Bảo Bảo, Yêu Anh Chưa?

Chương 90: Chia tay đi



- Khánh Tường đi rồi, ngồi xuống đây nói chuyện.

Thiên Di nhận thấy Minh Hào chuẩn bị rời đi thì gọi anh ngồi xuống để trò chuyện.

Minh Hào nhìn vào đồng hồ đeo tay, thời gian vẫn còn sớm cho nên miễn cưỡng ngồi xuống.

- Lão nương hỏi, em chỉ được gật hoặc lắc đầu. Tuyệt đối không được nói.

- * gật gật *

- Tốt. Câu hỏi đầu tiên hai đứs thật sự nghiêm túc sao?

- * gật *

- Yêu Khánh Tường nhiều không?

- * gật *

- Đã tính tới chuyện hôn nhân chưa?

- * gật *

- Vậy chia tay đi.

- Tuyệt đối không được.

Minh Hào không giữ được bình tĩnh đứng phắt dậy, nóng nảy đập bàn. Tại sao anh lại phải chia tay với Khánh Tường chứ? Cho dù là chị ruột cũng không có quyền ngăn cản.

- Ngồi xuống! Ai cho em cái quyền đó. Chia tay là lựa chọn tốt nhất đối với Khánh Tường. Tuy rằng chị cũng có tình cảm với em ấy nhưng em không nghĩ tới áp lực mà em ấy phải chịu khi cưới em sao?

- Áp lực?

- Em ấy là một cô gái đơn thuần bình thường, không môn đăng hộ đối với chúng ta, nếu gả cho em thì không phải ngày nào cũng bị ức hiếp vì không có gia thế hay sao? Em có thể ở bên em ấy suốt ngày để bảo vệ Khánh Tường tránh khỏi những thái độ tiêu cực không?

- Vậy ý chị là vì Khánh Tường không có gia thế thôi sao? Hoàn toàn không có ý khác chứ?

Minh Hào đăm chiêu nhìn Thiên Di, không lẽ cả đêm qua chị ấy không ngủ vì lo lắng về vấn đề cỏn con này thôi sao?

- Chứ sao nữa. Nếu không phải vì vấn đề này thì Khánh Tường làm vợ của em chị mừng còn không hết.

Cầm lấy ly nước ép trên bàn, Thiên Di uống một ngụm cho đỡ khát. Nãy giờ nói cũng hơi nhiều rồi.

- Chị biết gì về Khánh Tường mà nói chắc chắn vậy?

- Một tác giả truyện tranh, 24 tuổi. Sống một mình. Từng bị bạn thân và người yêu cắm sừng. Hiện giờ thằng khốn ấy vẫn lẽo đẽo theo em ấy. Gia cảnh bình thường.

- Hahaha. Chỉ vậy thôi sao?

Minh Hào cười nắc nẻ về tầm hiểu biết hạn hẹp về Khánh Tường của chị mình. Nhưng mà cũng đúng. Cô ấy chỉ cho người khác biết bấy nhiêu mà thôi.

- Có gì sai sao?

Di khó hiểu nhìn Minh Hào, anh chàng bèn lấy tập hồ sơ trên tay của quản gia đưa cho chị mình.

- Chị coi thử đi.

Lật từng trang đầu tiên của hồ sơ, Thiên Di vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, mãi tới khi nhìn thấy bức ảnh chụp gia đình thì cô mới bất ngờ. Thiên Di tròn mắt ngạc nhiên.

- Đây chẳng phải tấm hình gia đình của Hoàng tổng hay sao?

- Không sai!

Minh Hào uống một ngụm nước rồi mới bắt đầu giải thích cho bà chị còn đang ngu ngơ hiểu.

- Hồ sơ này Peter vừa gửi tới, trong đây là toàn bộ thông tin về gia đình Hoàng tổng. Cậu ấy bảo không thể tra bất cứ thông tin nào về Khánh Tường, tất cả đều là zero. Nhưng may thay một lần sắp xếp lại hồ sơ những người có địa vị cao cậu ta tình cờ thấy tấm hình này. Người con gái trong bức hình rất giống Khánh Tường. Chị có nghĩ đây chỉ là sự trùng hợp?

Thiên Di trầm mặc không nói gì. Tuy tấm hình đã được chụp từ nhiều năm trước nhưng nhìn vẫn có nét giống Khánh Tường bây giờ.

Còn nói về gia đình của Hoàng tổng, nếu họ đã đứng thứ hai thì không ai dám tranh vị trí thứ nhất. Là một gia đình quyền quý có xuất thân từ quân đội. Rất nhiều lần lập công lớn nên rất được kính trọng.

Chỉ riêng điểm này thôi đã ăn đứt gia thế của Minh Hào rồi.

Nhìn tấm hình một hồi lâu, Thiên Di cũng cảm thấy người con trai đứng bên cạnh sao mà quen mắt thế nhỉ? Hình như đã gặp ở đâu rồi thì phải.

- -------

Nhớ like và bỏ phiếu cho Minh nha ❤

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.