________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
Nhìn cô khiêu vũ còn thú vị hơn xem mấy phụ nữ điện cuồng trong KTV, tại sao trước kia hắn không cảm thấy rất thú vị nhỉ?
Thừa dịp Nhược Nhiên không chú ý, Tư Đồ Dật lấy điện thoại di động ra, nhanh chóng chụp cô.
Nhìn khuôn mặt bình thản của cô, xoay người lại, thân thể giãn ra, trong lòng Tư Đồ Dật ngứa nhè nhẹ.
Rốt cục, vừa kết thúc chương trình học, tất cả học viên đều lưu luyến nhìn Nhược Nhiên và Tư Đồ Dật rời đi.
Nhược Nhiên vẫn không nói gì, tức giận đi phía trước, Tư Đồ Dật thì mang trên mặt nụ cười nịnh nọt, đi theo phía sau cô.
"Sao cậu lại tới đây, đã nói là đừng tới sao cậu vẫn tới? Cậu không nhìn thấy khi cậu vừa đến là chúng tôi không thể học được không! " Nhược Nhiên nhíu mày lại, bất mãn nói.
Tư Đồ Dật nhìn thấy ánh mắt bất mãn của Nhược Nhiên, khóe môi nhẹ nhàng cong lên, bỗng nhiên cảm thấy cô gái này thật đáng yêu.
"Không sao mà, tôi thấy rất nhàm chán, cho nên mới đến đây!" Hắn nhún nhún vai, vẻ mặt vô hại.
Biết rõ ràng là hắn nói láo, nhưng mà nhìn cặp mắt Light Blue vô tội kia, Nhược Nhiên vẫn không nói gì, tức giận khó chịu.
"Chi bằng, buổi chiều chị đừng lên lớp nữa, chúng ta đi chơi." Tư Đồ Dật nháy mắt mấy cái với Nhược Nhiên, giựt giây nói.
"Tôi không đi! " Nhược Nhiên bất mãn nhìn hắn, chợt nhớ tới buổi sáng Tư Đồ Hiên Nhiên muốn mình và Tư Đồ Dật đừng quá gần nhau.
Nhớ tới ánh mắt lạnh lùng của Tư Đồ Hiên Nhiên, cô đã cảm thấy không thoải mái.
"Thôi, cậu đừng đi theo tôi, tôi muốn đi ăn cơm!" Nhược Nhiên cầm túi của mình, xoay người rời đi.
Tư Đồ Dật nhún nhún vai, nhíu mày đi theo: "Trầm Nhược Nhiên, tôi không ngại xa xôi đi tìm chị, chị sẽ không vứt tôi ở đây một mình đó chứ."
Nhược Nhiên ở phía trước tức giận, đột nhiên nhìn thấy gì, trong mắt run lên, xoay người, kéo Tư Đồ Dật chạy tới một tòa kiến trúc.
"Chị... " Tư Đồ Dật khó hiểu nhìn Nhược Nhiên.
"Đừng nói gì!" Nhược Nhiên nắm chặt chiếc túi, sắc mặt nghiêm túc.