________________________________
Convert+ Beta: Mã Mã
Editor: Thủy
Nhược Nhiên thuận tiện mở miệng: "Ừ, nhìn rất đẹp, Tô Cẩm Vy mà mang nó thì sẽ rất hợp." Nhược Nhiên nhẹ nhàng tháo chiếc nhẫn ra, để lại trong hộp hồng nhung.
Cô mang nó nhìn rất đẹp, nhưng không biết có ai mang nó thích hợp nữa hay không.
"Tôi lấy nó." Sắc mặt Tư Đồ Dật lạnh nhạt, đưa thẻ vàng trong tay cho nhân viên bán hàng.
Nhân viên bán hàng đi quét thẻ bán chiếc nhẫn, Nhược Nhiên cúi người nhìn những chiếc nhẫn khác, trong mắt khẽ xẹt qua thất vọng, chiếc nhẫn này nhìn rất đẹp.
"Trầm Nhược Nhiên, anh tôi không mua nhẫn cho chị sao? " hắn đột nhiên mở miệng.
"Ừ... " Nhược Nhiên ngẩng đầu, nhớ kỹ lại, hắn không mua, khi đó kết hôn, Tư Đồ Hiên Nhiên chỉ lạnh lùng ném cho cô một chiếc nhẫn carat lớn, lúc ấy là vì đối phó với mọi người.
Trở lại biệt thự, Nhược Nhiên tháo chiếc nhẫn ra, đặt ở dưới cùng hộp đồ trang sức đeo tay.
Đây chưa tính là nhẫn sao, mặc dù rất cao quý, nhưng không có chút ý nghĩa nào của nhẫn.
"Vậy, coi như là có rồi." Nhược Nhiên thấp giọng, thanh âm nhàn nhạt.
Tư Đồ Dật liền không nói cái gì nữa.
Hai người cầm lấy hộp đồ, ra khỏi trung tâm mua sắm, Tư Đồ Dật đưa Nhược Nhiên đến lớp, rồi lái xe rời đi.
Nhược Nhiên đứng ở cửa lớp, nhìn Tư Đồ Dật đi xa, nặng nề thở ra một hơi.
Trong lòng nhẹ nhõm, nhoẻn miệng cười, xoay người vào lớp.
——Ngôn Tình là Thiên Đường——
"Hiên Nhiên, thế nào, tối nay có muốn đi Lam Đồng không?" Tư Đồ Hiên Nhiên đang làm việc, nghe điện thoại, đám bạn đang lôi kéo rủ rê.
Hắn cười cười: "Mọi người đi đi, buổi tối có việc rồi."
"Hiên Nhiên, không phải cưới vợ thì cậu liền chấm dứt cuộc sống về đêm chứ, ở Lam Đồng cậu xuất hiện càng ngày càng ít!" Trong điện thoại, tụi bạn trêu chọc.
Tư Đồ Hiên Nhiên nhếch miệng, cười vui vẻ: "Tớ kém như vậy sao?"
"Hiên Nhiên, Lam Đồng có rất nhiều mỹ nhân, đến một chút xem sao."
p[-