Bảo Bối Lãnh Khốc, Tôi Yêu Em

Chương 16: Oan gia cùng bàn



Hàn Phong ngáp dài, vẻ mặt lưòi biếng càng tăng thêm phần quyến rũ mê người, ngón tay thon dài xoa xoa mái tóc mềm mại, giọng nói lạnh lẽo cất lên:

- Vào lớp

Cơn giận của siêu nhân tổng quản đã đạt đến level max

...Vèo...

Cây thước dài phi với tốc độ ánh sáng nhằm hướng cái trán đáng thương của hắn xông tới, cái đầu rối khẽ nghiêng qua bên, vậy là

...Choang...

Ô cửa kính cường lực siêu bền siêu đắt vỡ tan tành, nát bét, thảm thương yên nghỉ trên sàn nhà

Bà cô nước mắt lưng tròng, ngửa mặt lên trời kêu cha gọi mẹ: -Phụ mẫu thánh thần, một tháng tiền lương của tôi. Em kia, ai cho em tránh thế hả?????!!!!!!!!!!!

Hàn Phong nhún vai tỉnh bơ, đôi chân thon dài sải nhanh đến bàn cuối

Dừng lại trước sinh vật lạ-rất-quen nằm trên bàn, lông mày tinh xảo khẽ nhíu lại rồi âm thầm nhướng lên

Con ngươi hổ phách tuyệt đẹp nhen lên lửa giận cùng vài phần ma quái

Cặp môi bạc tuấn diễm nhếch lên một đường cong tuyệt mỹ mê hồn

Cả lớp 11A1 ngoại trừ ai đó đang say sưa ngủ bất giác cảm thấy một tia lạnh lẽo xông thẳng lên não. Ác quỷ mỉm cười, có người...sắp chết...

Bạn lớp trưởng nào đó ảo não đáng thương: Nam mô...người đẹp à, lớp mình rất đoàn kết yêu thương, đầy lòng nhân ái,đùm bọc đồng loại, thế nhưng cậu đã lọt vào tầm ngắm cậu ta thì thánh nhân cũng không cứu được rồi...Cậu rất tốt nhưng tớ rất tiếc...

Tiếng lầm rầm như đọc kinh của anh chàng rất không may lại chạm mạch của diệt tuyệt sư thái, một cái thước dài âu yếm vẽ lên đường cong cơ bản lên khuôn mặt xinh zai của lớp trưởng đáng kính

Sau tiếng hét kinh hoàng là một đội khiêng cáng được điều động để đưa anh chàng lên y vụ

Thật là một ví dụ điển hình của một xã hội mà lòng nhân đạo luôn bị đàn áp không thương tiếc

Các bạn nữ ôm tim hóng xem kịch hay

Hàn phong lại gần thân ảnh đang ngủ, chầm chậm, quần chúng xung quanh nín thở, Gần nữa rồi..hắn quăng phịch cặp lên bàn, ngoan ngoãn gục xuống ngủ mê mệt

Một đàn quạ bay ngang trên đầu..

Đồng chí mặt than vừa để cho con gái ngồi cạnh mình sao? Cả lớp bắt đầu cuồng dâm sinh hoang tưởng. Tội nghiệp, hay mắt mình chưa già đã..đục thuỷ tinh thể

Siêu quái mì tôm đứng lên hô hoán: Anh em vác búa ra đây đập ta cái coi, dạo này đầu óc mụ mị quá

Vừa dứt lời kuôn mặt đáng thương của anh chàng nhanh chóng biến dạng bằng cuộc phẫu thuật chỉnh hình bởi ba vật thể lạ

Một anh dép lào, một chị từ điển, một bác bitis hạng nặng. Khoé miệng vàng ngọc của hai đại đương gia nào đó phun ra hai chữ: Câm Miệng

Trước khi từ trần, người chiến sĩ đã oanh liệt hy sinh thân mình chỉ còn thốt lên được một lời trăn trối: Ồ, ra là không có mơ.

Cả lớp:"..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.