Băng Hỏa Ma Trù

Chương 347: Phong cuồng ma pháp truyện tống trận trung đích tu luyện (Hạ)



"Chân Thần? Cái gì là Chân Thần?" Niệm Băng tò mò hỏi.

Long Thần do dự một chút rồi nói: "Chuyện này vốn không nên nói cho ngươi nghe, nhưng ngươi đối với chúng ta Long tộc có đại ân. Ta cũng tin tưởng nhân phẩm của ngươi sẽ không tùy tiện nói lung tung. Ngươi phải nhớ lấy, bất luận tại địa phương nào cũng không được tùy tiện nói ra sự tình hôm nay ta nói với ngươi. Cái gọi là Chân Thần nguyên là nhân loại sinh sống trên Thần Chi đại lục. Đương nhiên ta cũng không có thể khẳng định bọn họ đúng là nhân loại. Thần trên Thần Chi đại lục hiện tại kỳ thật đều là cường giả trước đây của Di Vong quốc, bọn họ bằng vào cường đại thần lực cùng nhân loại đời sau kết hợp sinh sôi nảy nở. Trước khi nhân loại tiến nhập Thần Chi đại lục, trên Thần Chi đại lục cũng tồn tại một vài chủng tộc, ma thú thì không cần nhắc đến. Trong vài chủng tộc này thì Chân Thần chính là cường đại nhất.

Theo ta được biết, Chân Thần của Thần Chi đại lục tổng cộng có bốn vị, bọn họ đều có thần lực cường đại đọat thiên địa tạo hoá. Ta thậm chí hòai nghi là khí hậu ác liệt trên Thần Chi đại lục chính là bốn người bọn họ tạo thành. Thực lực của bốn vị Chân Thần này chỉ có thể dùng sự kinh khủng để hình dung.Ta từng tự mình nhìn thấy qua một vị Chân Thần tùy tiện có thể phóng thích ra một siêu cấp cấm chú cường độ đạt tới thập ngũ giai. Thần Di chi chiến lúc trước, thất bại vốn là chúng thần của Thần Di đại lục. Nhưng bọn họ lấy lý do Thần Chi đại lục sắp bị Di Vong quốc chiếm đọat, nên tất cả các Chủ Thần cùng thỉnh mời bốn vị Chân Thần xuất sơn tương trợ. Cuối cùng, do lợi dụng một chút mê thích đặc biệt của bốn vị Chân Thần, ba vị trong đó cuối cùng đã đồng ý xuất thủ. Cái cấm chú thập thất giai kia, đại bộ phận pháp lực đều là của bọn họ phát ra, mà các chủ thần này chỉ là phần dạo đầu của cấm chú mà thôi.

Từ đó về sau, bốn vị Chân Thần không có xuất hiện nữa nhưng thực lực cường đại của bọn họ đã khiến cho mỗi thần nhân đều lưu lại ấn tượng sâu sắc. Nhân tiện cả phong ấn của trên Thất Chi Mặc Áo Đạt Tư Phong Ấn Chi Bình cũng là đến từ bọn họ. Sau khi Thần Di đại chiến kết thúc, bốn vị Chân Thần đồng thời phát xuất cảnh báo, không cho phép bất cứ người nào trên Thần Chi đại lục tiến sang Ngưỡng Quang đại lục. Cảnh cáo của bọn họ tại Thần Chi đại lục đúng là thần ý tuỵêt đối, không có bất kì người nào dám làm trái. Cho nên có vì thiếu thực vật mà chết đói thì cũng sẽ không có người dám đến Ngưỡng Quang đại lục. Chỉ có bảy vị Long Vương lúc trước lưu lại trấn thủ lấy Mặc Áo Đạt Tư Phong Ấn Chi Bình. Bởi vậy Ngưỡng Quang đại lục mới có thể luôn luôn giữ được sự yên ổn đến bây giờ."

Niệm Băng gật đầu nói: "Nguyên lại là như vậy. Nói như vậy thì bốn vị Chân Thần này còn có tầm nhìn xa trông rộng."

Long Thần nói: "Không ai biết bốn vị Chân Thần nghĩ gì, bọn họ quan hệ cũng không mật thiết với nhau. Nhưng từ tình huống không phát sinh nội chiến, ít nhất từ bề ngoài mà thấy thì bọn họ đều là người tính cách cực kỳ lạnh lùng, căn bản không để ý việc của thế gian. Lúc này ta muốn dẫn ngươi đi tìm chính là một trong bốn vị Chân Thần. Cũng chỉ có lực lượng của Chân Thần mới có thể khiến cho ngươi một lần nữa giành được sự sống."

Nói tới đây, trong thanh âm của Long Thần lại có một tia khí tức sợ hãi, hiển nhiên hắn cũng không hề nguyện ý gặp vị Chân Thần này.

Niệm Băng "a" nhẹ một tiếng, nói: "Ngài không phải vừa nói là bốn vị Chân Thần đều đã mất tung tích rồi sao?".

Long Thần nói: "Từ rất nhiều năm trước, khi ta vừa mới kế nhiệm Long Thần chi vị, từng cùng một vị Chân thần giao đạo. Tính tình của hắn rất cổ quái. Bởi vì ta trong lúc vô tình đã giúp đỡ hắn một chút, cho nên hắn đã cho ta một phương pháp tìm gặp, nói có việc có thể đi tìm hắn. Nhưng hắn không nhất định sẽ giúp ta, còn phải xem mức độ khó khăn của sự việc. Nhưng trên ngàn năm nay, phương pháp này ta lại chưa bao giờ dùng qua. Ngươi đối với Long tộc chúng ta có đại ân, nếu không có ngươi có lẽ Long tộc sẽ không có người nối nghiệp. Cho nên ta mới quyết định dùng phương pháp này giúp ngươi, nhưng có thể thành công thì ta một chút nắm chắc đều không có. Khảo nghiệm của vị Chân thần kia có bao nhiêu khó khăn, ta cũng vô pháp tưởng tượng. Cho nên bây giờ ngươi chỉ có tận lực đề thăng năng lực của mình, tại thời điểm đối mặt khảo nghiệm mới có cơ hội, ngươi hiểu được ý của ta chứ?".

Niệm Băng ngưng trọng gật đầu: "Cám ơn ngài Long Thần đại nhân, ta sẽ cố gắng."

Nghe xong Long Thần nói, Niệm Băng đối với Thần Chi đại lục đã có nhận thức mới, "Chân Thần, vị đại Chân Thần rốt cuộc là có bộ dáng gì đây?". Tại Ngữơng Quang đại lục, Băng Tuyết nữ thần tế tự bằng vào có thể phát động Thần hàng thuật thập nhị giai liền trở thành đệ nhất nhân trong nhân loại. Thập thất giai siêu cấp cấm chút kia có thể làm cho một mảnh đại lục thật lớn hoàn toàn biến mất, đó là dạng năng lượng gì? Có cơ hội sẽ nhìn thấy Chân Thần, nhưng cũng là chuyện không dễ dàng gì.

Niệm Băng trong lòng không có sợ hãi. Hắn vốn đúng là người chết thì còn có cái gì đáng sợ? Niệm Băng đối với Chân Thần theo lời của Long Thần kể sinh ra không ít hứng thú. hắn vừa tự hỏi về Long Thần, vừa rất nhanh khôi phục tinh thần lực.

Có Thần kị bách biến đích lục mang – Tuyền ki đao hỗ trợ, Niệm Băng có thể yên tâm khôi phục tinh thần lực. Hơn nữa có sự chỉ dẫn của Long Thần, hắn không sợ tại đường hầm không gian này bị lạc phương hướng. Khi tình thần lực của hắn vừa khôi phục đến trạng thái hoàn toàn, hắn liền không do dự thu hồi Tuyền Ki đao, bắt đầu quá trình rèn luyện tinh thần lực.

Năng lượng của không gian như cũ vẫn cuồng bạo. Nhưng Niệm Băng lại có cảm giác được tinh thần lực của mình có sự tăng trưởng rõ ràng. Thất sắc quang mang của Thiên nhãn huyệt trong tinh thần thể càng trở nên chói mắt. Mỗi lần lóe ra đều hóa giải sự tiến công của không gian năng lượng, cứ như thế khôi phục. Niệm Băng duy trì lần thứ hai này so với lần đầu dài hơn ba lần.

Ở dưới ma luyện thống khổ, tâm trí Niệm Băng vốn chán nản càng trở nên kiên định. Ý niệm của sự kiên định khiến cho hắn đối với sự khống chế tinh thần lực càng ngày càng tinh tế, có thể sử dụng tối thiểu tinh thần lực đạt tới hiệu quả cao nhất. Do tinh thần lực không ngừng tiến bộ và ngưng luyện, nên thời gian từ lúc sắp tan vỡ đến hoàn toàn khôi phục trở nên ngày càng dài, thời gian chống đỡ năng lượng thác loạn trong không gian đường hầm cũng vậy. Dưới sự biến hóa này, tinh thần lực của Niệm Băng vô hình tăng trưởng lên, tinh thần thể rất nhỏ đã dần dần phát triển, tràn ngập mi tâm khiếu huyệt của hắn.

Theo sự tăng cường của thực lực, Niệm Băng thông qua Thiên Nhãn huyệt phát sinh một sự tình rất kỳ diệu. Hắn phát hiện thời điểm mình thông qua Thiên Nhãn huỵêt nhìn ngoại giới, thì có thể phân biệt rỏ ràng sự bóp méo của không gian này trong mỗi lần biến hóa của năng lượng nguyên tố. Từ lúc bắt đầu chỉ có thể phán đoán từng đoạn xuất biến hóa lớn, đến cuối cùng có thể nhìn ra tất cả chi tiết. Tinh thần lực của hắn đã tăng lên tới cảnh giới khác. Càng khiến Niệm Băng kinh hỉ chính là hắn phát hiện ra thân thần thể của mi tâm mình biến thành bảy sắc. Không phải bởi vì tinh thần lực biến dị, mà là bởi vì sau khi khiến mình mất đi sinh mệnh lực, ma pháp lực theo linh hồn đồng thời tiến vào trong tinh thần lĩnh vực, cùng tinh thần thể trong Thiên nhãn huyệt họp làm một.

Mặc dù mấy cái ma pháp lực này không hữu ích, nhưng lại tại thời điểm rèn luyện tinh thần thể, chúng nó cũng đang tăng trưởng không ngừng. Nhất thời làm cho Niệm Băng trong lòng hy vọng tăng nhiều. Mặc dù hắn không biết sau khi mình khôi phục lại sinh mệnh lực, có thể nắm giữ mấy cái ma pháp lực này làm cho bọn chúng trở lại vào trong bụng hay không. Nhưng hắn lại ẩn cảm giác được rằng mấy cái ma pháp lực này cũng không vứt bỏ hắn. Một khi sinh mệnh lực khôi phục, cho dù ma pháp lực không thể hồi phục đến nguyên vị, cũng có thể bằng vào tình huống bây giờ, sử dụng mấy cái ma pháp lực phát động.

Thời gian trong khi tu luyện thường là trôi qua rất nhanh, khiến Niệm Băng cuối cùng khôi phục lại tinh thần lực bị tan vỡ. Không gian truyện tống ma pháp thập tứ giai đã không đủ để uy hiếp tới thân thể hắn nữa. Tinh thần lực tựa như Thiên Nhãn lĩnh vực bảo vệ thân thể hắn. Bất luận không gian năng lựơng chung quanh như thế nào hướng hắn phát động trùng kích, Niệm Băng đều có thể sớm từng bước có phản ứng. Bằng vào sự trùng kích của tinh thần lực, làm cho bộ phận yếu nhất trong không gian loạn lưu phá sạch, khiến cho khi trùng kích thì đã suy yếu. Mặc dù như vậy sẽ làm suy yếu tinh thần lực của Niệm Băng, nhưng tốc độ suy yếu cũng đã chậm lại rất nhiều. Duới tình huống này, thời gian hắn có thể chống đỡ ngày càng lâu hơn.

"Không nghĩ sự tiến bộ của ngưoi lại nhanh như thế. Xem ra ngươi mặc dù chỉ có hai mươi tuổi, nhưng trong 20 năm này của ngươi, tu luyện cũng phi thường khắc khổ. Hơn nữa còn gặp một ít kỳ ngộ và hưởng thụ tư chất bẩm sinh, mới có thành tựu như bây giờ." Thanh âm của Long Thần lại một lần nữa vang lên.

Niệm Băng có thể cảm giác được ý đồ trong tâm thức của mình. Đã quen thuộc không gian truyền tống ma pháp, hắn bây giời đã có thể biết tinh tường phương hướng mà cái ma pháp này đưa tới. Cho dù không có sự chỉ dẫn của Long Thần, hắn cũng biết mình nên theo hướng kia đi tới.

"Long Thần tiền bối, chúng ta còn có bao nhiêu thời gian để đến Thần Chi đại lục vậy?"

Long Thần nói: "Lập tức phải đi. Ngươi chuẩn bị sẵn sang, đem Tuyền Ki đao lấy ra, khi năng lượng của ma pháp trận thông qua Thần Chi đại lục thủ hộ kết giới, do phát sinh thay đổi kịch liệt, khi đó không gian năng lượng biến dị. Chỉ sợ là ngươi không thể chịu đựng được. Chuẩn bị sẵn sàng đi, năng lượng trùng kích sắp tới đó."

Niệm Băng đáp ứng một tiếng, nhưng hắn không lập tức lấy Tuyền Ki đao ra. Tu luyện từ mấy ngày này tới giờ, tinh thần lực tiến bộ cơ hồ có thể rõ ràng cảm giác đựơc. Hắn đã tự lĩnh ngộ phương pháp, bằng vào tinh thần lực công kích, cho dù là tinh thần ma pháp của bạch nhân tộc chân chính cũng sẽ không mạnh hơn so với mình.

Tin tưởng đầy đủ khiến cho hắn càng hy vọng có thể tìm đựơc cách rèn luyện ngày càng mạnh. Bởi vì sự tăng lên của tinh thần lực, năng lượng không gian truyền tống ma pháp trận này đã không đủ để cấu thành uy hiếp. Thậm chí bởi vì sự chăm chỉ luyện tập tinh thần, bây giờ cả cảm giác đau đớn cũng không hề sinh ra, điều này khiến cho đầu óc hắn gan dạ. Bằng vào tinh thần lực của chính mình, trong không gian năng lượng sắp bộc pháp tìm được sự rèn luyện ngày càng tốt.

Trong mắt quang mang đại phóng, Niệm Băng cẩn thận đem tinh thần lực thu lại chung quanh thân thể mình. Tinh thần lực của mi tâm từ bên trong Thiên Nhãn huyệt run rẩy kịch liệt. Mỗi một lần run rẩy đều phóng thích ra lượng lớn tinh thần lực. Nhưng mấy cái tinh thần lực này lại không thoát đi, dưới sự khống chế thuần thục của Niệm Băng, chờ đợi trước khi bộc phát một khắc.

Tại thời điểm Niệm Băng vừa mới chuẩn bị sẵn sàng, dị biến đã xảy ra. Cả không gian phảng phất trong nháy mắt như đã sụp đổ. Vốn không gian màu bạc vô cùng vô tận đột nhiên nhỏ đi, biến thành một hành lang hình tròn. Áp lực cực lớn khiến cho không gian năng lượng vốn điên cuồng chuyển động cuốn lên, mỗi lần đụng tới thân thể Niệm Băng, đều cũng khiến cho hắn cảm giác được tinh thần lực của mình phảng phất bị năng lượng khổng lồ khi núi lửa phun ra đụng phải. Thân thể hắn trong năng lượng vô cùng khổng lồ này tựa như một chiếc lá nhỏ không ngừng phất phới. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.xyz

Sự thống khổ so với lúc vừa mới tiến nhập vào không gian truyền tống ma pháp trận càng mạnh mẽ, xâm nhâp đến tinh thần cùng linh hồn của Niệm Băng. Nhưng hắn lại không bỏ mặc, toàn thân bắn ra hào quang bảy màu. Mỗi lần phát ra, đều là quá trình toàn lực phát ra tinh thần lực. Hoàn toàn bằng vào tinh thần lực kiên cường lay động không gian năng lượng trùng kích mình. Linh hồn và thân thể dứơi sự trùng kích của không gian năng lượng không khỏi tránh phải kịch lịêt run rẩy. Cùng với vết thương dày nhỏ rải rác khắp nơi trên da. Niệm Băng cảm giác được chính mình tựa hồ tùy thời đều có thể bị không gian này hủy dịêt.

Tinh thần lực bắt đầu tại giờ khắc này có tác dụng quyết định. Niệm Băng mỗi lần bộc phát đều khiến cho tiểu nhân trong Thiên nhãn huyệt quang mang ảm đạm vài phân.Nhưng mà hắn cũng không dám đình chỉ sự chống cự của mình, dứơi áp lực cực lớn của bên ngoài, cho dù hắn ngay lúc đó muốn lấy ra Tuyền Ki đao cũng vô pháp làm đựơc. Một khi tinh thần lực phân tán, sẽ hủy diệt thân thể hắn trước tiên.

Hành lang không gian màu bạc bùng nổ từng đợt trong không gian, dần dần tản mát ra một tầng hào quang màu đỏ. Thân thể Niệm Băng trong tích tắc hoàn toàn ngưng lại, lỗ chân lông toàn thân bộc phát ra một tầng khí tức màu xám. Dứơi tình huống kích thích của ngoại giới, tử khí ẩn hàm trong cơ thể hắn tự động bạo phát. Niệm Băng chỉ cảm thấy thân thể tựa hồ bị bóp méo, tinh thần thể trong nháy mắt bị áp chế thành một quang cầu bảy màu, thể tích so với lúc trước nhỏ hơn hai lần. Sự đau đớn gia tăng kịch liệt, Thiên nhãn huyệt không ngừng run rẩy, mỗi lần co rút lại và thả ra đều bắn ra một tầng tinh thần lực mênh mông.

Long Thần tự nhiên thấy được tình huống của Niệm Băng. Hắn đương nhiên không nghĩ đến Niêm Băng chưa kịp lấy ra Tuyền Ki đao. Long Thần trong lòng thầm thở dài "lá gan tiểu tử này cũng quá lớn". Nhưng mà thần thức của hắn bây giờ hoàn toàn dùng cho không gian truyền tống ma pháp trận cùng kết giới của Thần Chi đại lục đối kháng, thật sự không thể phân năng lượng ra đến trợ giúp Niệm Băng vựơt qua cửa ải khó khăn.

Thanh âm vỡ nát trong đầu Niệm Băng vang lên rõ ràng. Đại não hoàn toàn lâm vào trống rống. Trong tích tắc này, hắn không hề cảm giác được thống khổ mãnh lịêt, sự bóp méo của thân thể đã đình chỉ, tinh thần lực bên trong Thiên nhãn huỵêt dưới áp lực kích thích khổng lồ của không gian năng lượng bên ngoài rốt cụôc đã tan vỡ. Tinh thần lực ngưng tụ giống như thủy triều tán phát ra bốn phía, năng lượng khổng lồ của không gian bóp méo xé rách kia mạnh mẽ tạo ra một phạm vi ba trượng.

Thân thể Niệm Băng từ lúc đầu màu đỏ, chuyển qua lam, thanh, hoàng, ngân, bạch hắc, tổng cộng bảy màu hào quang lấp lánh. Mỗi lần nhấp nháy, Niệm Băng đều có thể rõ ràng cảm giác đựơc sự tồn tại của ma pháp nguyên tố. Tinh thần lực sau khi hoàn toàn bể nát, trong nháy mắt cùng ma pháp lực dung hợp, cảm giác kỳ dị truyền khắp toàn thân. Đang lúc này, không gian chung quang đột nhiên yên ổn trở lại, hết thảy cuồng bạo đều tiêu biến hết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.