__________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
Cô rất ngạc nhiên, không phải là Tư Đồ Dật mua tất cả băng vệ sinh của cửa hàng đó chứ.
"Đây này, chị tự chọn lấy đi." Tư Đồ Dật đưa tới trước mặt cô.
Nhược Nhiên đứng im đỏ mặt, xấu hổ không dám nhìn Tư Đồ Dật, cầm cái túi lớn đó, cuống quít chạy vào phòng.
"Cảm ơn cậu!" Nhược Nhiên nhỏ giọng nói, sau đó vội vàng đóng cửa.
Tư Đồ Dật đứng ở phòng khách, tay đút túi quần, đôi môi cong lên, trong lòng ngàn ngập ngọt ngào.
Cuối cùng cậu ta xoay người vậy trở về gian phòng của mình.
——Ngôn Tình là Thiên Đường——
Tư Đồ Hiên Nhiên và Tường Vi rời khỏi yến hội, trực tiếp lái ô tô vào nhà trọ của cô ta.
Dọc theo đường đi, đôi môi Tường Vi vẫn mỉm cười mị hoặc, mùi nước hoa nhàn nhạt trộn lẫn với mùi thơm của cơ thể, mê hoặc vạn phần.
Tư Đồ Hiên Nhiên lạnh mặt, trong đầu vẫn luân quẩn hình ảnh Nhược Nhiên và Trương Tử Lăng đang nói chuyện với nhau, chính vì vậy mà hắn mới muốn đi ra ngoài.
"Hiên Nhiên, người ta thật nhớ anh!" Tường Vi quyến rũ ôm cánh tay Tư Đồ Hiên Nhiên đang lái xe, đôi mắt mị hoặc.
Tư Đồ Hiên Nhiên khẽ chuyển mắt, nhìn người phụ nữ xinh đẹp đang ở bên cạnh mình, trong lòng thầm oán, Trầm Nhược Nhiên cũng chỉ là một người vợ trên danh nghĩa, tại sao cô lại ảnh hưởng tới suy nghĩ của mình.
Tư Đồ Hiên Nhiên - hắn có vô số phụ nữ, thế mà phải phiền lòng vì một Trầm Nhược Nhiên sao?
Nghĩ tới đây, Tư Đồ Hiên Nhiên tà mị cười cười: "Sweetheart, tôi cũng rất nhớ em!"
Tường Vi nhẹ nhàng vỗ về mái tóc xoăn của mình, trong lòng mừng thầm.
Hai người nói chuyện suốt dọc đường đi, rốt cục cũng trở về nhà trọ của Tường Vi, mở cửa ra, cô ta còn không chịu nổi tới lúc bật đèn đã leo lên người Tư Đồ Hiên Nhiên giống như con xà.
Đôi môi kiểu diễm của cô ta dán lên hầu kết của Tư Đồ Hiên Nhiên, cúi đầu thở gấp, nói: "Hiên Nhiên, Hiên Nhiên, người ta rất nhớ anh!"
Tư Đồ Hiên Nhiên cười tà mị, sau đó đứng dậy, bế Tường Vi đi về phía phòng ngủ.