Băng Hỏa Ma Trù

Chương 292: Huyết Sư giáo ( Thượng )



Thế nhưng, Dung Thân Vương lại không nói với hắn rằng hồng ngọc sư tử này đại biểu cho thân phận giáo chủ.

Nhìn Huyết Dịch quỳ trước mặt, Niệm Băng bình tĩnh nói: "Ngươi đứng lên đi."

Huyết Dịch đứng lên, cung kính nói: "Giáo chủ, xin hỏi Ma Sư người…" Nói đến đây, trong mắt hắn không khỏi toát ra một tia bi ý.

Ma Sư là chỉ Dung Thân Vương, Dung Thân Vương từng nói qua cho Niệm Băng, ở Huyết Sư giáo, mọi người đều có các loại hành nghiệp, từng người ở giáo chỉ có danh hiệu mà không có tên thật, danh hiệu của hắn chính là Ma Sư.

Niệm Băng minh bạch ý tứ của Huyết Dịch, đáp: "Ma Sư không sao, chỉ bất quá hắn đem Huyết Sư truyền lại cho ta, ta nghĩ, ta hiện tại đã minh bạch ý tứ của hắn, từ giờ trở đi, ta chính là Huyết Sư giáo giáo chủ."

Huyết Dịch sắc mặt nghiêm túc, nói: "Thỉnh giáo chủ báo cho biết danh hiệu, ta sẽ lấy tốc độ nhanh nhất truyền tới các phân đường, tới các huynh đệ. Tùy thời chờ giáo chủ sai phái."

Niệm Băng trong mắt chợt lóe sáng, nói: "Danh hiệu của ta là Bạch Phát. Ma Sư cũng không có nói cho ta biết nhiều về bản giáo, hiện tại ngươi trước tiên giới thiệu cho ta một chút về tình hình của Huyết Sư giáo."

Huyết Dịch gật đầu, đáp: "Bản giáo thành lập đến nay đã trải qua một nghìn ba trăm sáu mươi bốn năm, bản giáo chế độ nghiêm cẩn, hết thảy tuân theo mệnh lệnh mà làm, tối cao thống trị là giáo chủ nắm giữ Huyết Sư lệnh. Lịch đại giáo chủ trước khi qua đời đều phải truyền lại Huyết Sư lệnh, cũng đem tin tức báo cho tối cao Trưởng Lão đường Huyết Sư đường xác nhận, để tránh bị làm giả Huyết Sư lệnh. Dưới giáo chủ là Huyết Sư đường thất trưởng lão, Huyết Sư đường do thất trưởng lão cùng chưởng quản, trong đó có năm trăm Huyết Vệ, đều là tinh anh trong tinh anh của bản giáo, chuyên môn phụ trách những hành động đặc thù khó khăn. Bản giáo giáo chúng có đủ các loại hành nghiệp trên đại lục, ngoại trừ Huyết Sư đường ra, còn có năm đường. Lấy ngũ đại đế quốc làm tên, phân biệt là Hoa Dung đường, Lãng Mộc đường, Băng Nguyệt đường, Kỳ Lỗ đường và Áo Lan đường. Dưới ngũ đường thì có kỳ, mỗi kỳ phụ trách một tòa thành thị, thành thị không phân biệt lớn nhỏ. Mỗi kỳ hạ lại dựa theo quy mô của thành thị mà nhân số bất đồng, chẳng hạn với Băng Tuyết kỳ của ta, tổng cộng có hai trăm sáu mươi bảy thành viên, trong đó nhân viên chiến đấu là một trăm lẻ chín. Thành viên của bản giáo đẳng cấp bất đồng, sẽ có phong hào bất đồng. Giáo chủ là người duy nhất có cấp bậc huyết sư, dưới giáo chủ, thất đại trưởng lão là Kim Sư trưởng lão. Dưới nữa là ngũ đường đường chủ, đường chủ có cấp bậc Ngân Sư. Dưới nữa, kỳ chủ chúng ta là cấp bậc Hồng Sư, tất cả chiến đấu nhân viên ngoại trừ Huyết Vệ của Huyết Sư đường ra, dựa theo thực lực từ cao tới thấp chia làm xích, chanh, hoàng, lục, thanh, lam, tử bảy cấp bậc. Trong đó, Hồng Sư kỳ chủ trừ phi có cống hiến đặc biệt cho bản giáo, nếu không, chí ít năng lực chiến đấu cũng phải đạt tới hoàng cấp. Mà đường chủ cùng các trưởng lão đều phải đạt tới xích cấp. Xích cấp năng lực tương đương với vũ thánh hoặc ma đạo sư cảnh giới, tử sắc cấp bậc yếu nhất tương đương với kiếm sư thực lực, không có thực lực kiếm sư, là không thể trở thành chiến đấu nhân viên. Nói cách khác, thực lực của chiến đấu nhân viên trong bản giáo được chia nhỏ hơn một chút."

Nghe Huyết Dịch giới thiệu, Niệm Băng trong lòng không khỏi kinh hãi, vốn hắn tưởng rằng, Huyết Sư giáo này chỉ là một mạng lưới tình báo của Dung gia, nhưng hiện tại xem ra, Huyết Sư giáo tuyệt không chỉ đơn giản là một mạng lưới tình báo. Thực lực tiềm tàng của Dung gia cũng chẳng hề kém hơn so với thực lực bộc lộ ra ngoài, gia gia đem vị trí giáo chủ Huyết Sư giáo trao cho mình để làm gì? Xích cấp cao thủ của Huyết Sư giáo có thực lực là vũ thánh, đó đại biểu cho cái gì. Năm vị đường chủ cùng bảy vị trưởng lão đều là vũ thánh, trời ạ, đột nhiên xuất hiện mười hai vũ thánh, cùng với thực lực của Huyết Sư giáo trên khắp đại lục, quả thực thật là đáng sợ. Hắn vốn không nắm chắc có thể hỗ trợ Yến Phong leo lên quốc vương bảo tọa, giờ đây có Huyết Sư giáo, hắn đã nắm chắc hơn nhiều. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Nhìn nhãn thần Niệm Băng không ngừng biến hóa, Huyết Dịch ho khan một tiếng, nói: "Giáo chủ, ngài còn có gì phân phó sao?"

Niệm Băng suy nghĩ một chút, giơ cao Huyết Sư lệnh trong tay: "Truyền mệnh lệnh của ta, trong thời gian ngắn nhất, tập hợp tám phần chiến đấu nhân viên của Huyết Sư giáo từ lục cấp trở lên tới Băng Nguyệt đế quốc thủ đô Băng Nguyệt thành, ngũ đại đường chủ cùng thất vị trưởng lão cũng điều tới Băng Nguyệt thành, chờ mệnh lệnh. Lần này hành động đặt là: Biến Thiên."

Vừa nghe Niệm Băng muốn điều phái nhiều nhân thủ như vậy, Huyết Dịch không khỏi hoảng sợ, "Giáo chủ, ngài thật muốn điều khiển nhiều người như vậy sao?"

Niệm Băng không có trả lời, tiếp tục nói: "Đồng thời, lợi dụng mạng lưới tình báo của bản giáo, thu thập mọi chuyện về mấy vị hoàng tử của Băng Nguyệt đế quốc, tư liệu trực tiếp chuyển tới Băng Nguyệt thành, không lâu sau ta sẽ đến Băng Nguyệt đế quốc Băng Nguyệt kỳ rồi đưa ra mệnh lệnh tiếp theo." Huyết Dịch cảm thụ được lãnh ý phát ra trên người Niệm Băng, cung kính nói: "Thuộc hạ tuân mệnh."

Niệm Băng nhìn Huyết Dịch, nói: "Đem lệnh điều động này của ta báo cho Ma Sư biết. Ngươi phái hai kẻ đắc lực bám theo ta, lấy vỗ tay ba lần làm hiệu, tùy thời nghe ta điều khiển."

"Tuân lệnh, giáo chủ."

"Được rồi, chuyện ta cần giao đã hết rồi, ta đi trước."

Sau khi Huyết Dịch tự mình tiễn Niệm Băng rời khỏi ma pháp vật phẩm điếm, lúc này mới quay lại mật thất, trầm giọng quát: "Người đâu."

Một đạo bóng đen tựa hồ từ vách tường bay ra, nửa quỳ trước mặt hắn, cung kính nói: "Kỳ chủ."

Huyết Dịch nói: "Phái hai lục cấp huynh đệ đi theo giáo chủ, tùy thời nghe người sai phái. Ngươi tự mình đi một chuyến, đến Huyết Sư đường, đem mọi chuyện phát sinh nơi này bẩm báo với các vị trưởng lão, kể cả mệnh lệnh của giáo chủ. Mọi chuyện nhờ bọn họ định đoạt, trước tiên cần phải xác nhận thân phận của giáo chủ. Ta thấy người này có chút quái lạ, ta không cảm giác chút khí tức nào trên người hắn, phảng phất như một người thường. Bạch Phát, Bạch Phát, giáo chủ trẻ như vậy sao?" Hắn cũng không phát hiện, ngay trên góc vách tường, một ngân sắc quang ảnh lặng lẽ biến mất.

Đứng trên đường cái, trên mặt Niệm Băng toát ra vẻ tươi cười, tự nhủ: "Tâm tư kín đáo, không hổ là đứng đầu một kỳ. Đi tra đi, nếu gia gia đem Huyết Sư lệnh giao cho ta, hết thảy hẳn đã vì ta mà an bài tốt rồi. Xem ra, ta thật muốn nhanh chóng gặp được các thủ lĩnh của bản giáo mới được. Thế lực khổng lồ như vậy, sau này, bọn họ chính là tai mắt của ta."

Lúc Niệm Băng phản hồi khuê phòng của Long Linh, Long Linh vẫn còn say ngủ, nàng ngủ dung nhan vẫn đẹp như vậy, khuôn mặt bộc lộ vẻ thỏa mãn. Niệm Băng đắp chăn cho nàng, lúc này mới đi ra khỏi phòng tìm Long Trí.

"Lão sư. Ta có thể vào không?" Niệm Băng khẽ gõ lên cửa phòng của Long Trí.

Thanh âm Long Trí từ trong phòng truyền ra, "Vào đi."

Đẩy cửa vào, đây cũng không phải lần đầu tiên Niệm Băng vào phòng của Long Trí. Nhưng mỗi lần đến nơi đây, hắn cũng không khỏi bội phục sự đạm bạc của Long Trí, trong phòng ngoại trừ một bồ đoàn dùng để minh tưởng ra cũng không còn thứ gì. Vì đề thăng ma pháp của chính mình, Long Trí cơ hồ mỗi ngày đều khổ tu.

Niệm Băng đi tới đối diện Long Trí, trực tiếp ngồi xuống mặt đất, "Lão sư, hôm nay khi ta quay lại có tới Thanh Phong Trai, Tuyết Cực thúc thúc muốn mời chúng ta cùng tối nay tới ăn cơm."

Long Trí không đáp mà hỏi lại: "Lĩnh vực của ngươi rốt cuộc thì là cái gì?"

Niệm Băng mỉm cười, nói: "Ta gọi nó là Thiên Nhãn lĩnh vực."

Long Trí than nhẹ một tiếng, "Không nghĩ tới, ta nhiều năm nỗ lực. Còn không bằng ngươi mới tu luyện ma pháp gần mười năm. Xem ra, ta thật là già rồi." Hôm nay thất bại, chẳng những khiến Long Trí phải mở to mắt nhìn Niệm Băng, đồng thời, cũng khiến hùng tâm phát triển ma pháp sư công hội nhạt đi rất nhiều.

Niệm Băng nói: "Lão sư, có khi quá câu chấp vị tất đã là chuyện tốt. Có lẽ, ngài sẽ cho rằng, đối với ngài mà nói, trân quý nhất chính là công hội, kỳ thật ngài sai rồi. Đối với ngài mà nói, trân quý nhất phải là Linh nhi mới đúng. Nếu đem thứ trân quý nhất đổi lấy phồn vinh cho công hội, ngài nghĩ là đáng sao? Kỳ thật, ngài không cần phải nổi giận, mặc dù ma pháp lực của ta đã bước vào cánh cửa ma đạo sư, thế nhưng so với ngài thì còn có chênh lệch không nhỏ, hôm nay sở dĩ có thể thắng ngài, trọng yếu là nhờ vào bảy thanh đao. Nếu không dùng chúng, chỉ bằng vào tiên thiên lĩnh vực, ta muốn chiến thắng ngài cũng không dễ dàng. Cùng một cảnh giới, kỹ xảo khống chế sẽ là mấu chốt quyết định thắng bại. Ngài tựa hồ lại quên điều này rồi."

Long Trí trên mặt toát ra một tia mỉm cười, "Ta không thể không thừa nhận, ngươi là thiên tài. Ta cơ hồ có thể khẳng định như vậy. Ngươi sẽ trở thành thần giáng sư tiếp theo trên đại lục. Băng Tuyết nữ thần tế tự tuy mạnh, nhưng khi nàng ở vào tuổi của ngươi cũng tuyệt không có được thành tích như ngươi hiện tại. Niệm Băng, ta hãnh diện vì ngươi. Thế nhưng, ý nghĩ của sẽ không thay đổi. Ta cho ngươi thời gian ba tháng, nếu trong ba tháng ngươi không thể cho ta thấy một chút thành tích, vậy thì, kết quả ngươi tự mình cũng biết."

Niệm Băng đứng lên, vừa đi ra cửa vừa nói: "Lão sư, ta không phải chính nhân quân tử gì, trong ba tháng này, ta nhất định sẽ cố gắng toàn lực. Thế nhưng, nếu ta thất bại, ta cũng sẽ không để Linh nhi gả cho ngũ hoàng tử kia. Buổi tối, xin mời lão sư cùng chúng ta cùng tới Thanh Phong Trai. Thật lâu rồi không có thưởng thức kỹ thuật của Minh sư phụ rồi."

Khi Long Trí vẫn còn cả kinh trong lòng, Niệm Băng đã đi ra khỏi phòng, hắn cảm giác rõ ràng, vừa rồi trên người Niệm Băng tản mát ra sát khí cường liệt, luồng sát khí này cũng không phải nhằm vào hắn, có thể tưởng tượng được, tự nhiên là nhằm vào…

Cơm tối ở Thanh Phong Trai nhẹ nhàng kết thúc, người cao hứng nhất chính là Long Linh, ngồi ở bên cạnh Niệm Băng, nàng ăn rất ngon miệng, đã thật lâu nàng không thấy vui vẻ như vậy. Tuyết Tĩnh có vẻ rất bình tĩnh, nàng ngồi ở bên kia Long Linh yên lặng ăn, không nhìn Niệm Băng và Gia Lạp Mạn Địch Tư đến một cái. Long Trí phảng phất như chưa có gì phát sinh cùng Tuyết Cực chuyện trò vui vẻ, Minh Nguyên và Minh Huy cũng tham gia tiệc tối đột ngột này, Niệm Băng xuất hiện khiến cho bọn hắn rất hưng phấn, ba người cùng luận bàn trù nghệ, đều có thu hoạch không nhỏ.

"Lão sư, ta muốn ở lại Thanh Phong Trai vài ngày, sau hai ngày, ta muốn tới Băng Nguyệt thành kiến thức một chút trù nghệ nơi đó." Niệm Băng mỉm cười hướng về phía Long Trí nói.

Long Trí còn chưa có trả lời, Long Linh lại nóng nảy, "Niệm Băng, ngươi lâu lắm rồi mới trở về, sao không về ở công hội chứ?"

Niệm Băng nhéo nhéo bàn tay mềm mại của Long Linh ở dưới bàn, thông qua tác dụng của tinh thần lực cùng linh hồn, thanh âm của hắn trực tiếp vang lên trong lòng Long Linh, "Chẳng lẽ ngươi không sợ ban đêm ta ăn ngươi sao?"

Mặt Long Linh trong nháy mắt đỏ bừng bừng, "Ngươi…" Nhìn bộ dáng thẹn thùng của nàng, Niệm Băng thật muốn cùng nàng trở về rồi ăn nàng, thế nhưng, nghĩ đến mình còn có rất nhiều chuyện phải làm, miễn cưỡng đè nén ham muốn trong lòng.

"Linh nhi, từ giờ trở đi, ta nên vì tương lai của chúng ta mà nỗ lực."

Long Linh cúi đầu, không hề lên tiếng.

Long Trí có chút kinh ngạc nhìn thoáng qua nữ nhi, nói: "Vậy được rồi, ở bên này của lão Tuyết quả thực so với công hội thì thoải mái một chút."

Long Linh lả bịn rịn không muốn cùng Long Trí ly khai, Tuyết Tĩnh cũng chủ động yêu cầu đưa Niệm Băng và Gia Lạp Mạn Địch Tư trở về phòng, ba người đi trong khung cảnh điển nhã của Thanh Phong Trai, khi bọn hắn đi tới nơi ở của Niệm Băng và Gia Lạp Mạn Địch Tư, Tuyết Tĩnh dừng lại, trầm giọng nói: "Cái tên Long gì gì kia, ngươi về trước đi, ta có chuyện muốn nói với Niệm Băng."

Gia Lạp Mạn Địch Tư ngây ra một lúc, bất mãn nói: "Ta là Long Hỏa, không phải Long gì gì."

Tuyết Tĩnh tức giận nói: "Long Hỏa, được rồi. Ngươi về trước đi."

Niệm Băng nói: "Tuyết Tĩnh, có gì cần nói ngươi cứ việc nói thẳng đi. Long đại ca không phải ngoại nhân."

Tuyết Tĩnh cắn cắn môi dưới, nói: "Ngươi là thực sự thích Linh nhi."

Niệm Băng kiên định gật đầu.

Tuyết Tĩnh thở sâu, tựa hồ đã quyết định cái gì, "Tốt lắm, ngươi nhất định phải đối đãi Linh nhi thật tốt, vì Linh nhi, chuyện trước kia của chúng ta coi như không có. Nhưng ngươi nếu dám đối xử không tốt với nàng, cũng đừng trách ta đối với ngươi không khách khí."

Niệm Băng ngây ra một lúc, nghi hoặc nhìn Tuyết Tĩnh, Tuyết Tĩnh bị hắn nhìn đến đỏ mặt, "Nhìn cái gì vậy, chưa thấy qua mỹ nữ sao? Mấy tên nam nhân thối tha các ngươi, sao so được với tình tỷ muội chúng ta. Những gì cần nói thì ta đã nói xong rồi, ngươi phải nhớ kỹ." Nói xong, lập tức xoay người chạy đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.