__________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
Beta: Châu
Nhược Nhiên mặc áo sơ mi của Tư Đồ Dật, chiếc áo to dài đến đầu gối, phía dưới là đôi chân thon dài thẳng tắp, tóc ướt xõa dài sau lưng.
Vì Nhược Nhiên không thể cứ mang giày cao gót, nên cô đành mang đôi dép nhung kiểu nam của Tư Đồ Dật đi ra.
Đôi môi đỏ mọng khẽ cong lên, mang theo hương thơm mật đào làm cho người ta muốn cắn, muốn thưởng thức hương vị mê người kia.
Còn đôi mắt mê mang hơi nước đó nữa, chỉ cần nhìn lướt qua đã có thể khiến người ta bị hút mất hồn.
Nhược Nhiên không biết, dáng vẻ bây giờ của mình hấp dẫn đến cỡ nào, những đường cong lung linh làm cho nguời ta không thể rời mắt.
Cô cũng không cảm thấy có cái gì không được tự nhiên, vì Nhược Nhiên biết, Tư Đồ Dật tuyệt đối sẽ không làm khó cô.
Mặc dù, Tư Đồ Dật thoát nhìn phóng đãng không kiềm chế được, nhưng Nhược Nhiên vẫn rất tự tin ở điểm này, có đôi khi qua lời nói không thể biểu hiện nên điều gì.
Nói đúng ra, Tư Đồ Dật có bản chất không tệ lắm.
Đôi mắt Light Blue của Tư Đồ Dật hiện lên một tia sáng âm u thoáng qua rồi biến mất, anh cười nói: "Tới đây uống thuốc cảm đi, sau đó hãy ăn mì."
Nhược Nhiên cười gật đầu, ngồi ở trước bàn, bắt đầu ăn từ từ.
"Cũng không tệ nha! Ăn rất ngon!" Nhược Nhiên khen, đôi mắt toát ra ý cười, tắm qua nước nóng, tâm tình của cô cũng ổn định không ít.
Tư Đồ Dật trêu đùa: "Tôi còn biết rất nhiều thứ đó."
Nhược Nhiên ngẩng đầu nhìn khóe môi cười bất cần đời và cả cặp mắt thâm thúy kia của cậu ta. Trong lòng dâng lên một tia ấm áp, mím môi nói: "Cảm ơn anh, coi như anh cũng không tệ!"
Nghe thấy Nhược Nhiên khen mình, Tư Đồ Dật nháy mắt mấy cái, vẻ mặt xấu xa: "Giờ chị mới biết sao!"
Nhược Nhiên liếc Tư Đồ Dật một cái rồi tiếp tục ăn mì của mình.
Tư Đồ Dật cảm thấy có chút khác lạ, liền dùng nụ cười bất cần che giấu tâm tình của mình. Cô gái tên Trầm Nhược Nhiên này, chẳng lẽ không biết giờ mình hấp dẫn tới mức nào sao? Bất kỳ người đàn ông nào thấy cô, cũng sẽ động tâm.
Thấy tâm trạng Nhược Nhiên ổn định không ít, Tư Đồ Dật gõ gõ bàn, cẩn thận che giấu đi quan tâm trên mặt.
Ăn một bữa cơm, đã hơn 1 tiếng.