__________________________________
Convert+ beta: Mã Mã
Editor: Thiên
"Bởi vì, người mà tôi thích nhất vì anh ta mà tự sát, nên tôi mới hận anh ta như vậy!"
"Trầm Nhược Nhiên, cô phải trả nợ cho tôi thay cho Tư Đồ Hiên Nhiên." Vừa nói, tay của Trương Tử Lăng vừa sờ vào người Nhược Nhiên. Mang theo nụ cười tà ác, Trương Tử Lăng túm lấy quần áo của Nhược Nhiên, bỗng nhiên dùng sức.
"Xoạch......" Quần áo trên người Nhược Nhiên bị xé rách ngay lập tức.
"Không được!!" Nhược Nhiên tê tâm liệt phế kêu lên đầy thống khổ.
____Ngôn tình là thiên đường____
Sân bay.
Vưu Tiểu Ái vừa kéo hành lý vừa tìm Bạch Hạo Minh nhưng mà không tìm được bóng dáng đó ở sảnh chờ. Khuôn mặt xuất hiện một tia lo lắng, Vưu Tiểu Ái mở điện thoại di động, gọi cho Bạch Hạo Minh.
"Hạo Minh, anh ở đâu??" Vưu Tiểu Ái lo lắng hỏi.
"Anh ở sảnh chờ, Tiểu Ái, em đến tiễn anh à?" Tiếng Bạch Hạo Minh dịu dàng truyền tới từ trong điện thoại.
"Hạo Minh, anh ở đâu, ở sảnh chờ nào" Vưu Tiểu Ái vội vàng kêu lên.
Nghe thấy giọng nói lo lắng của Vưu Tiểu Ái, Bạch Hạo Minh nghi hoặc: "Anh ở đại sảnh phía nam!"
Vưu Tiểu Ái cúp điện thoại, vội vàng kéo hành lý chạy về phía nam. Rốt cục cô cũng thấy Bạch Hạo Minh đang kéo hành lý trong đám người, kéo hành lý cô vội vàng chạy về phía đó.
"Hạo Minh."
"Tiểu Ái, em......đây là em..." Bạch Hạo Minh ngẩng đầu, kinh ngạc khi nhìn thấy Vưu Tiểu Ái mang theo hành lý và vé máy bay.
"Em..." Bạch Hạo Minh kinh ngạc, không rõ ý của Vưu Tiểu Ái.
"Hạo Minh....." Vưu Tiểu Ái ngẩng đầu lên, cười nói: "Em không phải đến để tiễn anh mà xuất cảnh cùng anh, Hạo Minh, anh ở đâu em sẽ ở đó."