Bàn Về Một Trăm Cách Làm Rớt Tiết Tháo

Chương 22





[Quy tắc viết văn] Điều thứ hai: "Chúng tôi muốn HAPPY ENDING~"
Cuối cùng sau khi chờ Giselle mặc lại quần áo, sửa sang lại tóc tai ổn thoả, Mary Gobi không kiên nhẫn biến thành hình long, ý bảo hai người bọn họ nhanh đi lên.

Lúc này vẻ mặt Giselle vẫn ngu ngơ hỏi: "Ta không phải gả cho hoàng tử nữa sao?"
Milleres âm trầm nhìn về phía y: "Ngươi đã thành hôn với ta rồi đấy, không biết sao?"
Giselle kinh ngạc: "Thành hôn lúc nào vậy?"
Milleres cười âm hiểm: "Lúc ngươi kêu ư ư a a đấy."
Giselle nghiêm mặt: "Ta nhớ rõ lúc đó đã thành hôn đâu."
Milleres nghiêm mặt: "Được, vậy đợi khi tới chúng kết hôn một lần."
"Được." Giselle hưng phấn đáp lời, hoàn toàn bỏ quên tân lang ban đầu của mình - Akarin đang ngồi một mình một góc.

Mary Gobi cõng hai người bọn họ, bay lên một chút lại vô tình thấy Akarin đáng thương hề hề đang ngồi khóc ở dưới một góc cây.

Trong lòng hắn xuất hiện cảm giác không quá thoải mái, dù sao thì bọn hắn cũng được xem như bằng hữu.


Hắn xà xuống bắt lấy Akarin rồi lại bay lên không trung.

Lúc đầu Akarin bị hoảng sợ hét to lên, rồi lập tức ý thức được mà bịt miệng lại, đôi mắt thỏ con hồng hồng hung hăng trừng về phía Mary Gobi.

Mary Gobi đột nhiên cảm thấy bộ dạng này của hắn rất buồn cười, khiến tâm người ta ngứa ngáy, liền buông lỏng móng vuốt.

Akarin sợ hãi hét lên khi rơi xuống, Mary Gobi tăng nhanh tốc độ, lập tức bay xuống phía dưới đỡ được hắn.

Cho tới khi ngồi trên lưng long, Akarin vẫn chưa hoàn hồn lại, một lúc lâu sau mới trở lại bình thường, dùng sức đánh lên vảy long.

Giselle thoạt nhìn bình tĩnh nhưng thật ra đang ngồi ngốc, đột nhiên cảm giác có thứ gì đó chạm vào chân y, y cúi đầu liền thấy tiểu hồng kê.

"Chiếp chiếp -------" Tiểu hồng kê vẫy cánh bán manh, Giselle nhìn chằm chằm nó hồi lâu mới nói: "Sao ngươi có thể theo kịp được vậy."
"Chiếp --------" Tiểu hồng kê tự đắc ưỡn ngực.

Đương nhiên là Giselle không nhìn thấy, y nhấc tiểu hồng kê lên rồi ném qua ném lại ném qua ném lại.

Tiểu hồng kê rụng lông, kêu ầm lên: "Chiếp chiếp chiếp chiếp chiếp --------"
Cuối cùng Milleres cũng không nhìn nổi, ôm tiểu hồng kê trong lòng bàn tay, bất đắc dĩ nói: "Không nên ngược đãi kẻ khác như vậy, thoạt nhìn rất đáng thương."
"Chiếp ------" Tiểu hồng kê thở dài một tiếng, yếu ớt nằm bẹp trong lòng bàn tay của Milleres."Đó chính là hoả phượng hoàng, các ngươi đừng có thừa dịp nó còn nhỏ mà khi dễ nó, cẩn thận nó báo thù."
"Hoả phượng hoàng?!" Milleres hét toáng lên, Akarin hoài nghi nhìn chằm chằm tiểu hồng kê, Giselle cầm lấy cái chân của tiểu hồng kê, tiểu hồng kê cứ như vậy mà bị xách lộn ngược đầu xuống dưới, kêu chiếp chiếp chiếp thảm thiết.

Giselle: "Phượng hoàng? Có vẻ lớn lên sẽ rất lợi hại nha."
"Đương nhiên lợi hại!" Akarin khinh thường nhìn Giselle, ngạo kiều bắt đầu khoe khoang kiến thức của mình: "Ngay cả chuyện này ngươi cũng không biết sao? Hoả phượng hoàng là kẻ thống trị cao nhất trong tộc phượng hoàng, sau khi thành niên có thể gọi tới tất cả phượng hoàng trong vòng trăm dặm, khi còn nhỏ giống với hoả diễm điểu, nhưng là ma thú cấp mười một đó." Dứt lời, hắn lại đánh giá tiểu hồng kê một chút: "Đúng là rất giống với hoả diễm điểu, đúng thật là hoả phượng hoàng rồi."
"Này, tiểu hồng kê, về sau ngươi sẽ do ta quản, có biết hay không?" Giselle lại lắc lắc cái chân nhỏ trên tay.

"Chiếp chiếp chiếp chiếp chiếp --------" Đáp lời y là một chuỗi những tiếng kêu thảm thiết.

"Ừ, người đồng ý là tốt rồi, phải kiếm cho ngươi cái tên đã." Giselle rất nghiêm túc suy nghĩ: "Gọi là Tiểu Hồng nhá?"
"Chiếp chiếp chiếp chiếp chiếp --------" Tiểu Hồng giãy giụa mãnh liệt, bổn đại gia là phượng hoàng! Phượng hoàng! Còn lâu mới thèm cái tên này!
Giselle hài lòng gật gật đầu: "Xem ta ngươi rất thích cái tên này, cứ gọi như vậy đi."

"Chiếp chiếp ------" Tiểu Hồng thương tâm rơi lệ.

Chỉ chốc lát sau đã tới lâu đài của Mary Gobi, lần này hắn đã xây một cái cầu thang trong lâu đài để lên xuống dễ dàng, trên tầng cũng có thêm 5 - 6 phòng.

Mary Gobi bắt đầu phân phòng: "Này, Milleres, ngươi và công chúa não tàn ở cùng một phòng đi? Vậy thì ở căn phòng số 2 kia là được."
Giselle nói ngay: "Ta không não tàn, ta rất thông minh đấy, ta tên là Giselle."
Mary Gobi gật đầu: "Ta biết rồi, não tàn."
Giselle ưu thương nhìn Milleres, Milleres nghiêm túc nhìn về phía Mary Gobi: "Có một vài chuyện để trong lòng là được rồi, không nhất thiết phải nói ra."
Mary Gobi miễn cưỡng đồng ý.

"Akarin, ngươi ở phòng số 3 đi."
Akarin ho khan vào tiếng, làm bộ làm tịch nói: "Ngươi ở phòng mấy?"
Mary Gobi: "Số 1."
Akarin hơi thất vọng trong lòng, nhưng hắn vẫn mỉm cười nói: "Như vậy à......." Đêm nay nhất định phải tập kích!
Ban đêm.

Akarin nhìn thoáng ra ngoài cửa sổ, ánh trăng nhu hoà, không có mây đen, không có mưa giông sấm chớp, thật sự là khiến người khác thương tâm, vốn đang định giả vờ sợ sấm chớp để đi tới ngủ nhờ phòng Mary Gobi một đêm.

Hắn nghĩ nghĩ, nói không chừng tối mai sẽ có.

Ngày hôm sau, Akarin và Milleres còn có Giselle bắt đầu cuộc sống nô bộc của bọn họ.

Milleres nấu cơm, Giselle vệ sinh phòng ốc, Akarin phụ trách giặt quần áo, ga giường và vân vân cái thứ.

Mary Gobi hài lòng nhìn lâu đài vui vẻ náo nhiệt (mù mắt), vừa mới chuẩn bị đi tìm một tiểu mĩ long, chợt nghe thấy một tiếng choang, nhanh chóng quát: "Làm sao vậy?"
"Ta làm vỡ kính cửa sổ rồi." Giselle ngượng ngùng nói.

Ta đi quét mảnh vỡ, ngươi làm việc khác đi, đừng để bị thương." Milleres đau lòng nói.

Lại "rầm" một tiếng, Mary Gobi nổi giận quái: "Lại làm sao vậy?"
Giselle càng ngượng ngùng hơn nói: "Ta làm đổ giá sách rồi."

"Để ta dọn dẹp, ngươi tránh ra chút, đừng để mình bị thương." Milleres bất đắc dĩ nói.

Lúc sau thật sự không có âm thanh nào, chỉ có một mùi khói, Mary Gobi nhíu mày, có dự cảm chẳng lành: "Sao lại có mùi khói vậy? Milleres, ngươi đang nấu cơm hả?"
"Ta không may làm cháy phòng số 3 mất rồi!" Giselle tiếp tục ngượng ngùng nói.

Mary Gobi nhanh chóng dùng ma pháp hệ thuỷ dập lửa, thấy phòng bị cháy đến mức không thể ở được, bất đắc dĩ nói với Akarin: "Akarin, ngươi ở phòng số 4 đi!"
Trong lòng Akarin đột nhiên có chủ ý, cười ha ha, sáng sớm đi chợ mua về một giỏ đồ ăn.

"Ngài Mary Gobi, ta không cẩn thận làm cháy phòng số 4 rồi!"
"Ngài Mary Gobi, ta không cẩn thận làm cháy phòng số 5 rồi!"
"Ngài Mary Gobi, ta không cẩn thận làm cháy phòng số 6 rồi!"
Mary Gobi thật sự muốn bóp chết Giselle, hắn tức giận quát về phía Milleres: "Không cần Giselle làm việc nhà nữa! Việc của hắn đèu để ngươi làm."
Milleres bình tĩnh nói: "Gần đây ta mới thu nhận một đồ đệ, để hắn xử lý việc nhà đi."
Mary Gobi đồng ý ngay lập tức.

Lúc này, Akarin ôm lấy cái cốc của hắn, đáng thương hề hề đi tới trước mặt Mary Gobi: "Ngài Mary Gobi, ta không có phòng để ở."
Mary Gobi bất đắc dĩ nói: "Vậy ngươi ở cùng với ta đi."
Akarin thầm làm chữ "V" bằng tay trong lòng, Giselle quả nhiên rất lợi hại, giỏ đồ ăn kia đúng là không phí tiền chút nào.

Sau đó Akarin bắt đầu cuộc sống quyến rũ Mary Gobi.

Còn cuộc đời của Milleres và Giselle thì đã thành công mốc nối với nhau từ lâu rồi.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.