc tính. Siêu cấp tấn công.

Cuối cùng là Tiểu Hoa. Nó là một con Báo đốm giống cái có phong thuộc tính. Siêu cấp về tốc độ.

Ba con yêu thú này thông thường sinh hoạt rất sâu trong Ma Lâm sơn mạch. Là đồng bọn cũ của Kim Mao Sư. Lần này, có thể thu phục chúng dễ dàng, trước là có Đại Kim giở võ mồm chiêu mộ. Sau có Tiểu Bạch và Kim Phượng đại triển thần uy. Không nói hai lời, cả bọn đã đồng ý thuận quy, hạ xuống huyết thệ. Thề trọn kiếp trọn đời trung thành với Hiểu My.

Thế là từ đó, Thần Võ Binh Đoàn có ba con siêu cấp yêu thú toạ trấn. Trong lòng bọn chúng đều ao ước sẽ có một ngày dùng nhân dạng nghênh ngang đi lại như Đại Kim. Khắp nơi khoe mẽ, oách biết chừng nào.

Hiểu My nghe nhị thúc hồ hởi một hồi, mồi hôi mẹ mồ hôi con rủ nhau kéo tới.

- Nhị thúc. Con nào phải mở hắc điếm. Cái này là tao nhã, sang trọng, đẳng cấp nhà trọ a.

- Lão đại. Vậy chúng ta đặc tên cho hệ thống Nhà Hàng – Khách Sạn này là gì vậy?

- Tân Thế Giới.

Hiểu My không cần suy nghĩ, lập tức trả lời. Đây là một cái tên nổi tiếng từ trong tiềm thức. New World – đẳng cấp năm sao, có cả phòng Vip cho tổng thống với dịch vụ thuộc hàng đầu.

Sau đó, Hiểu My bàn thêm một vài chi tiết về hệ thống Tân Thế Giới. Đám người Lãnh Nguyệt, A Thuỷ, Lạc Vô Trần… thỉnh thoảng cũng góp ý xen vô. Cuối cùng, cô giao cho cho Hồ Phi Tiếu thêm một giới chỉ không gian chứa đầy vàng bạc làm vốn đầu tư ban đầu. Để cho hắn sẽ cùng Bình Mẫn Quân bàn bạc cùng nhau, chọn ngày thực hiện.

Tới đây, binh đoàn Thần Võ xem như được thu xếp xong. Sáng sớm hai ngày sau, cả bọn sẽ cùng khởi hành vào Ma lâm sơn mạch. Hiểu My sẽ đưa đệ đệ của mình đến cổng vào của địa ngục Thâm Uyên. Khi nào xác nhận đệ đệ bình an vào trong thì mới quay lại Thiên Ba Thành để gặp chưởng môn Vô Cực Tử. Sau đó đến Bạch Nhật Thành, báo lại tình hình của Lữ Tuấn cho Lữ Gia. Cô nợ họ một lời xin lỗi. Và cũng phải thay Lữ Tuấn làm một chút việc cho gia tộc của mình. Cuối cùng là thẳng hướng về Huyền Hải, đón nhị sư huynh tìm Thất Thải Quang Minh tại Phong Linh đại lục.

- Một hành trình đăng đẳng. Chỉ mong mọi việc bình an. – Hiểu My lẩm bẩm khấn nguyện trong lòng.

……………………………………………………………………………….

Hai hôm sau.

Đoàn người Hiểu My nhân lúc trời còn chưa sáng hẳn đã vội vã leo lên lưng Ưng Sư, tiến đến sơn mạch Ma Lâm. Kim Phượng và Thiên Vũ uy áp phát ra, làm toàn bộ yêu thú ở đây hoảng hồn lẫn trốn.

Bay khoảng ba canh giờ. Họ đã có mặt tại vùng đất được xem là cổng vào của Thâm Uyên địa ngục.

Từ trên lưng Tiểu Ưng nhảy xuống, Hiểu My bước lại gần bên người Kim hộ vệ, lên tiếng hỏi:

- Thế nào Kim Phượng tỷ, bao giờ thì cổng vào mới xuất hiện? Chúng ta có phải đợi lâu không?

- Chính xác nơi này. Đợi đến giữa trưa, sẽ có một cánh cửa không gian mở ra, đó chính là lối vào nơi lưu đày vạn tộc.

- Hả, không phải vậy là chúng ta đã đến quá sớm rồi sao?

- Không phải. Vì vết nứt không gian này có thể mở ra sớm hơn. Chúng ta thà tới sớm để bố trí. Hơn nữa, mỗi khi cửa địa ngục mở ra, vị trí sẽ nháy mắt di chuyển. Nếu chúng ta không kịp thời tiến nhập thì không biết đợi đến khi nào.

Kim Phượng thấy Hiểu My ái ngại thì lên tiếng giải thích. Đồng thời, cũng nhấn mạnh với tất cả mọi người, bởi vì lối vào địa ngục Thâm Uyên không đơn giản như vào truyền tống trận. Không những vạn phần hung hiểm mà còn phải chống lại luồng tử khí rất lớn từ phía bên ấy tràn ra.

Người ngoài muốn vượt qua lớp tử khí này, nhẹ thì nội thương, nặng thì bỏ mạng. Còn người bên trong địa ngục, bởi vô số năm tháng trôi qua, cơ thể bị bệnh tật, tử khí ăn mòn, vô phương lần nữa vượt qua cổng không gian này để trở lại.

Thất Vỹ Thiên Hồ nếu thật sự đến đây, e là hiện trạng không mấy khả quan. Tuy nhiên, chỉ cần có hi vọng, Trần Trường An nhất nhất không bỏ cuộc. Đó cũng là tư tưởng chung của rất nhiều người.

- Có cách nào để chống lại tử khí này không?

Hiểu My lo lắng nhìn sang đệ đệ.

- Tất nhiên là có rồi. Mấy hôm nay, đệ suy nghĩ rất nhiều. Đã tìm ra một biện pháp vô cùng hữu hiệu. Đây, tỷ nhìn xem.

Trường An đưa một lọ sứ trắng ra trước mặt Hiểu My. Trong đó có hai mươi viên đan dược được bào chế từ hai loại dược liệu chính là Khu Trục thảo và Trục Tà Thảo, ngoài ra còn có các loại linh dược thôi thúc sinh cơ.

Ngoài ra, hắn còn chuẩn bị rất nhiều loại chất lỏng chế từ hai loại thảo dược trên để bôi khắp toàn thân. Đảm bảo có thể an toàn thông qua cổng vào của Thâm Uyên địa ngục.

Thật ra, cái này cũng là may mắn. Lần trước, trận chiến với bọn Hạt Tử tại Hùng Tộc, Trường An đã chú ý đến hai loại thảo dược này.

Có đôi lúc, không phải cứ hễ là linh dược trân quý thì mới có hiệu quả tốt. Chỉ cần phát huy đúng công dụng của nó trong tình huống tương thích thì dù là một loại phổ thông nhất thảo dược cũng có thể trở thành linh dược đáng để lưu tâm.

Vốn tính cẩn thận, Trường An nghiên cứu chúng khá lâu. Nhờ vậy mà lần này, đối với việc tìm kiếm phụ thân, hắn vô cùng tự tin có thể bình an lăn lộn ở cái nơi lưu đày tội nhân vạn tộc.

Hiểu My thấy đệ đệ chuẩn bị chu đáo như vậy, vui vẻ mỉm cười, trong lòng cũng để xuống một nỗi lo nhiều ngày đeo đẳng.

- Đệ nhất nhất phải cẩn thận. Còn sống mới còn hi vọng. Đừng để bản thân xảy ra bất cứ chuyện gì.

- Đệ hiểu rồi. Đa tạ tỷ tỷ.

(Lời tác giả: Hôm nay 5/9: Chúc các em học sinh, sinh viên sẽ có một năm học mới nhiều may mắn và thành công. Thân Ái!)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.