Bạn Trai Nhỏ

Chương 35



Ông Như Mạn mất một lúc không biết nói gì, vừa hơi bực mình mà lại vừa buồn cười nữa. Sau khi đưa cô bé khăn giấy xong, liền dắt vào phòng tắm để rửa mặt lại.

Thu Nhiên ở bên trong chỉnh trang, trên quần áo cũng dính vài vệt máu, lớp trang điểm còn tệ hơn, ngoe ngoét hết cả, cơ mà mặc kệ, cô còn đang mải đắm chìm trong cảm giác vừa rồi.

Phúc lợi nhân viên sao?

Sau này mình nhất định sẽ làm việc ở đây cả đời.

Ông Như Mạn đi vào rửa tay, nhìn thấy đôi mắt kia đang lấp lánh nhìn mình, hỏi: "Bây giờ em cảm thấy thế nào, có ổn không?"

"Em không sao ạ."

"Ừm, hôm nay cứ đến đây đã, giờ em về trước nghỉ ngơi đi, hôm khác chị giới thiệu em với mọi người sau cũng được."

"Vâng ạ."

Ông Như Mạn linh cảm, Thu Nhiên về sau sẽ rất hot.

Cô cũng đang không bận gì, liền đưa cô bé ra ngoài, cô gái nhỏ rất dễ thương, mà cô cũng rất thích tính cách như vậy.

Ra tới cửa lớn, Thu Nhiên uốn éo một hồi, sau đó lại hỏi Ông Như Mạn: "Sếp, em có thể ôm chị một lần nữa không?"

"Ừm." Ông Như Mạn dang tay ra, sau đó Thu Nhiên lao vào ôm chặt lấy, nhắm mắt hít một hơi thật sâu. Một lúc sau cảm thấy hài lòng rồi, mới mở mắt ra liền nhìn thấy một ánh nhìn sắc lạnh.

Một thanh niên trẻ đứng cách đó không xa, đang lạnh lùng nhìn động tác của hai người. Thu Nhiên bị nhìn đến hốt hoảng, lập tức trừng mắt nhìn lại.

(Ôi dm chen ngang một tí nhưng mà toy cảm thấy câu chuyện nó đang ko đi theo lẽ thường tình nữa ahuhu chả hiểu ra làm sao nữa người mà tui cứ nghĩ là tiểu tam sao lại là tiểu tam một cách đáng eo như này =))))))

Lườm cái gì mà lườm, có bản lĩnh thì lại mà ôm đi!

Thu Nhiên oán thầm trong bụng, sau đó lại nheo mắt tận hưởng cái ôm mềm mại này, một lúc sau mới tách ra.

"Vậy em đi trước nha chị, ngày khác gặp chị nha."

Cô bé vừa đi vừa ngoái lại vẫy vẫy tay, Ông Như Mạn cũng mỉm cười giơ tay lên đáp lại. Bóng dáng cô gái khuất dần, cô mới quay lại nhìn, đập ngay vào mắt là khuôn mặt bí xị kiểu "em rất không vui" của Châu Sâm.

Nhìn thấy tầm mắt của cô dừng lại trên người mình, Châu Sâm cụp mắt xuống, sau đó không nói năng gì quay về văn phòng.

Ông Như Mạn cũng đoán được cậu dở chứng cái gì, có chút buồn cười không nhịn được.

Có điều ở văn phòng có camera, hai người không thể làm hành động gì thân mật được, nếu không sẽ bị người khác phát hiện ra, cho nên chuyện này cứ nhớ vậy đã, buổi tối giải thích với cậu sau vậy.

Buổi chiều tan làm, ba người cùng nhau đi xem nhà cửa, nhà này là của một người bạn Ông Như Vọng giới thiệu cho. Ông Như Vọng thực sự không có nói quá, căn nhà này ở vị trí không tồi, hai người ở chung một là kỹ sư máy tính, người còn lại là giáo viên, bây giờ còn chưa có ai tới, căn phòng vẫn còn đang trống không.

Châu Sâm đương nhiên không thể từ chối kiểu gì được, mà thôi vậy cũng tốt, ra ngoài sống dù hàng ngày không được cùng cô ăn cơm, đi làm, nhưng một số chuyện lại càng thuận tiện.

Cậu cần một không gian nhỏ giữa hai người để thúc đẩy mối quan hệ tiến xa hơn.

Thỏa thuận xong xuôi, Châu Sâm nói ngày mai mình có thể dọn đến.

Bạn Ông Như Vọng tiễn mọi người xuống lầu, ở trong thang máy hỏi cậu ta: "A Vong, công việc của cậu sao rồi, mọi người đều đang chờ cậu để đi chơi đấy."

"Được đấy, mọi người đã quyết định đi đâu chưa?"

"Định đi Đông Nam Á lượn vài vòng rồi đi Châu Âu."

"Được đấy."

Sau đó quay lại nói với Ông Như Mạn: "Chị, vậy mấy nữa em đi chơi nhé."

"Đi đi, chú ý an toàn."

Một đám thanh niên nhà có điều kiện, nói chuyện đi du lịch nước ngoài mà cứ như bắt một chuyến bus, nói đi liền đi.

"A Sâm đi không?" Bạn của Như Vọng hỏi.

"Không, tôi mới tìm được việc làm thêm rồi."

"Oh, vậy cũng được." Cậu ta cũng tính là có quen biết với Châu Sâm, cũng gặp qua vài lần hồi tụ họp bạn bè đi cùng Ông Như Vọng.

Xem nhà các thứ xong xuôi, Ông Như Vọng liền tót đi chơi mất.

Thực ra thì cậu ta muốn giải quyết chuyện nhà cửa của Châu Sâm trước khi mình đi chơi, để dập tắt nguy cơ bữa giờ cứ âm ỉ trong lòng cậu.

Nếu hai người này không có ý kiến, quyết định xong xuôi, đầu óc cậu ta cũng thả lỏng ít nhiều, vui vẻ chuẩn bị cho chuyến đi kỷ niệm trưởng thành của mình.

Còn Châu Sâm, cậu cũng vui vẻ chào đón thế giới riêng của hai người sắp tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.