Tiểu Ngư đương nhiên biết điện thoại di động đời mới nhất đặt trong túi của cô cả ngày, nhưng mà...
Cô lắc đầu: “Nam Cung tiên sinh, tôi vốn là đang trả nợ, tôi không thể lại...."
"Vật cho nhân viên công ty Nam Cung, nghỉ việc trả lại, làm hỏng hoặc mất thì bồi thường gấp mười lần."
Thiếu gia thản nhiên nói, Nhan Tiểu thư liền im lặng.
Lý do quá đúng rồi, uy hiếp cũng thích hợp, cho dù Nhan tiểu Ngư có muốn từ chối cũng không tìm được bất cứ lời biện luận nào.
Người thông minh nói chuyện đến một giọt nước cũng không lọt.
Nhan Tiểu Ngư đắc ý nhất là giả ngây giả dại mà sống qua ngày.
Nhưng ở đây, trước mặt người đàn ông này, cô không phản bác được một chữ nào, thậm chí còn không có được một giây thể hiện tính tình.
Cô chỉ nhận lấy điện thoại di động, ngoan ngoãn bỏ vào túi, yên lặng nhận lấy ân huệ của Thấu đại thiếu gia.
"Cơm tối tôi đã chuẩn bị...."
"Đi ra ngoài ăn." Thấu thiếu gia buông cô ra, nghiêng người lười biếng dựa vào ghế salon: “Tối nay ra ngoài thưởng thức đồ ăn."
Tiểu Ngư vừa nghe, khóe miệng liền giật giật.
Ra ngoài ăn? Cô khổ sở mua nhiều nguyên liệu như vậy, vừa nấu canh vừa nấu món ăn làm gì cơ chứ!
"Cô đi theo tôi."
Thấu thiếu gia ngáp một cái, híp mắt lại, nhấc chân đá một cái: “Đi, thay đồ người hầu vào rồi đi với tôi."
Mẹ nó!
Tiểu Ngư mãnh liệt trợn mắt!
Đây chính là coi cô như hầu gái mà!
~ ~ ~ ~ ~ ~
Thấu thiếu gia ăn cái gì cũng rất bắt bẻ, cho nên ở trên bàn cơm, đồ ăn Pháp cũng phải tuân theo trình tự, tự khai vị đến đồ ngọt, một cái cũng không thiếu.
Nhan Tiểu Ngư ngồi trước bàn hơn nửa giờ, nửa giờ này cơ thể cô cứng đờ như cương thi.
Tại sao?
Bởi vì Thấu thiếu gia dùng cơm, muốn phòng ăn cao cấp nhất, đầu bếp cao cấp nhất đồ dùng chuyên dụng cũng tối ưu nhất.
Nhà hàng này nổi tiếng nhất ở Thành phố D, đây là phòng VIP nên càng đặc biệt, bốn phía làm bằng thủy tinh trong suốt, bốn góc đều có ánh sáng, như thế người ở trong phòng này như bức họa cho khách nhân bên ngoài thưởng thức, cộng thêm ánh sáng lập lòe càng làm cho căn phòng thêm nổi bật, vô cùng lãng mạn, vì vậy, phòng này thường được sử dụng để cầu hôn, cho dù vô cùng đắt cũng có người tình nguyện dùng sự xa xỉ để đổi lấy thứ đặc biệt.
Mà Tiểu Ngư ở nơi này, tư tưởng lãng mạn, lại trở thành đại gian đại ác.
Thấu thiếu gia dùng cơm, đúng là lôi cuốn người, mỗi động tác đều chậm chạp trầm ổn, cực kỳ ưu nhã, nhìn thấy sẽ có cảm giác như đang thưởng thức một bức tranh quý tộc, khí chất nổi bật...
Nhưng mà.
Ánh mắt của mọi người vẫn luôn đặt ở trên người của Tiểu ngư nào đó...