“Con chưa, baba” Từ Trạch Á mở cửa phòng, Mộ Dung Lăng Phong liền đi vào.
“Baba ngày mai phải đi Mỹ rồi, đêm nay muốn ở bên Tiểu Á lâu một chút” Mộ Dung LĂng Phong kéo Từ Trạch Á ngồi xuống bên giường.
“Dạ, baba ngày mai mấy giờ bay?” Làm tổ trong lòng Mộ Dung Lăng Phong, Từ Trạch Á ngẩng đầu hỏi
“Mười giờ” Mộ Dung Lăng Phong ôm Từ Trạch Á ngồi trên đùi, vô cùng thân thiết vuốt ve tóc cậu ôn nhu nói
“Đáng tiếc Tiểu Á không thể đi tiễn baba” Tuy trằng cậu rất muốn hỏi đi bao lâu, nhưng lại không thể mở lời, bởi vì baba với mẹ xa nhau lâu như vậy, baba chuyến này đi thể nào cũng muốn nán lại vài ngày.
“Không sao, Tiểu Á phải còn học” Nâng mặt Từ Trạch Á lên, Mộ Dung Lăng Phong yêu thương nói.
“Hì hì, cái kia, Tiểu Á nhất định sẽ rất nhớ baba” Vòng tay lên cổ Mộ Dung Lăng Phong, Từ Trạch Á nghịch ngợm làm nũng nói tuy người này không phải ba ruột của cậu, nhưng giờ phút này lại cảm thấy người này chính là thật sự, thậm chí so với ba ruột còn muốn thân hơn.
“Baba cũng sẽ rất nhớ Tiểu Á, làm sao bây giờ, baba luyến tiếc để Tiểu Á một mình” Mộ Dung Lăng Phong gắt gao ôm chặt Từ Trạch Á, giống như là hai người yêu nhau thâm tình ôm nhau, triền miên mà động tình.
“Hắc hắc, nếu baba nhớ Tiểu Á thì có thể gọi điện thoại nha” Từ Trạch Á lấy tay nhẹ nhàng mà vuốt ve khuôn mặt Mộ Dung Lăng Phong, cái khuôn mặt anh tuấn này mặc kệ khi nào cũng đều làm cho cậu có loại cảm giác tim đập rộn lên.
“Được, Tiểu Á, đêm nay baba cùng Tiểu Á ngủ chung đi?
“Thật sự có thể sao?” Từ Trạch Á có vẻ thật cao hứng
“Đương nhiên” Mộ Dung Lăng Phong ôm lấy Từ Trạch Á đi đến phòng của mình.
Tuy rằng đây không phải lần đầu tiên đến phòng baba, nhưng tự nhiên tim đập lợi hại, chẳng lẽ là vì được baba ôm sao? Cũng không phải, này cũng không phải là lần đầu tiên baba ôm cậu nha.
Mộ Dung Lăng Phong nhẹ nhàng đặt Tiểu Á lên chiếc giường rộng lớn mềm mại, chính anh cũng nằm ở bên cạnh.
“Hì hì, Tiểu Á lớn như vậy vẫn còn muốn ngủ chung với baba, bị các bạn biết được nhất định sẽ cười chết” Dù ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng Từ Trạch Á lại cao hứng không nói nên lời.
“Kia, Tiểu Á không muốn ngủ cùng baba sao?
“Không phải, Tiểu Á đương nhiên là muốn ngủ cùng baba nha, từ nhỏ đến lớn Tiểu Á đều ngủ một mình, còn chưa có cùng người khác ngủ chung
“Nói như vậy, baba là người đầu tiên ngủ chung với Tiểu Á sao?” Tuy rằng điều này cũng không có gì, nhưng là trong nội tâm Mộ Dung Lăng Phong rất cao hứng, lần đầu tiên này cũng chả có gì, nhưng với anh mà nói lại có ý nghĩa rất lớn.
“Dạ, ngoại trừ lúc bé ngủ cùng mẹ ra, thì bây giờ cũng chỉ có baba
“Về sau baba sẽ thường xuyên ngủ chung với Tiểu Á” Mộ Dung Lăng Phong vừa nói vừa ôm chặt Tiểu Á vào trong ***g ngực.
Bởi vì hai người nằm rất gần, nên có thể nghe thấy tiếng tim đập của nhau. Tuy hai người là nam giới, lại là cha con, nhưng Tiểu Á vẫn có điểm thẹn thùng, vị trí này hẳn là của mẹ cậu, mà cậu lại ——————
“Baba khi nào thì trở về?” Từ Trạch Á nhẫn nhịn mãi mới dám hỏi câu này.
“Cái này — Tiểu Á luyến tiếc baba đi sao?” Cúi đầu, Mộ Dung Lăng Phong nhìn thiên hạ trong ngực hỏi
“Dạ, luyến tiếc, baba có cảm thấy Tiểu Á rất ích kỷ không, rõ ràng là baba với mẹ đã rất lâu không có gặp mặt” Từ Trạch Á có điểm tự trách nói
“Sao lại như thế được? Baba chính là thích Tiểu Á như vậy” Nhẹ nhàng nâng mặt Tiểu Á lên, Mộ Dung Lăng Phong cúi đầu khẽ in trên trán Từ Trạch Á một nụ hôn, rồi nói “Mau ngủ đi” cũng nhắm hai mắt lại, kỳ thật rõ ràng anh phải dùng bao nhiêu tự chủ mới khống chế được chính mình không nên xúc động đụng vào phiến môi kia.
“Dạ, baba ngủ ngon” Nói xong, Tiểu Á cũng nhắm hai mắt lại.