Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn

Chương 324: Em khóc? Ai khó dễ em?




Convert+ Beta: Mã Mã
Editor: Thủy
Tư Đồ Hiên Nhiên nhíu lông mày, ngồi trên ghế sa lon ở phòng khách, đang chuẩn bị gọi di động cho Nhược Nhiên.
Nhược Nhiên trở về hồn bay phách lạc, ánh mắt đỏ hoe.
Đôi lông mày Tư Đồ Hiên Nhiên nhăn lại, ở trên ghế sa lon đứng lên, bất mãn thấp giọng nói: "Em sao thế, vừa đi đâu vậy?"
Nghe thấy giọng hắn bất mãn, Nhược Nhiên ngẩng đầu lên, trên mặt thu lại nét hồn bay phách lạc, lạnh lùng nhìn hắn.
Không để ý đến Tư Đồ Hiên Nhiên, đi lên lầu.

"Trầm Nhược Nhiên!" Cô không nhìn, Tư Đồ Hiên Nhiên hết sức bất mãn, sải bước đi đến, bắt lấy cổ tay Nhược Nhiên.
"Em nổi điên cái gì?" Hắn hừ lạnh, hết sức bất mãn về thái độ của Nhược Nhiên hiện tại.
Ánh mắt Nhược Nhiên nhìn vào cổ Tư Đồ Hiên Nhiên, dấu hôn đã phai nhạt, nhưng vẫn có thể nhìn ra.
Cô khóe môi châm biếm, người đàn ông này, chẳng lẽ không biết xấu hổ sao? Hay là căn bản không có nhìn thấy?
Dấu hôn vẫn rõ ràng, vậy người đàn ông này cố ý.
"Tư Đồ Hiên Nhiên, buông tay!" Nhìn hắn, Nhược Nhiên bất mãn, lạnh lùng hất ra, chán ghét.
Ánh mắt Tư Đồ Hiên Nhiên híp lại, cẩn thận quan sát đôi mắt Nhược Nhiên, lạnh nhạt nói: "Em khóc? Ai làm khó em sao?"

Nhược Nhiên cười lạnh, người đàn ông này, bây giờ lại hỏi cô bị ai làm khó?
Chẳng lẽ hắn không biết hắn chính là tên khốn gây khó dễ cô sao?
"Không cần anh quan tâm!" Nhược Nhiên hừ lạnh nói, cách xa một bước, thoát khỏi Tư Đồ Hiên, đi lên lầu.
"Trầm Nhược Nhiên!" Tư Đồ Hiên Nhiên gầm nhẹ một tiếng, mang theo bất mãn vô tận, vì bị Nhược Nhiên ngoảnh mặt làm ngơ.
Người đàn ông này, tại sao mỗi lần gặp lại khiến tim cô đập mạnh, khi cô chuẩn bị sẵn tâm lý tiến thêm một bước, hắn lại làm như vậy.
Tư Đồ Hiên Nhiên, sao anh có thể để tôi tin tưởng anh được đây!!!
Nhược Nhiên lạnh lùng đi lên lầu, dùng sức đóng sầm cửa phòng lại.
Tư Đồ Hiên Nhiên đứng ở dưới lầu, không hiểu được, hắn không biết sao hắn chọc giận cô, khiến cô dùng sắc mặt đó nhìn mình.
׸B



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.