Bàn Tay Vàng Của Nữ Nhân Khiêm Tốn

Chương 271: Gặp lại Bá Lăng



Trong lúc Hàn Tử Liệt đánh nhau với bầy Hắc Huyết Ma Lang. Phía bên đây, hai thầy trò của Hiểu My cũng đã rút trường côn, xông vào cuộc chiến.

Như Ý Côn mang theo sức nặng ngàn cân đập vào thân thể những con sói màu đen. Thân thể to lớn của chúng lập tức văng ra, rớt xuống đất thành một đống thịt vụn.

Lâm Tiểu Hổ đứng sau sư phụ, đánh nhau với vài con sói nhỏ khác, chốc chốc nó lại cảm thán: So với Hàn Tử Liệt, sư phụ mình quá mạnh mẽ, quá bạo lực rồi. 

Đôi Âm Dương Kiếm của Hàn Tử Liệt để lại trên thi thể Hắc Huyết Ma Lang những vết cắt vô cùng mỏng, nếu không có một đường máu rỉ ra tại vị trí đó, sẽ ít người phát hiện được. Ngược lại, Hiểu My bên đây cứ xuất chiêu là tạo ra một đống thịt nát. Nhìn vào ghê tởm đến kinh. Bản thân mỗ nữ cũng bất đắc dĩ, thấy xấu hổ vô cùng.

Bầy Hắc Huyết Ma Lang đánh nhau một hồi, cảm thấy không thắng được đối phương thì lập tức rút lui. Hiểu My thu lấy mấy cái xác nguyên vẹn vào giới chỉ rồi tiếp tục tiến lên. Hàn Tử Liệt nhíu nhíu mày, hắn nhìn xung quanh rồi lên tiếng:

- Không phát hiện được sói đầu đàn. 

- Lẩn trốn rất nhanh.

Hiểu My cười nói. Bình thường, mỗi bầy sói xuất hiện đều do sói vương chỉ huynh. Nhưng đàn Hắc Huyết Ma Lang lần này dường như chủ động tấn công. Không phát hiện ra con cầm đầu trong bọn chúng. Điều này có nghĩa gì? Cần phải xem lại.

Ba người tiếp tục tiến về phía trước. Dọc theo hai bên đường, phát hiện thêm nhiều loại linh dược trân quý khác. Trong đó, có một loại hoa đỏ rực mọc thành từng cụm, tựa như hoa hồng. Có điều, thay vì hương thơm nồng nàn, quyến rũ. Loài hoa này lại có mùi huyết tinh nồng đậm. Trên cánh hoa còn có một lớp chất lỏng ẩm ướt tựa máu tươi. Yêu dị đến tận cùng.

Hiểu My thấy đặc biệt, bứng luôn cả khoảng đất bên dưới đám hoa này quăng vào giới chỉ không gian. 

Thu hoạch xong hoa hồng máu, Hiểu My đang định quay qua hỏi thăm Hàn Tử Liệt vài câu thì trước mắt mỗ nữ, một bóng dáng nhỏ xíu thoáng qua. Hiểu My nhìn theo, chỉ thấy một gốc sâm tinh chạy bằng hai chân trên mặt đất. Cái đầu nó có những sợi rễ đung đưa, phất ngược về phía sau. Trong sơn mạch xung quanh toàn cây cối rậm rạp này. Bóng dáng Củ sâm tinh nhanh chóng biến mất. 

- Mau tìm đi. Gốc sâm này chính là thần vật đó. 

Hiểu My lập tức thông báo cho Tiểu Hổ và Hàn Tử Liệt. Cả ba nhanh chóng lao vào đuổi bắt.

Củ Sâm tinh này cảm thấy vô cùng oan uổng. Nó chỉ mới ra ngoài dạo một chuyến, sao lại trêu chọc phải mấy tay sát thần này rồi. Giang hồ hiểm ác, hèn gì, gia gia bảo nó ở yên trong động phủ. Hối hận muộn màng a.

Ba người Hiểu My đuổi theo khắp nơi. Tên tiểu tử này rất thông minh. Có khi nó chui xuống mặt đất, có lúc lại ỷ vào thân hình nhỏ bé mà lẫn vào bụi rậm chằng chịt hòng che mắt mọi người.

Ba người Hiểu My không biết đuổi theo bao lâu. Cuối cùng gặp phải cản trở, đành ngừng lại.

Nhìn nam tử bị treo trên mạng nhện giữa không trung, Hiểu My chưa bao giờ cảm thấy trái đất tròn như vậy.

- Nhàn Vương quả nhiên thế ngoại cao nhân. Chạy vào tới Đoạt Mệnh Sơn Mạch này để ngắm cảnh. Khí chất đó, phong phạm đó thật khiến Hàn mỗ bội phục a.

Nhàn Vương Bá Lăng của Nam Triêu Quốc bị quấn trong cái kén, chỉ lộ mỗi cái đầu, đính vào tấm lưới thật lớn giăng ngang trên không. Đang lúc tuyệt vọng thì trước mặt bỗng thấy người quen. Cảm giác này tựa như nắng hạn gặp mưa. Thật đúng là tổ tiên phù hộ. 

Bá Lăng hướng mấy người Hiểu My và Hàn Tử Liệt cười lấy lòng.

- Trần cô nương, Hàn huynh đệ. Chúng ta thật có duyên a. Tiểu đệ thân khốn hiểm nguy lại gặp được bằng hữu giữa chốn cùng cốc thâm sơn. Chứng tỏ trời không tiệt đường người. Hi vọng hai vị có thể rút đao tương trợ.

- Tinh thần rất tốt. – Hiểu My phì cười. 

Hàn Tử Liệt rút Âm Dương Kiếm, vận khinh công nhảy lên, chém vào tấm lưới. Nhưng bất ngờ là, tấm lưới này vẫn không hề bị cắt, nó chỉ rung lên bần bật vài cái. Thân thể Bá Lăng cũng theo đó mà tung lên tung xuống như chơi trò đu dây. Hắn hét lớn:

- Hàn huynh. Ta tin tưởng huynh. Mạng của tiểu đệ đặt vào tay huynh cả.

- Yên tâm. Hàn mỗ liều cả mạng này cũng quyết không phụ lòng Bá Lăng huynh đệ.

Hai sư đồ Hiểu My từ dưới đất nhìn lên, nghe được đối đáp của hai nam tử. Cả đầu đầy hắc tuyến.

- Sư phụ. Con cứ nghĩ là Hàn công tử ái mộ người đó chứ.

- Ta cũng nghĩ vậy. Thật là nhầm lẫn lớn lao mà!

Mỗ nữ nhìn trời, nhàn nhã nói. Bỗng nhiên, cô nàng biến sắc. Nhìn theo phương hướng có tiếng động thật nhỏ phát ra, phát hiện một bóng đen khổng lồ đang nhanh chóng tiến về phía Hàn Tử Liệt Và Bá Lăng đang ở trên cao.

- Là Nhện Góa Phụ Đen đó. Cẩn thận!

Bóng đen vừa xuất hiện chính là Nhện Góa phụ đen. Thế nhưng, kích thước phần bụng tròn của nó to gấp đôi quả bóng rổ. Mấy cái chân lều khều dài hơn cả thước. Mặt trên mỗi chân đều có một lưỡi đao sắc bén, tương tự như gai ở khớp gối của bọn Hắc Huyết Ma Lang.

Trên đỉnh đầu của nó, tám con mắt xếp thành hai hàng đối xứng với nhau. Vì thế, tại bất kỳ thời điểm nào, nó đều có thể quan sát bốn phía xung quanh. Sự xuất hiện của ba người Hiểu My đã bị nó sớm phát hiện ra. 

Mới đầu, Góa Phụ Đen còn muốn bắt luôn ba nhân loại vừa đuổi tới đây. Nhưng mà từ lúc Hàn Tử Liệt ra tay, nó bắt đầu cảm giác được nguy hiểm. Vội vã bò ra.

Mặc dù còn cách Hàn Tử Liệt và Bá Lăng một khoảng xa. Nhưng mà tơ nhện từ miệng của nó phun ra đã ào ào bắn về phía đối phương. Vị chiến thần của Tử Vân Quốc tức thời huy kiếm chống trả.

Tơ mà Góa phụ đen nhả ra mặc dù không cứng như tinh thiết, nhưng lại cực kỳ dẻo dai. Kiếm đánh vào nó chỉ làm tăng độ biến dạng chứ không thể nào phá hủy được.

Hàn Tử Liệt nhíu mày. Hắn đổi chiêu thức. Âm Dương Kiếp được giơ thẳng lên, song song trên đỉnh đầu. Tiếp theo, vị chiến thần của Tử Vân Quốc lẩm bẩm kiếm quyết. Hai thanh kiếm nhanh chóng bị bao phủ trong một vầng hào quang chói lóa. Khi ánh sáng rút đi thì hai thanh kiếm đã hoàn toàn hợp làm một. Dưới chuôi kiếm, một miếng ngọc bội hình bát quái đồ nhẹ nhàng dao động.

Thanh kiếm trên tay Hàn Tử Liệt vẽ vào không trung một đường cong rất đẹp. Sau đó, hắn hét lớn:

- Thái Cực Kiếm Pháp. Xuất chiêu!

Hàn Tử Liệt vừa dứt lời. Trong trước mặt hắn liền xuất hiện vô số đồ án bát quái ầm ầm lao về Góa Phụ Đen. Con yêu nhện kinh hoảng, vội vàng thả người xuống mặt đất, tránh được hiểm chiêu. Tám con mắt của nó sáng lên. Toàn bộ tơ nhện trên không trung bỗng chốc đứt rời khỏi các nhánh cây bốn phía xung quanh, từ bốn mép xung quanh bắt đầu cuốn vào trong với một tốc độ cực nhanh. 

- Nó muốn bọc Hàn Tử Liệt thành kén như Bá Lăng. 

Hiểu My nhíu mày lên tiếng. 

Bá Lăng bị động cuốn theo tấm lưới, cả người hắn lăn tròn, lăng tròn. Miệng không ngừng thét gào: Hàn huynh, mau tránh, mau tránh a… 

Hàn Tử Liệt méo mặt nhìn Bá Lăng rồi lại nhìn tấm lưới sắp sửa phủ lên người mình. Thái Cực Kiếm Pháp của hắn biến ảo liên hồi. Cũng may, trước khi bị cái kén lắm mồm nào đó va vào, hắn đã phá tan được cái lưới nhện khổng lồ. 

Hàn Tử Liệt ôm lấy Bá Lăng nhẹ nhàng đáp xuống.

Góa Phụ Đen bị thất bại hết lần này tới lần khác nên bắt đầu nổi giận. Tám cái chân của nó nhổm lên. Nó vọt người lên không trung. Cái miệng trên đầu há rộng ra. Một cơn mưa nhanh chóng bắn về hướng Hàn Tử Liệt và cả sư đồ Hiểu My. Mỗi giọt nước mưa này chính là chất độc của nó hóa thành. Thường nhân dính phải không thể nào sống được.

Âm Dương Kiếm của Hàn Tử Liệt chuyển động cực nhanh. Toàn bộ “nước mưa” bắn về phía bọn hắn đều bị đồ án tạo thành từ kiếm khí đẩy lui. Thái Cực Kiếm Pháp tuy trông có vẻ hiền hòa nhưng bao gồm cả Kiếm, Ý và Đạo của người thi triển. 

Mỗi một hình tròn bát quái đều mang theo sức mạnh vô hình, tập hợp lại thành một tấm màn phòng ngự, đánh bay tất cả những giọt nước mưa do yêu nhện tạo ra.

- Để ta tới.

Trong lúc Hàn Tử Liệt đại triển thần thông, ra sức bảo vệ bản thân và những người bên cạnh thì thanh âm của Hiểu My vang lên. Trong một cái chớp mắt khi hắn quay đầu nhìn lại, đã thấy Hoan Hỉ thần xuất hiện. Vẫn là bóng dáng màu xanh đó, vẫn là dung nhan đó. Nhưng ánh mắt của nàng đầy tự tin, kiên định. Khí thế trên người của nàng mang theo sự uy nghi, bễ nghễ khiến chúng sinh, thiên hạ phải cuối đầu. Đặc biệt là ấn ký hình hoa sen màu xanh trên mi tâm của Hiểu My lúc này như cháy lên, vô cùng thần thánh, sinh động.

Tay trái của Hiểu My cầm Hư Không Thần Cung. Tay phải làm một động tác kéo cung. 

Một mũi tên vô ảnh bắn ra. Khi tới trước mặt Góa Phụ Đen, mũi tên đã trở thành một Hỏa Phượng Hoàng – thiên địch lớn nhất của Góa Phụ Đen từ thời khai thiên lập địa.

Nhện Yêu không kịp trở tay. Cứ thế, giương mắt nhìn Hỏa Phượng đâm xuyên lớp giáp trên đỉnh đầu của nó rồi tiến hẳn vào cơ thể của mình. 

………………………………………………………………………….

Nhện Góa phụ Đen được cả thế giới biết tới bởi nọc độc và hành vi ăn thịt con đực sau khi giao phối. Các nhà khoa học đã thử nhiều cách, trong đó đã thay đổi loài nhện khác nhưng nhện cái chỉ ăn nhện đực cùng loài, bởi chúng có thể nhận biết được “mùi” của con đực dựa vào đặc trưng riêng.

Nhện Góa phụ đen là loài có lông chải, tức là lông ở phía chân sau của nhện sẽ được dùng để giữ con mồi bị mắc kẹt lại trong lưới, chúng đâm thủng cơ thể nạn nhân rất nhanh sau đó tiêm enzyme tiêu hóa vào xác chết. Bằng cách này, cơ thể con mồi sẽ hóa lỏng và nhện Góa phụ đen chỉ việc hút sạch các chất dinh dưỡng có trong nó.

Nhện Góa phụ đen có thể tìm thấy ở bất cứ đâu trong lãnh thổ nước Mỹ, trừ Alaska. Mỗi túi trứng của nhện Góa phụ đen có thể sinh ra hàng trăm nhện con. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.