Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn

Chương 178: Đừng khóc, giờ tôi tới đón chị đây!





__________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
Tư Đồ Dật không ở nhà, mà giờ đang ở ngoài cuồng loạn.

"A lô... Nhược Nhiên, là chị sao?" Giọng nói cợt nhả của Tư Đồ Dật truyền ra từ trong điện thoại.
Lúc này, tiếng nói đó ở bên tai Nhược Nhiên lại trở nên vô cùng thân thiết.
"Ừ, là tôi... " Trong gió thu, giọng nói Nhược Nhiên khẽ run.
Hình như Tư Đồ Dật đã nhận ra cô không được tự nhiên, gấp giọng nói: "Chị sao vậy?"
Nhược Nhiên cầm di động, tự dưng không biết nên nói gì với cậu ta.
Lúc này, từ trong điện thoại truyền tới tiếng nói ủy mị của phụ nữ: "Dật... Đến đây đi, chơi với em..."
Tiếng nói này khiến Tư Đồ Dật khó chịu: "Cút ngay cho tôi!" Cô gái kia ngạc nhiên, hình như Tư Đồ Dật còn đá văng cô ta ra.

Sau đó, tiếng nhạc đinh tai nhức óc nhỏ xuống, chắc là do Tư Đồ Dật đã đi ra chỗ khác để đỡ ầm.
"Nhược Nhiên, có chuyện gì mà chị gọi cho tôi vậy?" Giọng điệu của Tư Đồ Dật không còn cợt nhả, mà nghiêm chỉnh hẳn lên.
Nhược Nhiên có chút ấp úng, không biết nên nói gì: "Tôi... Tôi không sao, cậu cứ chơi tiếp đi."
Suy nghĩ một lát, cuối cùng Nhược Nhiên cũng nói được ra, sau đó muốn cúp điện thoại.
"Trầm Nhược Nhiên, CMN, có chuyện gì xảy ra rồi, chị không ở nhà phải không? Chị ở đâu?"
Tư Đồ Dật nắm được một chút đầu mối, cầm điện thoại, lo lắng hét lên.
Nếu Trầm Nhược Nhiên không có chuyện gì thì sẽ không gọi điện cho hắn!

Nhất định là có chuyện gì xảy ra, Tư Đồ Dật quát lớn với cái điện thoại, nhưng trong giọng nói lại mang theo lo lắng.
Nghe thấy lời nói đó của Tư Đồ Dật..., đột nhiên Nhược Nhiên òa khóc, không biết tại sao, chắc có lẽ bây giờ cô đã tìm thấy một chỗ dựa.
Nước mắt tủi thân rơi xuống càng nhiều, hoảng loạn trong lòng đã có chút lắng xuống.
"Chị khóc sao? Trầm Nhược Nhiên, chị đừng khóc... Đừng khóc. Chị đang ở đâu? Bây giờ tôi đi đón chị ngay!"
Nghe thấy tiếng khóc của Nhược Nhiên, Tư Đồ Dật rất bối rối, vội vàng nói.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.