Bạn Thân, Làm Vợ Tao Đi - Star_P-I

Chương 7: Mất đi tình bạn



Con Trâm từ bàn trên quay xuống liếc mắt qua nhìn Minh 1 cái , rồi nở nụ cười , nói nhỏ vào tai tôi :

" Mày sướng thế không biết , được ngồi với trai đẹp thế kia . "

Tôi nhăn mặt nhìn nó , khó chịu lên tiếng mà không nể tình Minh có để ý hay không :

" Sướng cái con khỉ , mày thấy đó giờ tao có ưa thằng nào nhìn đẹp trai không ? Mấy thằng đẹp trai giờ toàn là 'cong' chứ có đứa nào 'thẳng' đâu . Hứ , chị đây ứ thèm ! "

Tôi ngang nhiên phun ra 1 tràn mà không để ý tới người kế bên đang nghe đến nổi méo cả mặt . Quay sang nhìn mặt thằng kế bên con Trâm , biết ngay là thế . Cái mặt nó đen hơn cái đít nồi , tiếp tục quay qua nhìn Trâm . Tôi chỉ tay thẳng vào mặt nó , hất hàm nói :

" Mày nhìn xem cái mặt thằng bạn trai mày kìa , mỗi lần thấy trai đẹp là mắt sáng rực lên hà . "

Quay qua nhìn thằng Nghiêm , vỗ vai nó , phán 1 câu :

" Mày bạt phước mới có được con bạn gái như nó "

Rồi quay đầu sang cái người ngồi kế tôi , mặt nó cũng không thua kém gì cái thằng ở trên là bao , làm gì mà nhìn dữ dội vậy ?! Hứ , tôi không quan tâm . Quay lên ngồi học tiếp , con Trâm thì bị thằng Nghiêm nhìn muốn cháy đen luôn nên cũng quay lên nịnh nọt , tôi lắc đầu ngán ngẩm nhìn cặp ngồi trên , đúng là hết nói nổi . Haizzz , tôi phải ngồi chung với cái tên này hết năm nay luôn hả trời ?!!

-------- Ra về --------

Tôi và Nhi đi tới nhà xe thì Nhi vào lấy xe , tôi thì đứng đợi . Nó dắt xe ra , vỗ vai tôi 1 cái còn hô lên 1 tiếng như thể muốn khắp cả trường này nghe :

" Đi thăm anh Phúc thôi "

Còn tôi thì ôm vai , nhăn mặt nhìn nó :

" Mày muốn chết hả con kia , lúc nãy đã hứa với tao cái gì hả ?! Đi thì đi 1 mình luôn đi . "

Tôi nhăn nhó bỏ đi 1 nước ra tới cổng trường thì thấy anh 2 tôi đã đứng đợi sẵn ở đó , ơ , sao Nhi nói ông ấy bị bệnh cơ mà , giờ lại lăn lội tới đây ???

Tôi đi thật nhanh tới chỗ anh bỏ phía sau con Nhi nó đang rống cổ lên kêu , còn dắt theo chiếc xe chạy về phía tôi . Tôi lại gần anh , hỏi :

" Em nghe Nhi nói anh bệnh cơ mà , sao giờ lại tới đây không ở nhà dưỡng bệnh đi !?? "

Nhìn sắc mặt hơi xanh hơn mấy hôm trước thì phải , tội nghiệp anh tôi . Anh cười cười trả lời :

" Anh có chuyện muốn nói với Nhi , chuyện rất quan trọng " .

Tôi nhướng mày , mặt gian tà nhìn anh , nói :

" Chuyện rất quan trọng hử ? Thần bí quá đó nha . "

Anh dời tầm mắt khỏi tôi , nhìn ra sau lưng tôi . Ấy , nó nhanh thế nhể ? Tôi cũng vội nhìn ra sau rồi nói với nó :

" Nãy giờ chắc cũng nghe rồi ha , anh tao có chuyện quan trọng muốn nói với mày đó . Thôi , cứ nói chuyện đi tao về trước nha . "

Tôi nói xong , đi được mấy bước thì đột nhiên cổ tay tôi bị nắm giật ngược lại . Gì vậy , ai chơi ác thế ? Tôi nhắm tịt mắt và đang tưởng tượng mình sẽ nằm thẳng cẳng dưới đất , mặt đập xuống đất . Nhưng gì thế , tôi chả thấy đau một chút nào cả . Vội vàng mở mắt , đập ngay vào mắt là khuôn mặt đẹp trai , trắng hơn cả tôi , mắt nhìn tôi với vẻ lo lắng . Nhanh chóng đứng dậy , chỉnh sửa lại đồng phục , tôi càng ngày càng không thích cái đôi này luôn á , sao lại thích bạo lực quá vậy không biết nữa . Tôi nhăn trán , khó chịu trách móc :

Loading...

" Anh làm gì vậy ? Xíu nữa là té dập mặt luôn rồi . Anh muốn gì nói lẹ đi em còn về . "

" Xin lỗi , anh không cố ý . "

Anh quay sang , cầm tay Nhi nói :

" Ngà ... Chúng ta ... chúng ta chia tay đi "

Tôi ngạc nhiên mở to mắt nhìn anh , sao lại phải chia tay chứ ? Họ vẫn đang rất vui vẻ cơ mà ? Tôi nhìn sang Nhi , nó đang khóc ! Từ lúc tôi quen nó đến nay , tôi chưa bao giờ nhìn thấy nó khóc . Nó là người mạnh mẽ hơn tôi và Trâm rất nhiều , dù có chuyện buồn đến mức nào đi nữa , nó vẫn không rơi 1 giọt nước mắt nào . Gương mặt đầy nước mắt nhìn anh hỏi :

" Tại sao chứ ? Tại sao chúng ta lại phải chia tay chứ ? "

Mặc dù mạnh mẽ đến thế nào , tôi vẫn không thể ngờ rằng nó lại yếu đuối trọng tình yêu .

Anh nhìn tôi , cầm tay tôi và nói :

" Vì từ trước đến giờ , anh chưa bao giờ có tình cảm với em ... mà anh yêu Vy "

Quá sức tưởng tượng , anh ... anh thích tôi ? Tôi nhìn Nhi , nó đang nhìn tôi với ánh mắt đầy căm phẫn . Tôi vội vàng biện minh cho mình :

" Nhi à , không phải vậy đâu . Chắc là anh tao chỉ nói giỡn cho vui thôi , tao với anh ấy sao có thể chứ "

" Sao lại không thể , mày với anh ấy có phải là anh em ruột đâu chứ . Nhưng tao vẫn không ngờ , mày lại đối xử với tao như vậy . Tao và mày , từ nay trở về sau , không còn là bạn bè nữa . "

Nói xong , nó giơ tay tát mạnh vào mặt tôi một cái đau điếng rồi quay mặy bỏ đi . Anh chạy lại ôm tôi , an ủi :

" Không sao cả , có anh "

Tôi nức nở ôm mặt khóc , không lẽ tôi lại mất nó , tôi phải mất đi 1 người bạn ? Tôi thực sự không muốn . Tôi nhìn anh , nói :

" Sao anh phải làm như vậy ? Sao anh lại đùa giỡn tình cảm với Ngà như vậy ? Nó thực sự rất thích anh cơ mà . Giờ em cũng mất đi 1 người bạn rồi , anh hẳn đang rất vui khi đùa giỡn như vậy , có phải không ? "

" Không phải vậy , anh thích em , đó là sự thật . Không phải anh muốn đùa giỡn như vậy với Nhi , mà anh muốn có thể gần em hơn . "

" Nhưng em vẫn không thích anh , em vẫn muốn chúng ta trở thành anh em hoặc bạn bè thì tốt hơn . Em không muốn gặp lại anh nữa . "

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.