" Anh ta là đang nhắm vào con chứ không phải Đỗ Thị, sớm muộn gì anh ta cũng sẽ nói rõ dụng ý khi đến Đỗ Thị, nên ba cứ yên tâm. "
Đỗ Khắc Thanh gật đầu. Nói thêm vài câu liền để Đỗ Dương Xuân Hy đi ngủ.
- ------------
Đỗ Khắc Thanh và Dương Quỳnh Như đi ngủ.
Ở trong phòng, Đỗ Khắc Thanh khẽ nhíu chặt mày nói.
" Bà nghĩ ngày mai có hay không chủ tịch bên Khổng Thị làm khó con gái của chúng ta? " ông thật sự lo lắng mỗi chuyện này thôi, cho dù con gái ông thông minh tài giỏi hay ra sao thì sự tích tình trường vẫn chưa trải qua, ông sợ chủ tịch bên đó liền làm bậy làm bạ con gái ông.
Dương Quỳnh Như hai mắt tuy nhắm chặt, nhưng bà vẫn chưa ngủ nên khẽ nói.
" Tôi cũng không biết nên nói gì nhưng chẳng hiểu sao tôi lại cảm thấy thật may mắn. " dừng một chút bà lại nói.
" Ông phải biết chủ tịch của Khổng Thị tuy là lớn hơn Hy Hy nhà chúng ta hơi nhiều tuổi, nhưng cậu ta xác thực khá ổn nếu như làm ba của bốn nhóc con và chồng của Hy Hy cũng không tệ đâu nha. "
" Khắc Thanh, con gái chúng ta đã hai hai tuổi gần hai mươi ba rồi, chúng ta không thể để con bé cô đơn mãi. "
" Thay vì kiếm một thằng đàn ông doanh nhân nào đó độc thân thì sao không hốt luôn ba của bốn cục thịt? Vừa có thể yên tâm bốn cục thịt của chúng ta sẽ không bị bắt nạt vừa có thể dễ dàng cho Hy Hy tiếp nhận. "
Đỗ Khắc Thanh nhìn Dương Quỳnh Như, ông nhìn một lúc lâu mới nói.
" Tình yêu không thể ép buộc, em biết đó... anh và em đến được với nhau vì chúng ta yêu nhau còn Hy Hy và cậu ta thì không có. "
Dương Quỳnh Như không nhịn được bật cười một tiếng nói.