Bảo Bảo Trăm Tỷ Mời Mẹ Ký Nhận

Chương 37: 37: Đến Nhà Họ Lục




“Đúng là số chó ngáp phải ruồi mà!” Triệu Viện Viện lắc đầu thở dài.
Đầu óc của cô ta xoay chuyển rất nhanh, sau khi than thở vài câu lại nhanh chóng nghĩ đến một chuyện khác, cô ta quay đầu ôm lấy Lục Nhã Tình nói:
"Nhã Tình Nhã Tình, cô ta có nói mối quan hệ giữa cô ta và Ngôn Vô Thanh cho người nhà cậu không?"
Lục Nhã Tình im lặng ngước mắt lên, khó hiểu nhìn cô ta.
Triệu Viện Viện thấy vậy liền cảm thấy không nói nên lời, trong giọng nói mang theo tia bất đắc dĩ: "Cậu đó, hiền lành như vậy, cẩn thận bị Lục Tế Tân kia nuốt vào bụng đấy.”
Lục Nhã Tình ở trước mặt mọi người vẫn luôn có dáng vẻ có tri thức hiểu lễ nghĩa lương thiện, rất ít khi nói xấu người khác cũng chưa bao giờ nói ghen ghét ai, hầu như là không nói nhiều, lúc nào cũng tỏ vẻ nhã nhặn.
Nhưng giữa mọi người cô ta lại là người đáng tin cậy trong nhóm người kia, rất nhiều quyết định đều do cô ta đưa ra.
Cô ta hiếm khi nói chuyện, nhưng đã nói chuyện thì phải có thứ tự, rất gây ấn tượng với người khác.

Tính cách cũng dịu dàng, đặc biệt là hiểu ý người khác, vì người khác mà suy nghĩ.
Cho nên mọi người đều phục tùng cô ta, nghe lời cô ta, nhưng không cảm thấy cô ta thông minh mà trở nên kiêng dè, trái lại cảm thấy cô ta trong sáng hiền lành.
Triệu Viện Viện rất quan tâm đến Lục Nhã Tình: "Cậu cũng nên lập gia đình sớm một chút đi, bằng không thời gian trôi qua lâu hơn, Lục Tế Tân kia nhất định sẽ bắt nạt cậu.”
A Mân gật đầu, cô ta cũng cảm thấy Nhã Tình quá hiền lành rồi.

Hách Liên Kỳ trái lại không đồng tình với các cô ấy, cô ta buông điện thoại xuống và nói: "Các cậu quá coi thường Nhã Tình rồi.

Nhã Tình sẽ không chủ động hại người, nhưng cũng không phải là kẻ ngu xuẩn bị khi dễ mà không đánh trả.

Với sự thông minh của Nhã Tình, các cậu cũng không cần quá lo lắng.

Dù sao Lục Tế Tân cũng vừa mới về nhà họ Lục, mưu mô thủ đoạn đều rõ rành rành ở đó, không thể gây ra sóng to gió lớn được.


Triệu Viện Viện nghe vậy bèn gật đầu: "Chẳng phải tớ lo lắng Nhã Tình sẽ bị mềm lòng sao." Cô ta trái lại lo lắng Lục Nhã Tình bị ức hϊếp mà là sợ Lục Nhã Tình mềm lòng, nhẫn nhịn, dù sao loại người lớn lên ở bên ngoài như Lục Tế Tân cũng không có tố chất gì, rất có thể sẽ không để ý đến thể diện mà làm cho Nhã Tình khó chịu.
"Khoan hãy nói đến chuyện này." Triệu Viện Viện nhìn về phía Lục Nhã Tình: "Mình đoán, Lục Tế Tân kia chắc chắn sẽ tiết lộ mối quan hệ giữa cô ta và Ngôn Vô Thanh với nhà họ Lục.

Quan hệ giữa cô ta và Ngôn Vô Thanh vốn không thể nhìn thấy ánh sáng, nếu ba mẹ Lục biết, chắc chắn không tiếp nhận được con gái mình đi làʍ ŧìиɦ nhân cho người ta, sau đó gây áp lực lên Ngôn Vô Thanh, hoặc là chia tay, hoặc là quang minh chính đại yêu đương kết hôn.”

A Mân gật đầu, Lục Tế Tân kia trông rất giống người gian xảo đầy mưu mô, lúc trước ở trên xe cũng chỉ mở một cửa sổ, ngay cả xe cũng không xuống.
Những người cố làm ra vẻ như vậy, chắc chắn rất quan tâm đến quyền thế.
Triệu Viện Viện tiếp tục nói: "Nếu cô ta có thể thi đậu vào trường đại học đứng đầu, lại bám víu Ngôn Vô Thanh, chứng tỏ cô ta không phải là một kẻ ngốc, chắc chắn biết cách tranh giành lợi ích cho bản thân.

Mặc dù cô ta là máu mủ của nhà họ Lục, nhưng vừa mới trở về nhà họ Lục sau 18 năm thất lạc, khẳng định tình cảm sẽ không thể nào sâu đậm đến như vậy, thay vì cố gắng bám vào nhà họ Lục thì không bằng mượn thế của nhà họ Lục tìm một người tốt để gả.”
Những cô chủ nhà giàu như các cô đều có số phận như vậy, tìm một môn người môn đăng hộ để gả, cống hiến vì gia tộc.

Đối với các cô, cuộc sống sau này, chính là so mặt, so vóc dáng, so chồng, so con cái.
Triệu Viện Viện cảm thấy Lục Tế Tân là một người rất xảo quyệt cũng rất thông minh, biết mưu tính cho mình, nhưng như vậy cũng tốt, đỡ phải tranh giành anh Cố với Nhã Tình.
Lục Nhã Tình cảm thấy lời của Triệu Viện Viện hơi khoa trương, các cô chưa từng gặp Lục Tế Tân cho nên nghĩ như vậy, nhưng Lục Nhã Tình đã từng tiếp xúc với Lục Tế Tân.
Cô ta cảm thấy Lục Tế Tân không giống như người ăn bám.
Nhưng mà cũng chưa chắc, biết người biết mặt không biết lòng, dù sao điều kiện của Ngôn Vô Thanh tốt như vậy, nếu bỏ lỡ sẽ khó gặp được nữa.
"Đánh cược không?" Triệu Viện Viện nhìn về phía A Mân.

A Mân nhướng mày: "Đánh cược gì?”
"Đánh cược Lục Tế Tân, mình đoán hôm nay cô ta sẽ về nhà họ Lục, nhanh chóng tiết lộ quan hệ giữa mình và Ngôn Vô Thanh." Trong lòng Triệu Viện Viện đã có suy đoán, cô ta quá hiểu tâm lý của những cô gái hàng hiệu này, nhìn thấy người chồng quý báu thì chắc chắn không chờ được, ước gì có thể nhảy lên người của người ta.
Cô sẽ gấp gáp tuyên bố mối quan hệ của mình và Ngôn Vô Thanh.
Hơn nữa hôm nay cô còn ngồi trên xe của Ngôn Vô Thanh, đây là bằng chứng tốt nhất.
A Mân lạnh nhạt nói: "Cậu suy nghĩ quá nhiều rồi, ai bảo Ngôn Vô Thanh để ý tới cô ta.”
Cô ta nói xong bèn nhìn thẳng về phía trước, lái xe.
Ba người còn lại nhìn nhau một cái, cảm thấy khó có thể tin được.
Cuối cùng Triệu Viện Viện cũng không nhịn được mà hỏi một câu: "A Mân, không phải cậu đối với Ngôn Vô Thanh..."
Cô ta vốn chỉ định dò hỏi một chút, nào ngờ A Mân lại tự nhiên thừa nhận: "Nam nữ độc thân, điều kiện tương đương, tớ coi trọng anh ấy không phải rất bình thường sao?”
"Nhưng mà..." Triệu Viện Viện thật sự không nghĩ tới: "Anh ta có tình nhân.”
“Ha!” A Mân nghe vậy liền lạnh lùng cười lên, ánh mắt tràn ngập sự châm chọc: "Những người như chúng ta, người đàn ông nào mà không đi vụиɠ ŧяộʍ chứ,chỉ cần ăn ở bên ngoài xong, nhớ lau miệng là được.”
"Nói cũng đúng." Triệu Viện Viện ngửa ra sau: "Ba mình đã có dáng vẻ béo phệ như vậy mà còn có những cô gái trẻ nhào về phía người ông ấy.”
Hách Liên Kỳ nhìn A Mân một cái, chần chờ nói: "Nhưng Lục Tế Tân thì khác.” Cô không xem là vụиɠ ŧяộʍ, cô là cô cả nhà họ Lục.
"Lục Tế Tân…" Vẻ mặt A Mân trở nên khinh thường: "Cô ta mà cũng có tư cách giành với mình sao?”
Cũng không phải A Mân xem thường Lục Tế Tân mà là sự chênh lệch giữa hai người thật sự rất lớn.


Đừng thấy tính tình A Mân nóng nảy, nhưng đó là ở trước mặt người quen, ở trước mặt những người khác, cô ta rất có phép tắc.
Dựa theo tiêu chuẩn cô chủ nhà giàu đỉnh cấp, được dốc lòng bồi dưỡng hơn 20 năm, cả người không biết tích lũy bao nhiêu tiền bạc, làm sao có thể so sánh với đứa nhà quê Lục Tế Tân.
Mấy người khác cũng phản ứng trở lại, quả thật là như thế.
Cả người Lục Tế Tân từ trên xuống dưới ngay cả một thương hiệu đàng hoàng cũng không có, chắc hẳn vào một cửa hàng xa xỉ hơi lớn một chút đã lộ ra vẻ khϊếp sợ, thì sao có thể tham dự tiệc rượu với Ngôn Vô Thanh, làm sao có thể trở thành một người mạnh vì gạo bạo vì tiền chứ?
Phải biết rằng, các cô chủ nhà giàu không chỉ biết ăn uống vui chơi mà còn là một người vợ giỏi.
Những người như các cô đều từng trải qua những tình huống long trọng, được rèn luyện từ nhỏ, cho dù gặp bất cứ trường hợp quan trọng nào cũng không lộ ra vẻ khϊếp sợ.
Còn những người có thân phận thấp kém như Lục Tế Tân, e rằng khi đứng ở giữa sành tiệc mấy chục người, chỉ đọc bài phát biểu thôi mà chân cũng đã run rẩy rồi.
"Nếu A Mân có ý với Ngôn Vô Thanh, vậy hôm nay chúng ta cũng đừng ra ngoài chơi nữa, đến nhà họ Lục đi." Triệu Viện Viện mở miệng: "Chúng ta phải ngăn cản Lục Tế Tân tiết lộ quan hệ giữa cô ta và Ngôn Vô Thanh, không thể để cho quan hệ của bọn họ trở thành danh chính ngôn thuận được.”
A Mân không quan tâm: "Không cần." Cô ta căn bản cũng không coi Lục Tế Tân là đối thủ, cũng không cảm thấy Ngôn Vô Thanh sẽ nông cạn mà vừa ý một cô gái như vậy.
"Tớ đồng ý với Viện Viện." Hách Liên Kỳ nói.
Không nghĩ tới Hách Liên Kỳ lại mở miệng, Lục Nhã Tình kinh ngạc đảo mắt nhìn cô ta.
Hách Liên Kỳ cười: "Nếu chuyện có thể giải quyết trong hòa bình thì sẽ chiếm được trước, vậy tại sao không làm? Không được khinh địch, phải thật sự nắm trong tay mới là của mình.”
"A Kỳ thật giỏi!" Triệu Viện Viện vỗ tay, duỗi cánh tay chỉ huy A Mân: "Đi đến nhà họ Lục.”
Các cô ấy phải nhanh chóng lái xe đến nhà họ Lục trước Lục Tế Tân..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.