Băng Hỏa Ma Trù

Chương 286: Trù Thần đại tái đích danh ngạch ( Thượng )



Đặc điểm lớn nhất của Trù Thần đại tái, chính là tất cả trù sư đều phải thể hiện kỹ nghệ ở vòng ngoài. Nhưng tiến nhập vòng quyết tái (ND: chung kết) lại chỉ có mười người, trong mười người này, có năm sẽ là quán quân của năm lượt thi đấu, năm người còn lại là chọn từ những người xuất sắc nhất ngoài năm quán quân kia. Mười người này sẽ phải tiến hành quyết tái để định ra thứ bậc. Khi tiến hành quyết tái, mười tuyển thủ đều phải làm ra món ăn lạnh, món ăn nóng, canh, mì, và trù nghệ đặc thù. Sau khi tổng hợp bình định, lấy điểm số mà định trước sau, trong đó có một điều kiện ngặt nghèo, nếu người thu được tổng điểm lớn nhất nhưng lại không đạt được vị trí quán quân lần nào trong năm trường tỉ thí vòng ngoài, thì mặc dù hắn xuất sắc, cũng không được xưng là Trù Thần. Dù sao, không phải là hạng nhất ở một lĩnh vực nào đó, sao có thể xưng là Trù Thần? Đương nhiên, nhân số tham gia quyết tái không nhất định là mười người, nếu có người đoạt được cả hai chức quán quân, nhân số tham gia quyết tái tự nhiên sẽ giảm đi một người. Bất quá, từ khi có Trù Thần đại tái, còn chưa có ai có thể đồng thời thu được quán quân của cả năm vòng, nếu như vậy, quyết tái cuối cùng cũng không cần phải cử hành nữa. Quy tắc đầu tiên của Trù Thần đại tái chính là, nếu xuất hiện một vị trù nghệ thiên tài có thể đồng thời đoạt được vị trí quán quân ở cả năm vòng, vậy thì, quyết tái sẽ được hủy bỏ, hắn cũng sẽ đoạt được danh hiệu Thánh Trù Thần. Lúc đầu, trong thời kỳ đỉnh phong của Quỷ Trù Tra Cực, hắn cũng chỉ đoạt được ba vị trí quán quân, hắn vẫn luôn nỗ lực vì danh hiệu Thánh Trù Thần này, nhưng sau khi liên tục năm lần đoạt được chức quán quân chung cuộc, hắn lại phát hiện, bất luận tự mình nỗ lực thế nào cũng không thể đạt được đỉnh phong ở tất cả các phương diện của trù nghệ. Không thể không buông bỏ, chuyển sang làm bình ủy.

Niệm Băng kế thừa tâm nguyện của Tra Cực, ngoài điều này ra, đoạt được danh hiệu Thánh Trù Thần chính là điều lớn nhất hắn truy cầu. Đương nhiên, ngay cả Tra Cực cũng không nắm chắc làm được chuyện này, hắn lại càng không nắm chắc. Mặc dù qua thời gian này đã nghiên cứu ra thất hệ đại xan khiến cho trù nghệ của hắn tiến bộ không ít, nhưng muốn thu được toàn bộ năm chức quán quân, hắn lại không hề nắm chắc. Chỉ kể tới Tiểu Thiên kia có thể sử dụng Âm Dương Điều Hòa Thái Cực Thủ, hắn chính là chướng ngại lớn nhất.

Trù Thần đại tái cùng Hoa Long Thiêu Chiến tái rất khác biệt, mặc dù là các chủ trù tham dự Trù Thần đại tái, nhưng chủ trù lại có thể mang theo hai đến ba trợ thủ hỗ trợ, trợ thủ có thể hiệp trợ chủ trù tiến hành nấu nướng. Bởi vì, thời gian của mỗi trận đấu đều phi thường ngắn, khi chủ trù gặp thứ không phải sở trường, trợ thủ có thể mang tới tác dụng mấu chốt. Đương nhiên, trợ thủ cũng có hạn chế. Bọn họ chỉ có thể đem đến tác dụng phụ trợ, nấu nướng chính thức phải do chủ trù hoàn thành.

Hồi tưởng về Trù Thần đại tái. Trong lòng Niệm Băng không khỏi nóng lên, Thanh Phong Trai còn có Minh Nguyên, Minh Huy hai sư huynh muội, nếu bọn họ liên thủ làm trợ thủ cho mình, cơ hội đoạt được quán quân chung cuộc là phi thường lớn.

"Tuyết thúc thúc, nếu ta đại diện Thanh Phong Trai tham tái, vậy thì, mục tiêu của ta cũng chỉ có một."

Tuyết Cực cầm chén trà hạ nhân vừa mang tới uống một ngụm. Mỉm cười nói: "Ta nghĩ ngươi có thực lực đó. Ta nghĩ, điều đó là không gì cần nghi vấn. Ta nghĩ/ Long Trí cũng phi thường nhớ ngươi, ngươi trước hết qua bên đó đi, chỗ ở ta sẽ cho an bài các ngươi."

Niệm Băng gật đầu, hướng về phía Gia Lạp Mạn Địch Tư nói: "Đại ca, vậy ngươi trước hết ở chỗ này, ta tới ma pháp sư công hội một chuyến."

Gia Lạp Mạn Địch Tư liếc nhìn Tuyết Cực, gật đầu, không hề lên tiếng.

Tuyết Cực nói: "Niệm Băng, ngươi nói với Long Trí, tối nay cùng đến Thanh Phong Trai, ta làm khánh công cho ngươi."

Gia Lạp Mạn Địch Tư nhịn không được hỏi: " Tuyết Tĩnh tiểu thư có tới hay không?"

Tuyết Cực nhíu mày, đáp: "Đương nhiên sẽ tới, người thừa kế của Thanh Phong Trai ta, sao không tới chứ. Ngươi là Long Hỏa sao, ta trịnh trọng cảnh cáo ngươi, không nên lại dây dưa với nữ nhi ta. Nể mặt Niệm Băng, ta có thể cho ngươi lưu lại, nhưng nếu ngươi còn giống như trước kia, lẻn vào khuê phòng của nữ nhi, đừng trách ta không khách khí."

Niệm Băng mở to hai mắt nhìn về phía Gia Lạp Mạn Địch Tư đang xấu hổ, lẻn vào khuê phòng của người ta? Trách không được thái độ của Tuyết Cực đối với hắn lại khó khăn như thế. "Tuyết thúc thúc, ta thay mặt đại ca bảo chứng với ngài, hắn tuyệt sẽ không làm chuyện như vậy, đúng không, Long đại ca?" Ba chữ cuối cùng, Niệm Băng cố ý nhấn mạnh.

Gia Lạp Mạn Địch Tư vội vàng gật đầu, đáp: "Đúng vậy, ta khẳng định sẽ không. Trước kia là ta không đúng." Vì truy cầu Tuyết Tĩnh, hắn vốn luôn luôn cao ngạo cũng đã nói ra lời nhận lỗi, cũng quả thực là khó cho hắn. Nguồn: http://truyenfull.xyz

Tuyết Tĩnh ngơ ngác ngồi ở trên giường, lúc này, tâm tình của nàng đã dần dần bình phục, lửa giận trong lòng đã biến mất, lại thấy có vài phần mất mát, tướng mạo của Niệm Băng, Gia Lạp Mạn Địch Tư cùng Yến Vân không ngừng hiện lên trong đầu nàng, ba người, gây cho nàng ba loại hoàn toàn bất đồng, nàng cũng từng tự hỏi chính mình, mình thật sự thích Niệm Băng sao? Nam nhân kia có thể nói là không thể quên được, lúc đầu, ở Băng Lan thành, hắn rõ ràng là lấy cớ đuổi mình đi, nhưng là, tại sao mình không không được hắn chứ? Hắn có cái gì tốt? Mình thích hắn ở điểm gì? Tướng mạo anh tuấn, ma pháp cao cường hay là trù nghệ tinh xảo? Có lẽ là tất cả, thế nhưng thời gian mình ở cùng hắn cũng không dài, vừa rồi nhìn thấy hắn, mình tại sao lại tức giận chứ? Là bởi vì yêu thành hận hay là do bị cự tuyệt mà sinh ra phản ứng tâm lý. Tuyết Tĩnh lòng rối loạn, ngay cả nàng cũng biết rõ cảm giác đối với Niệm Băng là cuối cùng là thế nào.

Sau Niệm Băng, trong đời nàng lại xuất hiện hai nam nhân, một người, chính là Gia Lạp Mạn Địch Tư thối tha, cùng ngũ hoàng tử Yến Vân anh tuấn tiêu sái khí chất cao quý. Đối với Yến Vân, Tuyết Tĩnh cũng có chút hảo cảm, quyết không bởi địa vị của hắn, mà chính là bởi vì bề ngoài cùng năng lực xuất sắc của hắn. Đối với Gia Lạp Mạn Địch Tư, thì tức giận là nhiều. Trong trí nhớ của nàng, hắn mỗi ngày đều giống con ruồi quanh quẩn trước trước mặt mình, hết sức đáng ghét. Thế nhưng, hai tháng trước hắn đột nhiên ly khai, không hề báo trước mà ly khai, mình không biết tại sao, trong lòng lại cũng có vài phần mất mát, cuộc sống không nhìn thấy hắn, nhưng hồng sắc thân ảnh ghê tởm đó lại thường xuyên xuất hiện trong đầu, nếu hôm nay không phải Niệm Băng xuất hiện, mình có phải là sẽ có chút cao hứng không? Nhưng là, tên ghê tởm kia tựa hồ thái độ đối với mình cũng thay đổi một chút. Không còn như trước như vậy rụt rè sợ sệt nữa. Hắn rốt cuộc là ai? Vũ kỹ của hắn tựa hồ rất mạnh, ngay cả phụ thân cũng không dò được thực lực của hắn, hắn chỉ chính thức xuất thủ công kích một lần, chính là lần đó với võ sĩ công hội hội trưởng, bất quá, đó cũng quá khoa trương, một quyền đánh bại một vũ thánh, điều này sao có thể?

Ba nam nhân đồng thời xuất hiện, khiến lòng Tuyết Tĩnh càng thêm rối loạn. Dùng sức lắc đầu, thầm phát ra một tiếng thở dài, nàng không biết mình nên lựa chọn thế nào, thậm chí không biết ba người này, người nào trọng yếu nhất trong lòng mình. Nhưng nàng lại có thể khẳng định, kẻ ghê tởm nhất chính là Niệm Băng, hắn lại cự tuyệt cảm tình của chính mình. Còn dùng như vậy phương pháp như vậy để mình ly khai, bất luận như thế nào, mình cũng không thể thích hắn nữa, hắn có gì đặc biệt hơn người, không phải chỉ có chút ma pháp sao? Vừa nghĩ tới Niệm Băng, Tuyết Tĩnh không kìm được tức giận nghiến chặt hàm răng.

"Tĩnh nhi, ngươi nghỉ ngơi rồi sao?" Thanh âm hùng hậu của Tuyết Cực từ ngoài phòng truyền đến.

Tuyết Tĩnh hoảng hốt, vội vàng thu liễm tâm thần đáp: "Ba ba. Ta còn chưa nghỉ, người vào đi."

Tuyết Cực đẩy cửa vào. Nhìn nữ nhi thần sắc có chút tiều tụy, nói: "Tĩnh Tĩnh, còn không vui sao? Ai, Niệm Băng mặc dù rất tốt, nhưng nếu trong lòng hắn không có ngươi, cần gì phải cưỡng cầu chứ?"

Tuyết Tĩnh hừ một tiếng, đáp: "Ta chẳng có gì khổ sở vì hắn, tên đó căn bản là không xứng. Ba ba, ngươi thật muốn Niệm Băng đại biểu cho Thanh Phong Trai chúng ta đi tham tái sao? Niệm Băng sau này căn bản sẽ không có khả năng ở lại nơi này của chúng ta! Chúng ta tối đa cũng chỉ là có thể nhờ thực lực của hắn để mở rộng danh khí mà thôi."

Tuyết Cực than nhẹ một tiếng, nói: "Nếu có thể lựa chọn, ta đương nhiên sẽ không để hắn đại biểu chúng ta đi tham tái, Niệm Băng tựa như một ưng chỉ thích bay lượn trên trời cao, không có ai có thể khống chế hắn. Ngươi hẳn cũng đã nhìn ra, lần này trở về, hắn đã khác xa so với trước kia, chẳng những khí độ càng thêm trầm ổn, hơn nữa thực lực cũng đề cao không ít."

Tuyết Tĩnh gật đầu xác nhận, hơn trăm chưởng kia của nàng hoàn toàn có thể đánh vỡ một khối cự nham, nhưng với Niệm Băng với thân phận ma pháp sư lại chẳng bị tổn thương gì, đây thật sự là rất quái dị.

Tuyết Cực nói: "Ta cùng với Minh thúc thúc của ngươi bàn qua rồi, ta hỏi hắn, nếu để hắn đại biểu Thanh Phong Trai tham tái thì có nắm chắc đoạt giải không? Ngươi đoán xem Minh thúc thúc ngươi nói như thế nào? Minh thúc thúc ngươi nói, hắn căn bản là không có tư cách tham gia Trù Thần đại tái, cho dù là Minh Huy đã thanh xuất vu lam, cũng chỉ có thể hơn một chút mà thôi. Chỉ có trù nghệ như Niệm Băng, mới có có thể đoạt được vị trí cao trong bỉ tái."

Tuyết Tĩnh giật mình nói: "Minh thúc thúc có phải tự hạ thấp mình quá? Với trù nghệ của hắn, sao không thể đoạt được danh hiệu nào chứ, chí ít là kỹ nghệ nấu mỳ của Minh thúc thúc cũng rất ít có người có thể vượt qua. Hắn sao phải nói như vậy?"

Tuyết Cực than nhẹ một tiếng, đáp: "Chuyện này ta cũng nghĩ tới, kỳ thật, Minh thúc thúc ngươi nói rất chính xác, không ai rõ thực lực của hắn hơn hắn. Thanh Phong Trai chúng ta ở Băng Tuyết nội thành quả thực nổi danh, có Minh Nguyên, Minh Huy hai sư huynh muội tọa trấn, chúng ta có thể thành sự nghiệp một phương, nhưng phóng nhãn ra cả đại lục, trù nghệ giới người tài lớp lớp xuất hiện, điều này không phải chúng ta có thể tưởng tượng được. Đừng nói là ngươi, ngay cả ta cũng có chút ếch ngồi đáy giếng. Trù nghệ của Niệm Băng ngươi cũng thấy rồi, ngươi nghĩ hắn so với Minh Nguyên thế nào?"

Tuyết Tĩnh mặc dù hận Niệm Băng, nhưng nàng sẽ không hạ thấp trù nghệ của Niệm Băng, dù sao, ký ức lúc trước thật sự quá rõ ràng, "Trù nghệ của Niệm Băng quả thực lợi hại, nhất là lấy ma nhập trù."

Tuyết Cực nói: "Sau khi trù nghệ đạt tới trình độ nhất định, còn muốn đề thăng là chuyện phi thường khó khăn. Tựa như Minh thúc thúc ngươi, hắn dù tập luyện thêm, cũng vĩnh viễn không có khả năng đạt tới cảnh giới như Niệm Băng. Niệm Băng lấy ma nhập trù quả thực thần kỳ, nhưng kỹ năng của hắn cũng rất tốt, thứ khác không nói, với Quỷ Điêu thần đao thần kỳ của hắn, đừng nói là là vũ kỹ trù sư, cho dù là ta, cũng tuyệt đối không làm được. Một người thường có thể luyện tay đến tốc độ nhanh, hơn nữa lại chính xác như thế, cần phải mất bao nhiêu năm khổ luyện! Lần này ta nếu đã quyết định thì sẽ không thay đổi, ta nhất định phải để Niệm Băng đại biểu Thanh Phong Trai chúng ta tham gia Trù Thần đại tái, ngươi phải nhớ kỹ, không nên vì chút thù riêng mà ảnh hưởng tới đại cục, Niệm Băng bản tính rất tốt, trở thành bằng hữu với hắn, đối với Thanh Phong Trai chúng ta, tương lai phát triển sẽ có nhiều chỗ tốt, Băng Hỏa Ma Trù, bốn chữ này không phải là hư danh. Tĩnh nhi, kỳ thật trí tuệ của ngươi mặc dù kém Nhu nhi, nhưng cũng không sai biệt, nhưng là, điểm yếu của ngươi chính là tính tình quá táo bạo, nếu có lúc nào đó ngươi có thể lãnh tỉnh một chút, có lẽ sẽ thay đổi rất nhiều chuyện. Niệm Băng mặt ngoài mặc dù ôn hòa, nhưng từ trong cốt tủy hắn lại đầy ngạo khí, ta có thể dễ dàng cảm nhận được, hắn tựa như một khối đá, nếu ngươi cũng là một khối đá, cứng đối cứng khẳng định không có kết quả tốt gì. Cứ cho là các ngươi vô pháp phát triển thành quan hệ tình lữ, chẳng lẽ không thể làm bằng hữu sao? Có thể có một bằng hữu như hắn, đối với ngươi mà nói, là một chuyện rất tốt. Ta đã đáp ứng để hắn cùng tiểu tử Long Hỏa kia tạm thời ở tại nơi này của chúng ta, ngươi tự mình phải biết cư xử đúng mực."

Nghe Tuyết Cực nói Niệm Băng và Long Hỏa sẽ ở Thanh Phong Trai, Tuyết Tĩnh nhất thời cả kinh, "Ba ba, ngươi sao có thể để Long Hỏa ở lại, chẳng lẽ chúng ta bị hắn làm phiền còn chưa đủ sao?"

Tuyết Cực cười khổ đáp: "Lần này khác, hắn với thân phận bằng hữu của Niệm Băng tới đây, nể mặt Niệm Băng, ta sao có thể đuổi hắn đi được. Long Hỏa đã đáp ứng tuyệt không quấy rầy ngươi, ngươi nếu ghét hắn, không để ý tới hắn là được, hắn là huynh đệ của Niệm Băng, chắc là cũng sẽ không gây phiền toái cho Niệm Băng. Ai, Long Hỏa tiểu tử kia tướng mạo đường đường, rất có khí chất nam nhân, nhưng lại quá xấu xa, lúc trước lại lẻn vào khuê phòng của ngươi, người như thế, cứ cho là thực lực cao cường, ta cũng kiên quyết phản đối ngươi kết giao với hắn."

Tuyết Tĩnh hừ một tiếng, đáp: "Ta hận không giết được hắn, sao còn muốn gặp gỡ hắn? Bất quá, ta xem ra, cảm tình của hắn với Niệm Băng tựa hồ rất sâu."

Tuyết Cực nói: "Người ta nếu đã là khách nhân, chúng ta cũng không thể quá thờ ơ, được rồi, ngươi nghỉ ngơi đi, nhớ kỹ lời ta vừa nói, không nên làm khó Niệm Băng."

Tuyết Tĩnh khẽ gật đầu, nói: "Có lẽ vừa rồi đánh hắn xong, ta đã chẳng còn hận hắn nữa, cứ cho là vì Thanh Phong Trai, ta cũng sẽ biết khống chế tính tình của mình."

Niệm Băng thư thái đi đường cái, mọi chuyện phát sinh ở Thanh Phong Trai cũng không thể ảnh hưởng tới tâm tình của hắn, một lần nữa đối mặt với Tuyết Tĩnh, đã trúng hơn trăm chưởng, trong lòng hắn lại nhẹ đi không ít, vốn áy náy cũng giảm bớt phần nào. Càng khiến hắn cao hứng chính là tư cách tham gia Trù Thần đại tái, hắn luôn có cảm tình với Thanh Phong Trai, đại biểu cho Thanh Phong Trai tham tái cũng không có gì không tốt. Cứ cho là lần này không chiếm được tư cách tham tái của Thanh Phong Trai, hắn cũng sẽ phải tìm tới biện pháp khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.