Bàn Về Phương Pháp Ăn Kim Đan Chuẩn Khỏi Chỉnh

Chương 1: GV của Long cung bị cua đồng rồi



Long Cửu ngồi trên bãi cát, nhòm cơ thể mình mà ngớ ra, áo sơmi đỏ ướt sũng dán sát lên người, phác họa thân hình gầy yếu mảnh khảnh, chiếc quần bó sát màu trắng đã sớm ướt đẫm, gần như trong suốt, bao chặt lấy đôi chân dài. Mười ngón tay thon dài mà trắng ngần, tay áo sơmi xắn lên có chút xốc xếch, lộ ra cổ tay và nửa cánh tay cùng màu.

Long Cửu phanh áo sơmi trước ngực, sờ sờ ngực, phẳng. Tầm mắt hạ xuống, dừng tại đũng quần, phồng.

Tròng mắt Long Cửu vụt lóe chút mờ mịt, nam? Cơ thể này là nam sao? Chẳng lẽ Quy tướng nhầm rồi? Long Cửu nhìn đại dương mênh mang vô bờ trước mặt, ngần ngừ chẳng biết có nên nhảy xuống hỏi thử hay không.

Cậu tập trung thăm dò đan điền tại bụng dưới, chân khí vẫn còn, nhưng so với lúc ở Long cung hiển nhiên giảm đi nhiều. Long Cửu hoạt động cơ thể, thích nghi với thân xác loài người. Từ lúc tỉnh lại trong nước ban nãy, rồi bơi lên đảo đá ngầm này, cậu đã phát hiện thân thể con người không tiện tẹo nào.

Không có đuôi, bơi chậm rì ờ thôi cho qua, quan trọng nhất là không thể hô hấp dưới nước, tuy dựa vào chân khí có thể kiên trì dưới nước chừng vài tiếng không thành vấn đề, song với thể lực hiện tại mà muốn bơi về Long cung cách đây cực xa, thì tuyệt đối đừng mơ.

Long Cửu thở dài, cuối cùng bỏ cuộc, quần áo ướt rượt dán lên da thiệt khó chịu, cậu dứt khoát lột phăng hết, mặc mỗi quần sịp ngồi khoanh chân, dẫn đường cho chân khí di động khắp ngõ ngách, thử dung hợp huyết khí, đả thông kinh mạch toàn cơ thể.

Mặt biển xanh thẳm bao la bát ngát, một hòn đảo lẻ loi, một chàng trai mặt mày đẹp đẽ ngồi ngay ngắn trên bãi cát với thân mình trần trụi, nét mặt an tường mà bình yên, quanh thân mơ hồ tỏa ra vầng sáng lam nhạt, như thể muốn hòa một màu với trời và biển. Làn gió mát phất qua, lọn tóc chàng trai khẽ vểnh lên, sóng biển dưới thân ập tới, chậm rãi cọ rửa đôi chân trắng ngọc ngà.

Cảnh tượng cám dỗ mà… quỷ dị ghê.

Long Cửu là Cửu hoàng tử của Long cung, con trai út của Long vương. Sau khi thành niên, các long tử đều phải đi rèn luyện, Độ Kiếp xong mới có thể mọc kim lân, triệt để hóa thành hình rồng, Long Cửu vừa chớm nghênh đón giai đoạn trọng yếu này trong long sinh của cậu thôi.

Vợ chồng Long vương và Long mẫu thương nhất cậu con út ngay từ khi cậu còn nhỏ, nguyên nhân chỉ một chữ: ngoan.

So với tám thằng con chỉ biết ra ngoài phá phách gây sự cả ngày, Long Cửu ngoan đến mức khiến người ta ấm lòng. Cho nên lúc Long Cửu trưởng thành, Long mẫu dẫn cậu tới chỗ Quy thừa tướng, trịnh trọng nghiêm túc mà rằng: Mau tìm cho tiểu Cửu tìm một phương pháp vừa có thể nhanh chóng gia tăng tu vi, lại không quá vất vả cực nhọc.

Long chỉ vừa hạ, Quy tướng tức tốc đi thăm dò tất tật phương thức tu luyện khắp tam giới, sau mấy ngày đêm ngâm cứu không ngơi không nghỉ, ông rốt cuộc tìm ra phương pháp phù hợp yêu cầu của Long mẫu: song tu.

*long chỉ: kiểu như thánh chỉ của vua

Nhắc tới song tu thì phải kiếm lô đỉnh xứng đôi, nhân gian với số lượng nhân khẩu chiếm quá nửa nhân số tam giới hiển nhiên trở thành địa điểm rèn luyện của Long Cửu. Long mẫu nghe Quy tướng nước miếng tung bay mà báo cáo kết quả điều tra nghiên cứu xong, thì gật đầu đồng ý. Tuy tiên căn của đại đa số nhân loại đều xoàng xĩnh, đỉnh tốt khó cầu, nhưng như vậy cũng chưa hẳn là chuyện xấu. Với tu vi hiện thời của Long Cửu, đi mấy nơi khác của Tiên giới hay Ma giới, e rằng chỉ có nước bị ăn hiếp.

Long mẫu lên tiếng: “Bảo với Cửu nhi đi, đi rồi nhớ chịu khó thử xem, không được thì đổi, đến khi Cửu nhi tìm được người (đỉnh) xài tốt mới thôi. Bây giờ lão Nhị vẫn còn trà trộn tại thế gian, đưa Cửu nhi đến thành thị cách nó không xa, có chuyện thì tùy thời triệu hồi.”

Quy thừa tướng lĩnh chỉ, sau đó khai triển một loạt huấn luyện trước khi tu với Long Cửu.

“Cửu hoàng tử, ngũ hành trong cơ thể ngài thuộc thủy, thuộc tính tương sinh với ngài là kim mộc, kim là tốt nhất, hỏa thổ là tương khắc, không thể động vào. Chiếu theo kết quả thống kê, người trần thế mang thuộc tính kim mộc đa phần là đàn ông, nên khả năng đỉnh của Cửu hoàng tử là nam tương đối lớn. Đến lúc ấy, lão thần sẽ tìm kiếm một cơ thể người chết thích hợp, vậy không cần lo thân phận phàm trần của ngài nữa.”

“Đến thế gian, tu vi trên thân tiên thể sẽ bị gắn kèm cấm chế, pháp lực càng cao, tỷ lệ cấm chế càng lớn, là vì phòng ngừa tiên lực bị lạm dụng gây nhiễu loạn thế gian, nhưng ngài… Chắc tạm thời chưa cần đâu, tu vi hiện tại của ngài đến thế gian cũng chẳng khơi dậy nổi sóng gió gì. Song một khi đột phá kỳ Nguyên Anh, cấm chế sẽ tự động sinh ra, 80% tu vi sẽ bị phong ấn, nhớ đừng cố gắng nghịch thiên phá cấm, nhẹ thì pháp lực giảm phân nửa, nặng thì nguyên thần tan biến.” Giọng Quy tướng nghiêm túc hơn thấy rõ.

“Nhưng bản thân ngài là huyết mạch Long tộc, xuống phàm trần vẫn sẽ có điểm hơn người, đại khái có thể dùng khi tu luyện và tự vệ, tùy thời mở thiên nhãn xem xét kinh lạc mệnh môn của người phàm, cũng như che giấu tu vi. Mặc dù tu vi của ngài ở Tiên giới bị xem là thấp, nhưng tại thế gian cũng tương đương với người đã tu luyện nửa đời, nên tính mạng hẳn không đáng lo, Cửu hoàng tử chỉ cần nhớ kỹ nếu gặp kẻ nào thuộc Ma giới thì hỏa tốc tránh xa thôi.”

Long Cửu gật gật đầu.

Nhìn đôi mắt to trong sáng đến gần như khờ khạo của Long Cửu, gương mặt già nua của Quy tướng thoáng đỏ lên, ông khẽ ho, nói tiếp: “Tiếp theo cho ngài biết một chút thế nào là song tu, khụ khụ, đây là công việc đòi hỏi kỹ thuật, tư thế tốt có thể khiến song tu làm chơi ăn thật.”

Quy tướng thả rèm che, kéo cửa nước, ấn ngọc trai bên cạnh, trên đá san hô đối diện phản chiếu một hình ảnh, hai thân thể một nam một nữ đang quấn lấy nhau mà nhún nhún.

Quy tướng hạ thấp giọng, bảo Long Cửu: “Hồi trước có tiên gia phạm pháp mượn danh nghĩa song tu để hạ phàm dụ dỗ phụ nữ nhà lành, Thiên đế biết chuyện thì nổi trận lôi đình, hạ chỉ quét sạch, phái Thiên quân cua đồng đi tra xét nghiêm ngặt toàn giới, thành thử bây giờ là thời kỳ càn quét tệ nạn, phim ảnh dạy học dạng 3D chất lượng cao đều bị coi là vật phẩm dâm uế mà tịch thu hết, hiện chỉ sót vài cái đã censored, Cửu hoàng tử xem đỡ nha, chuyện này cứ tới lúc là vô sư tự thông thôi.”

Long Cửu lơ ngơ gật đầu, nhìn chằm chằm hai người trong hình chiếu, ghi tạc các động tác của họ vào đầu, về phần huyền cơ núp dưới chỗ bị censored thì Long Cửu hoàn toàn không chú ý.

“Nhị hoàng tử đã ở Bắc Kinh vài năm, rất quen thuộc hoàn cảnh nơi đó, lão thần sẽ sắp xếp ngài vào cùng hệ thống với ngài ấy. Nhị hoàng tử có một đường dây nóng nối liền tam giới, là mười tám số 2, nếu ngài gặp chuyện thì hãy tìm ngài ấy. Đúng rồi, lần trước ngài ấy gọi điện bảo đã có tài khoản weibo VIP, tên là Nhị thái tử thiệt phong cách, ngài gặp chuyện cũng có thể @ ngài ấy.” Quy tướng tiếp tục lải nhải dong dài.

“Còn nữa, thằng cháu họ xa Huyền Huyền Huyền Quy của lão thần cũng ở nhân gian, lão thần sẽ bố trí nó đến cạnh người. Nếu Cửu hoàng tử không quen hoàn cảnh nhân gian thì cứ hỏi nó.” Quy tướng đang định nói tiếp, lại đột nhiên biến sắc.

“Tiêu rồi, thời gian đến sớm hơn.” Dứt lời, ông kéo Long Cửu bơi về hướng tịnh trì bên ngoài Long cung, vừa bơi vừa thở hồng hộc: “Cái lão Diêm vương chết bầm này, vậy mà dám trái hẹn. Với thể chất đặc thù của Cửu hoàng tử mà muốn tìm một người chết có tướng mạo tương tự người thật chẳng dễ, phải đến kịp trước khi hồn phách của hắn bị câu, nhập vào lúc thân xác còn ấm, bằng không huyết khí trong cơ thể chết rồi, về sau sẽ cản trở quá trình di động của chân khí. Cửu hoàng tử, lão thần đưa người tới đây thôi, người phải nhớ kỹ một việc, song tu là tu thân cũng là tu tâm, lúc giao hợp với lô đỉnh, vô luận tư thế nào cũng phải giữ vững bản tâm, tâm không được mất không được loạn, bằng không rất dễ tẩu hỏa nhập ma, chân khí nghịch hành phản phệ.”

*tịnh trì: ao tinh khiết

Nói xong câu cuối, Quy tướng vung tay ném thân mình Long Cửu vào tịnh trì, một quầng sáng lam nhạt lọt xuống ao.

Quy tướng thở phì phò, trong mắt hiển lộ mừng rỡ: “Rốt cuộc cũng vượt qua, Cửu hoàng tử, đi đường thuận lợi.”

Bốn tiếng sau, Long Cửu mở to mắt trên bãi cát, hai mắt sáng ngời mà trong veo, khí luân chuyển một vòng đại chu thiên, kinh mạch trong cơ thể đã thông hết, Long Cửu cảm thấy cơ thể bây giờ nhẹ nhàng hơn nhiều, không mệt mỏi, nặng nề như ban nãy nữa.

*đại chu thiên, tiểu chu thiên: vòng tiểu chu thiên là dẫn khí lưu chuyển từ đỉnh đầu, chạy dọc sống lưng vòng xuống hậu môn, ngược lên ngực. Còn vòng đại chu thiên thì phức tạp hơn nhiều vì không chỉ đi trong phần thân mà còn dẫn ra khắp tay chân, nói chung là đi hết cơ thể

Mà cảnh tượng trước đó tại Long cung cũng tái hiện trong đầu cậu lần nữa, hồi tưởng từng câu từng chữ Quy tướng nói. Ờm, Long Cửu xác định mình không nhớ lộn, đỉnh mục tiêu của cậu hẳn là nam tính, mà cặp đôi giao hợp trong phim dạy học là một nam một nữ, nên Long Cửu cho rằng cơ thể mình phải là nữ mới hợp lý. Đương nhiên, cậu nào biết còn có một loại phim nam nam song tu, cũng bị Thiên quân cua đồng xem là GV mà răng rắc rồi.

Bắt đầu sai ở đâu ta? Cái bộ này thì song tu kiểu gì, coi mòi phải tìm đỉnh giống cái thuộc tính kim rồi. Long Cửu hơi nản, theo cậu biết, sinh vật giống cái thuộc tính kim tại Long cung chỉ có nữ đầu bếp bạch tuộc ở nhà bếp, thiết nghĩ ở thế gian chắc cũng hiếm giống loài này lắm.

Rèn luyện quả nhiên khó nhằn mà, Long Cửu thầm cảm thán, đoạn đứng lên nhặt quần áo dưới đất, quần áo phơi nắng mấy tiếng cũng gần khô rồi. Tuy rằng Long Cửu không thích mặc đồ lắm, song cậu cảm thấy thân thể này vẫn quá yếu, gió biển thổi qua phát là trên cánh tay nổi từng mảng da gà, dẫu chân khí có thể làm ấm người, nhưng vẫn nên tiết kiệm. Để bảo hộ thân thể không dễ có này, Long Cửu vẫn tròng quần áo vào.

Túi của cái quần trắng bó sát hơi phình lên, Long Cửu sờ sờ, đoạn kéo khóa túi, lấy ra một ví tiền.

Ngoại trừ hai tờ 100 sũng nước, trong ví chỉ còn một chứng minh thư, một thẻ ngân hàng và một tấm danh thiếp. Bởi Long Nhị thái tử và Lục hoàng tử quanh năm đi đi về về giữa Long cung và trần gian, đôi khi mang về ít quà cho Long Cửu, nên cậu cũng biết một vài vật phẩm thường dùng tại nơi đây.

Cậu móc chứng minh thư ra, chỉ thấy ảnh chụp của người trên đó quả nhiên giống diện mạo nguyên bản của mình tại Long Cung bảy tám phần, chẳng qua trông trưởng thành hơn, phong tình toát ra từ mặt mày khiến người này càng giống phụ nữ, mái tóc quăn nhìn cũng hơi mất tự nhiên, Long Cửu sờ sờ đũng quần, xác định mình đích thị là đực rựa.

Tiếp theo, cậu nhìn cái tên trên chứng minh thư: Kiều Mạt. Lại xem ngày sinh, theo cách tính của thế gian thì hai mươi ba tuổi.

Long Cửu lẳng lặng ghi nhớ toàn bộ thông tin, cất chứng minh thư đi, cầm ra tấm danh thiếp, phía trên đề tên Đỗ Thanh Học, nghề nghiệp là người đại diện, bên dưới viết hai số di động.

Long Cửu quan sát bốn phía một chút, đảo san hô không lớn, chắc thân thể này gặp tai nạn rơi xuống biển nên chết đuối. Sau khi tỉnh lại, Long Cửu dựa vào trực giác mà bơi về hướng Tây hơn nửa giờ, rồi đến đảo nhỏ này. Biết rời khỏi nơi đây kiểu chi đây? Long Cửu trầm tư, chẳng biết đất liền ở đâu nữa, mù quáng bơi về cũng không phải cách hay. Ngộ nhỡ giữa chừng thể lực chống chọi hết nổi, hoàng tử Long cung chết đuối trong nước, truyền ra ngoài thì quá mất mặt Long cung, mà tu vi của mình chưa tới kỳ Nguyên Anh, không thể ngự không phi hành.

Đương lúc Long Cửu do dự, mặt biển xa xa bỗng truyền đến một hồi còi, một thuyền tuần tra hiển nhiên đã phát hiện ra cậu, và đang chậm rãi tiếp cận đảo nhỏ. Long Cửu thấy thế, bèn im lặng đứng đợi tại chỗ.

Thuyền vừa cập bến, một thanh niên trẻ đứng đầu thuyền nhảy xuống với gương mặt nôn nóng, hấp tấp chạy đến chỗ Long Cửu, hỏi: “Kiều Mạt, cậu không sao chứ?”

Long Cửu gật đầu, đáp: “Không sao.”

Thanh niên thở phào, lập tức lấy di động ra gọi, giọng nói hàm chứa chút nịnh hót: “Tống tiên sinh ạ, ơ kìa, tôi là Đỗ Thanh Học đây, tìm được Kiều Mạt rồi, cậu ấy không việc gì, anh cứ yên tâm, yên tâm đi ạ.”

Giọng nam truyền ra từ loa có vẻ hơi bất mãn, thanh niên tức khắc mở miệng: “Vâng, phải phải, lần này là lỗi của Kiều Mạt, Tống tiên sinh chớ trách móc, Kiều Mạt mới debut không bao lâu thôi mà, lần đầu ra ngoài chơi, làm gì từng gặp dịp lớn cỡ này, huống hồ lại hơi quá chén nữa. Anh yên tâm, tôi nhất định sẽ dạy dỗ cậu ta, lần sau có cơ hội sẽ bồi tội với anh.”

“Ôi chao, phải, đúng vậy, anh yên tâm yên tâm. Vâng, đa tạ Tống tiên sinh quan tâm, mọi người tiếp tục chơi đi, cứ vui vẻ tiếp nhé, tôi dẫn Kiều Mạt về trước, có dịp lần sau gặp lại.” Đỗ Thanh Học nhận lỗi với cám ơn một tràng xong, rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, cúp điện thoại.

Sau đó, anh ta quay sang nhìn Kiều Mạt, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc, nói: “Kiều Mạt, cậu có biết tốt xấu không hả? Tống tiên sinh là loại người nào chứ, bối cảnh anh ta lớn lắm đấy, mời cậu đi chơi là vừa mắt cậu, không phải chỉ là chuyện ấy thôi sao? Cậu có hiểu quy tắc không hả, lên du thuyền của người ta, nhận tiền, lại không cho người ta động vào. Muốn làm bộ trinh tiết liệt phu thì ban đầu sao còn đi?”

“Lại còn nhảy xuống biển? Cậu nghĩ mạng cậu đáng giá bao nhiêu hả? Nếu không nhờ tôi gọi người đi tìm cậu, cậu chết đói ở đây cũng chả ma nào thèm quan tâm đâu, người ta vẫn chơi cực sung trên thuyền kia kìa. Những hạng tiểu minh tinh chưa thành xu hướng giống cậu muốn bò lên giường Tống tiên sinh còn cả đống, khó lắm người ta mới coi trọng cậu rồi cho cơ hội, giờ hay rồi, bị cậu phá tan tành hết.” Đỗ Thanh Học cáu điên ra mặt.

Trong lúc nói chuyện, Long Cửu vừa nghiêm túc nghe Đỗ Thanh Học nói, vừa tập trung ánh mắt, mở thiên nhãn xem xét thân thể hắn, chỉ thấy đan điền của Đỗ Thanh Học ẩn hiện một luồng sáng đỏ. Long Cửu không khỏi hơi thất vọng: thuộc tính hỏa, hơn nữa chân khí cực yếu, không thích hợp.

Nhìn gương mặt có chút mất mát của Kiều Mạt, Đỗ Thanh Học đối diện chợt im miệng. Kiều Mạt mặt mày tái nhợt, chân trần đứng trên bãi cát nom hơi đáng thương, Đỗ Thanh Học thở dài thườn thượt, ngữ khí dịu hơn:

“Kiều Mạt, tuy tôi mới làm người đại diện của cậu không lâu, chưa đầy một tháng nữa, nhưng ít nhiều cũng hiểu tính tình của cậu, biết cậu không muốn. Song cậu ngẫm lại đi, nếu muốn lăn lộn trong giới này, không bối cảnh không thực lực, cậu phải dựa vào gì đây? Cậu cũng hai mươi ba rồi, trong showbiz đã thuộc diện cứng tuổi, người trẻ trung tươi non hơn cậu còn nhiều lắm, cậu phải tóm lấy cơ hội, chỉ cần Tống tiên sinh hài lòng, anh ta tùy tiện nói vài câu cũng bớt được mười năm lăn lộn chịu khổ cho cậu đấy.”

Long Cửu nghe xong, nhìn Đỗ Thanh Học, lơ đãng gật đầu, giờ cậu chỉ muốn rời khỏi chỗ này lẹ lẹ thôi, đến chỗ nào đông người đặng tìm lô đỉnh.

Đỗ Thanh Học thấy Kiều Mạt gật đầu dứt khoát, cũng không tiếp tục răn dạy nữa, đưa cậu cái khăn lông để khoác, đoạn hai người nối đuôi nhau lên thuyền cứu hộ.

Mấy người trên thuyền cứu hộ đều được Long Cửu nhanh chóng lướt qua một lần, kết quả rất đáng thất vọng, không ngờ tu vi của phàm nhân lại thấp như thế. Nếu ai cũng giống đám người trước mắt, chỉ e mình phải tăng lên một cấp, tìm ít nhất mấy trăm lô đỉnh thuộc tính thích hợp.

Ngồi tại đầu thuyền, nhìn nước biển xanh thẳm bên dưới, trong lòng Long Cửu dâng trào chút phiền muộn: Chẳng lẽ hàm nghĩa thâm sâu của lần rèn luyện khó nhai này không phải là tu luyện thế nào, mà là tìm người ư? Bảo sao anh hai nán lại trần gian lâu đến vậy mà vẫn chưa Độ Kiếp.

Long Cửu chợt nhớ tới trò chơi trên ipad mà anh sáu mang về cho mình vài bữa trước — Tìm Em Gái Mi. Mấy hôm trước mình mới thăng cấp thành thanh niên 2B vô địch, đáng lẽ nên tu luyện thành cao phú soái vô địch rồi hẵng hạ phàm.

Long Cửu xoa xoa thái dương, muốn tìm đỉnh tốt thiệt khó quá đi!

—–

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.