Bảo Bối Giá Trên Trời: Tổng Tài, Mời Ký Đơn Ly Hôn

Chương 22: Ưu Nhã Như Một Chú Thiên Nga Trắng



Edit by Chang

Truy cập dtruyen để đọc truyện nhanh và đầy đủ nhất.

“Tớ thấy cậu cũng sung sướиɠ quá rồi đấy.” Tiểu Mai ôm một hộp bắp rang vừa ăn vừa nói: “Người ta đi làm thì bận đến sứt đầu mẻ trán, vậy mà cậu còn có thể chạy tới Carnival ngồi chơi.”

“Tớ đây cũng đang làm việc đấy, hơn nữa nếu không có tớ, cậu có được thoải mái ngồi đây ăn bắp rang bơ không?” Hạ Mạt Tâm chọc chọc hai cái trêи trán cô ấy.

Tiểu Mai hét lên: “Hạ Mạt Tâm, nếu cậu lại dùng ngón tay chọc trán tớ nữa, tớ sẽ tuyệt giao với cậu luôn đấy!”

Hạ Mạt Tâm chẳng thèm để ý, tiếp tục chọc một cái nữa: “Mấy câu này cậu đã nói từ lúc ở cô nhi viện rồi, cũng mười mấy năm rồi đấy!”

Tiểu Mai há mồm, cắn ngón tay mình.

Hạ Mạt Tâm cười khoác lấy cánh tay cô ấy: “Bé à, đi thôi, chúng ta đi kϊƈɦ thích một chút nào.”

“Này! Tớ không đi đâu! Tớ chết cũng không đi!”

“Không đi à, nghe giám đốc nói đây là mật thất mới toanh có thể thám hiểm cổ mộ đấy. Nghe tên có vẻ rất lợi hại, đi thôi!” Nói xong, cô liền kéo Tiểu Mai đi về phía cửa.



“Hạ Mạt Tâm, tớ muốn tuyệt giao với cậu! Lần này tớ nói thật đấy!”

“Vâng vâng vâng, được được, nhưng trước khi tuyệt giao thi cậu nên đi cùng tớ trước đã!”

“Cậu có phải người không thế, xin cậu đấy, Hạ Mạt Tâm, thân ái!”

Hạ Mạt Tâm chưa bao giờ nghe theo dáng vẻ này của Tiểu Mai, cô nhanh kéo cô ấy đi vào trong khu kia…

Khu mật thất có cổ mộ này quả nhiên cực kỳ có lực hấp dẫn, Hạ Mạt Tâm ngẩn ngơ bên trong gần hai tiếng, lúc từ bên trong đi ra thì trời đã tối sầm.

Tiểu Mai vừa ăn hamburger vừa mắng cô không có lương tâm.

Hạ Mạt Tâm mua một ly trà sữa Tiểu Mai thích nhất, cô ấy liếc cô một cái, nhanh chóng lấy trà sữa lên hút mấy ngụm.

“Được rồi, đừng giận nữa, lát nữa mời cậu xem pháo hoa, nghe nói còn có tuyết nhân tạo đấy.”

“Tình huống thế nào?”

“Chắc là cầu hôn đấy, tóm lại nghe có vẻ không vừa đâu.”

“Mẹ nó, ai mà có tiền vậy chứ, đã bao hết pháo hoa, đã vậy còn có tuyết nhân tạo? Quá xa xỉ, làm vậy sẽ bị sét đánh chết.”



Hạ Mạt Tâm chọc chọc trán cô ấy, cười nói: “Yên tâm, dù sao cũng không trúng cậu đâu.”

Màn đêm buông xuống, hình mọi người đều nghe tim đêm nay sẽ có pháo hoa. Mọi người chậm rài tập trung lên hết quảng trường, rộn ràng chen chúc dưới ánh đèn đẹp đẽ.

Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи dtruyen

“Mau nhìn kìa, đằng trêи có người kìa!” Trong đám người truyền đến câu nói này, mọi người đều nhìn theo giọng nói kia, Hạ Mạt Tâm giương mắt nhìn phía sân thượng được bao phủ dưới ánh đèn giống như cảnh tượng trong truyện cổ tích.

Chỉ thấy một người đàn ông mặc tây trang màu xám bạc chậm rãi đi về phía sân thượng.

Khoảnh khắc Hạ Mạt Tâm thấy người đàn ông kia, tim cô đột nhiên nhảy dựng lên, đập bang bang bang.

Có lẽ mọi người sẽ chỉ để ý khí độ bất phàm trêи người người đàn ông kia, nhưng có lẽ chỉ có Hạ Mạt Tâm mới biết được, dưới lớp mặt nạ của người đàn ông này rốt cuộc là ai.

Không phải là ai khác, đúng là chồng cô, Cố Bắc Thần.

Anh đứng sững nơi đó, giống như một hoàng tử trong truyện cổ tích, mà đôi tay anh đang nắm lại là một người phụ nữ khác.

Người phụ nữ kia mặc bộ váy dài màu trắng, đứng trêи đài tựa thiên nga ưu nhã. Tuy cô ta cũng đeo mặt nạ, mọi người đều không nhìn được khuôn mặt cô ta thế nào, nhưng chính khí chất ưu nhã kia đã không che giấu được lực hấp dẫn vô hạn của mình…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.