Bánh Xe Định Mệnh (AllKuro)

Chương 15-2: Phiên ngoại : Takakuro



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Phiên ngoại này xin dành tặng cho bạn @hjhjhj7 . Cảm ơn bạn vì đã luôn ủng hộ truyện của mình. Mong bạn có những giây phút thư giãn khi đọc truyện. 


-Ku..roko ?

Kuroko quay sang nhìn, ngạc nhiên :

-Takao ?

-Woww, đúng là cậu thật nè ! Tớ cứ nghĩ mình nhìn nhầm cơ, mắt diều hâu của tớ có tác dụng phết ý nhỉ ! Mà... cậu đang làm gì mà đi một mình vậy ?

-Tớ đi mua sách.

Nhìn Kuroko hạnh phúc cầm cuốn sách trên tay, Takao thắc mắc : cuốn sách đó có ma lực gì khiến một người vốn lạnh lùng như Kuroko lại có biểu cảm như vậy nhỉ ? Thế là anh quyết định cúi xuống để xem tên sách : " Chiến tranh và Hoà bình " : sách văn học ?...... Hình như hơi sai sai, Takao nhìn lại lần nữa thì xác định mình không nhìn nhầm. Không ngờ... Kuroko lại có sở thích tao nhã như vậy. Thật thú vị mà !

-Nếu cậu rảnh thì đi uống nước không ?

Kuroko nghiêm túc nhìn đồng hồ, còn khá sớm :

-Được thôi !

-Có vẻ cậu rất thích uống Vanilla Milkshake !

Takao nhìn vẻ mặt mãn nguyện của Kuroko khi đang thưởng thức Vanilla, thật đáng yêu quá đi ! Sau đó anh ta bắt đầu than phiền :

-Kuroko, cậu biết không ? Tớ rất tò mò về cậu luôn ý, nhưng mỗi khi tớ hỏi tên Shin-chan về cậu là y như rằng tên đó lảng tránh, đã thế còn dám đe doạ tớ cơ ! Kiểu : cậu thử động đến Kuroko xem ! Tớ còn không hiểu tại sao tên đó giữ cậu như giữ con vậy đó. Nhưng có lẽ giờ tớ dần hiểu ra rồi đó.

Kuroko ngơ ngác nhìn Takao, cậu ấy hiểu ra cái gì nhỉ ?

-Đó ! Chính vẻ mặt đó của cậu ! Tại sao cậu lại có thể dùng khuôn mặt poker face làm ra vẻ mặt dễ thương như vậy chứ !

Ủa, khuôn mặt cậu lúc nào nó chả như vậy ?

-Takao cũng đi mua đồ à ?

Kuroko để ý cái túi ở bên cạnh Takao, thắc mắc hỏi.

Không nhắc thì thôi, vừa nhắc đến cái túi bên cạnh là mắt Takao lại sáng lên :

-Là thẻ bài đó ! Cậu biết không ?

-Thẻ... bài ?

-Yeppp, tớ thích sưu tầm chúng. Cảm giác được ngắm chúng nó thật là tuyệt vời ! Nhìn nè, hôm nay tớ đã mua được tấm thẻ siêu hiếm mà tớ luôn muốn có ! Đây nè, cậu có muốn xem không ?

Takao hào hứng nói, nhưng rồi anh chợt khựng lại : chết tiệt ! Mỗi khi nói đến sở thích là mình lại mất khống chế.

-Umh...xin lỗi Kuroko.

-Sao cậu lại xin lỗi tớ ?

-Thì.... cậu biết đấy... Không phải ai cũng thấy thích thú khi tớ nói về sở thích của mình. Có những người coi nó là một việc vô bổ và không có ích gì cho tương lai.

-Tớ nghĩ cậu nên xin lỗi sở thích của mình đi, Takao.

Kuroko nhìn Takao, nghiêm túc nói.

-H..ả ?

Takao ngạc nhiên.

-Lẽ ra cậu phải đấm những tên dám coi thường sở thích của cậu. Và tớ không hề thấy có gì sai trái khi nói về điều mà mình yêu thích nên xin cậu hãy rút lại lời xin lỗi vừa nãy của mình đi.

Thời gian như bị ấn nút công tắc ngừng. Một lúc sau Takao cười phá lên :

-Woww, Câụ biết không Kuroko ? Cậu quả là một con người tuyệt vời đấy ! Làm sao đây Kuroko.....tớ hình như đã lỡ nhịp vì cậu rồi.

Càng nhìn Kuroko, Takao càng cảm thấy cậu ấy cực kì xinh đẹp, cả vẻ ngoài lẫn bên trong tâm hồn của cậu ấy, giờ thì anh có thể hiểu cảm giác của Shin-chan - chỉ muốn giữ cậu ấy cho riêng mình. Nhưng mà địch thủ nhiều quá thì phải làm sao ?

-Kuroko, tớ có thể gọi cậu bằng tên được không ?

Thì phải nhanh miệng hơn chứ sao.

-Tetsu-chan, hôm nay tớ vui lắm. Hẹn hôm khác lại cùng đi chơi với nhau nhé !

Tiễn Kuroko đến tận nhà mà Takao còn hơi nuối tiếc : Hazii, anh muốn đi chơi với Tetsu - chan nhiều hơn cơ.

-Tạm biệt, Kazunari.

Nghe tên mình được phát ra từ miệng Kuroko mà Takao sướng không chịu được, quả không uổng phí hắn dụ dỗ cậu mãi.

Kuroko nhìn Takao đi xa dần, trong lòng cậu cũng vô cùng vui vẻ. Hôm nay lại quen thêm một người bạn tốt nữa rồi, tý nữa phải kể cho Akari - niisan mới được !

-.- -.- -.- -.- -.- -.- -.-

-Shin - chan, lại đến trường Seirin hả ?

-Ừ.

-Đưa đây, tôi chở cậu đi.

Midorima nhìn Takao với ánh mắt nghi ngờ, tên này khi nào thì nhiệt tình như vậy nhỉ ?

-Sao cậu lại nhìn tôi như vậy chứ, tôi sẽ tổn thương đấy !

-Bình thường cậu đâu có hăng hái như vậy ?

Midorima hỏi.

-Bé yêu - chan của tôi đang ở đấy, tôi đến thăm không được à ?

-Cậu có người yêu từ khi nào đấy ?

Midorima ngạc nhiên, tên này suốt ngày tập luyện bóng rổ mà vẫn có thời gian đi yêu đương cơ à.

-Chuyện này thì... Bí mật ! 


Và đây là một số hình ảnh về cặp Takakuro mà mình lượm được trên Pinterest 🥳 🥳


Bonus thêm tấm hình về độ ngầu của anh nhà :😝

Bé Kuroko dễ thương 🥺


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.