Xử lý xong mấy công việc, Đỗ Dương Xuân Hy liền đi vào phòng nghỉ ngơi nhìn bốn cục thịt.
Đỗ Đức Trí, Đỗ Đức Nhân, Đỗ Đức Nghĩa và Đỗ Đức Xuân Nghiêng đã ngủ dậy, bốn bé không khóc nháo mà tự lấy mấy món đồ chơi để vị trí quen thuộc mà chơi.
Đỗ Dương Xuân Hy bước vào, bốn cục thịt đang chơi liền ngẩng đầu lên nhìn cô ngọt ngào gọi.
" Mami... "
Đỗ Dương Xuân Hy tươi cười bước vội đến.
" Thức dậy lúc nào sao không gọi cho mami? "
Đỗ Đức Trí đại diện bốn anh em nói.
" Dạ cũng được một lúc rồi ạ! " dừng một chút bé lại nói.
" Do có sữa nên bốn đứa con có thể tự uống nên không cần phiền mami. "
Mami bận việc ra sao cả bốn bé biết rõ, nên cái gì chơi được, nhịn được, không nháo được bốn bé sẽ tận lực.
Đỗ Dương Xuân Hy hôn mỗi đứa một cái, đứng dậy ôm từng đứa xuống giường chuẩn bị về.
Đỗ Khắc Thanh sau khi đi bàn công việc về cũng không về ngay nhà mà ở dưới công ty đợi Đỗ Dương Xuân Hy.
" Hy Hy? "
"... "
" Ừ! Ba đang ở đây! Con và các cháu xuống đi. "
"... "
" Ừ! Cứ từ từ đừng để bọn nhỏ chạy. "
Các nhân viên tan ca thấy xe của chủ tịch, lúc đầu họ còn sợ nhưng vài lần liền biết là chủ tịch đang đợi giám đốc nên cũng không sợ nữa. Cả đám khẽ gật đầu khi đi ngang cửa kiến đang mở.
Đỗ Khắc Thanh cũng gật đầu, mãi cho đến khi ông nhìn thấy hình bóng quen thuộc thì mới mở cửa bước ra.
Bốn cục thịt đi phía trước, nhìn thấy Đỗ Khắc Thanh, chân nhỏ vội vàng chạy tới.