Ngang nhiên bước vào trong mặc kệ khuôn mặt nhăn nhó vì khó tin của Mỹ Quyên, Khánh Tường mang phong thái ung dung như bà chủ trò chuyện vui vẻ với Khánh Duy
- Người này
Mẹ Trung Hiếu không nói nên lời, trong đầu bà ta hiện giờ đang thắc mắc về mối quan hệ giữa Khánh Tường và Khánh Duy Cô gái này là gì đối với con trai độc nhất nhà họ Hoàng?
Sau đó bà ta liếc nhìn về phía Mỹ Quyên đang đứng, ánh mắt lộ rõ vẻ khinh thường, bĩu môi nói
- Cô nói con trai Hoàng tổng là anh trai nuôi của cô? Hoàng tổng là ba mẹ nuôi của cô? Vậy sao đến cái liếc mắt mà người ta cũng không thèm?
- Chắc anh ấy không thấy con, mẹ đừng vội bực tức
- Ở đây làm gì có ai nổi bật hơn cô dâu? Còn không mau qua chào hỏi người ta
Mặc cho lời giải thích của Mỹ Quyên, mẹ Trung Hiếu cũng không dấu được tức giận mà kéo cô đi sang bên chỗ Khánh Duy đang ngồi, miệng nở nụ cười xã giao
- Cơn gió nào mang quý tử của Hoàng tổng tới dự đám cưới bé nhỏ nhà tôi vậy?
Người tai to mặt lớn chịu tới cái nhà hàng nhỏ bé này đã được coi là vinh dự lắm rồi, ấy vậy mà còn không chịu đi tới làm quen thì chẳng khác gì kẻ đầu đất
Thấy mẹ chồng dắt con dâu đi tới thì trong lòng Khánh Tường có chút vui vẻ, cô nở nụ cười châm biếm dành cho họ
Không biết hai người này thân với nhau từ bao giờ vậy nhỉ? Đợt trước không phải bị Mỹ Quyên làm cho bẽ mặt rồi sao?
Khánh Duy gật đầu cười, anh thong thả gác tay lên lưng ghế của Khánh Tường, nhẹ nhàng nói
- Ba mẹ tôi có việc không về được, tôi đi thay chứ cũng không có hứng thú vào một nhà hàng kém sang này đâu
Không nói thì thôi, chứ nói là câu nào câu nấy gây sát thương nghiêm trọng đối với người đối diện à
Khánh Duy không để họ vào trong mắt nên không ngại ngần nói mấy lời này đâu
Gương mặt tươi cười của mẹ Trung Hiếu lập tức đông cứng lại khi nghe lời chê bai của Khánh Duy, trong lòng không mấy thoải mái chút nào
Hừ! Tưởng nhà giàu là có thể hống hách lên mặt như thế sao? Thật khinh người quá đáng mà Nhưng dù gì cũng là nhân vật có máu mặt trong xã hội nên bà ta không dám đắc tội, thấy Khánh Tường ngồi im không nói gì thì bà ta lập tức chuyển hướng sang Khánh Tường, giọng điệu không mấy thân thiện
- Nơi này được đón tiếp quý tử của Hoàng tổng đã may mắn lắm rồi, nhưng còn vị này không biết là ai, không lẽ là bạn gái của thiếu gia sao?
- Bà đoán thử xem
Thấy mẹ chồng bị bắt bẻ, Mỹ Quyên lập tức đứng ra giải vây cho bà ta, cũng dùng giọng điệu không mấy thân thiện y hệt như mẹ chồng, cô ta nói
- Anh trai! Đây không phải là người tốt lành gì đâu, anh có biết trước khi ngồi đây với anh cô ta đã qua tay bao nhiêu người rồi không? Loại này chỉ có thể chơi đùa chứ tuyệt đối không thể lấy về làm vợ
Ra vẻ ta đây là người lương thiện thanh cao, Mỹ Quyên không ngần ngại lớn tiếng sỉ nhục Khánh Tường giữa chốn đông người, còn thu hút thêm nhiều sự chú ý của quan khách xung quanh
Và rồi đã có rất nhiều lời bàn tán không hay thốt ra, tất cả đều nhắm vào Khánh Tường
Khánh Duy ngồi bên cạnh sắc mặt không được tốt cho lắm, những sợi gân xanh đã bắt đầu xuất hiện nơi vùng thái dương, anh tức tối đứng dậy nói
- Ai cho phép cô gọi tôi là anh trai? Cô quên rằng cô chỉ là một đứa con được ba mẹ tôi miễn cưỡng nhận nuôi mà cũng ra vẻ ta đây? Tiếng anh trai này không phải thứ mà cô muốn gọi là gọi, nếu tôi còn nghe chúng phát ra từ cái miệng dơ bẩn của cô thì đừng trách tôi
Không khí náo nhiệt trong nhà hàng đột nhiên bị trùng xuống bởi câu nói của Khánh Duy, đây có phải là vì cô dâu đã xúc phạm người phụ nữ của Hoàng thiếu nên bị đối xử một cách phũ phàng như thế?
Dựa vào cách cư xử của Khánh Duy thì không khác nào khinh thường và chán ghét người con nuôi này sao?
Dừng lại một chút, mặc kệ lời thì thầm bàn tán của quan khách, mặc cho ánh mắt kinh ngạc tột độ của mẹ chồng Trung Hiếu Khánh Duy quay người sang nhẹ nhàng cầm tay Khánh Tường nâng lên, ý muốn cô đứng dậy
Đến bây giờ người ta mới nhìn thấy rõ nhan sắc của người đi cùng Hoàng thiếu, sau đó lại liếc mắt sang nhìn cô dâu Trong lòng đã có sự so sánh nhất định
Trông quá khác biệt, giống như vịt con xấu xí và thiên nga xinh đẹp
Không phải cô dâu không đẹp, nhưng nếu để hai người đứng gần nhau để so sánh thì sự chênh lệch quá lớn
Khánh Tường từ đầu đến cuối vẫn im lặng không nói lời nào, cô đang muốn xem Mỹ Quyên sẽ diễn cảnh con nhà gia giáo ngoan hiền là như thế nào Nhưng thôi Khánh Duy đã có ý thì nên làm theo anh vậy
Bàn tay trắng trẻo nhỏ nhắn của cô nằm gọn trong bàn tay to lớn và rắn chắc của Khánh Duy, nhẹ nhàng đứng lên theo anh nhưng vẫn im lặng để Khánh Duy nói
- Xin lỗi cô ấy, Mau!
- Anh tr Tại sao em phải xin lỗi?
Tiếng gọi "anh trai" chưa kịp thốt ra thì sắc mặt của Khánh Duy đã khó chịu đến cực điểm, đã vậy còn ngoan cố không chịu xin lỗi em gái bảo bối của anh? Chả lẽ anh phải đích thân cãi nhau với phụ nữ hay sao?
Thấy Mỹ Quyên vẫn ngoan cố không chịu nhận lỗi, lại nhìn thấy thần sắc của Khánh Duy không tốt, Khánh Tường bèn lay lay cánh tay của anh trai rồi nhìn vào đôi mắt sâu thăm thẳm của anh khẽ cười
Khánh Duy đương nhiên hiểu hành động vừa rồi có ý nghĩa gì, khuôn mặt đã được thả lỏng ra một chút, nhẹ nhàng vỗ vào mu bàn tay của Khánh Tường
Được rồi! Bây giờ sân khấu là của em
Nhận được dấu hiệu đồng ý của Khánh Duy, Khánh Tường nhếch môi cười sau đó giọng nói nhẹ nhàng êm dịu liền phát ra từ chiếc miệng nhỏ xinh, cô nói
- Anh trai, hôm nay là ngày vui của em gái Thân làm anh chị như chúng ta không nên đôi co làm gì
Đùng!
Chỉ một câu nói đơn giản như đang nhắc khéo Khánh Duy liền khiến cho khán phòng muốn bùng nổ, tất cả sự chú ý đều tập trung vào đôi tiên đồng ngọc nữ đang đứng trước mặt cô dâu, sau đó Khánh Tường lấy trong túi ra một bao thư màu đỏ, thiện ý đưa cho Mỹ Quyên
Câu nói tiếp theo của người phụ nữ xinh đẹp này không khác gì đòn sát thương cực mạnh vào Mỹ Quyên, cô nói
- Chúc mừng đám cưới, "em gái" Thật ngại khi không nói cho em biết sớm Chị đây họ Hoàng, Hoàng trong Hoàng Khánh Duy
- ------------------------
Các cậu ơi:< Hôm nay Minh mới ngoi lên xin xỏ đây, số là Minh muốn lọt top 10 đề xuất ấy cơ mà bây giờ bị đá ra khỏi BXH rồi:< buồn quá đi mất Không biết các độc giả đáng yêu của Minh có giúp Minh leo lại được không:< Nếu được thì tối nay sẽ bù thêm chương nữa cho các cậu Nếu không thì chắc ôm gối dỗi luôn Ọ ^ Ọ