“Tiểu Á, Tiểu Á, chúng ta về đến nhà rồi” Dọc đường đi Từ Trạch Á đều nằm ngủ trong xe, thẳng đến khi xe dừng lại vẫn không tỉnh, Mộ Dung Lăng Phong gọi vài tiếng cũng không thấy Từ Trạch Á tỉnh lại liền trực tiếp ôm cậu xuống xe.
“Lão gia, Tiểu Á thiếu gia làm sao vậy?” Nhìn thấy Mộ Dung Lăng Phong ôm Từ Trạch Á trở về, quản gia còn tưởng đã xảy ra chuyện gì, vội vàng ra đón.
“Không có việc gì, ông đi lấy cho Tiểu Á chút thuốc giải rượu đi” Nói xong, Mộ Dung Lăng Phong liền ôm Từ Trạch Á đi lên lầu, tuy rằng không biết Phú Hào cho Tiểu Á uống rượu gì, nhưng Tiểu Á tựa hồ đã quá say, cũng may là anh đến kịp, bằng không không biết Phú Hào lại có chủ ý gì, chính là Tiểu Á vì sao lại đến Phú gia? Chẳng lẽ vì Phú Đình Đình sao?
“Lão gia” Quản gia cầm thuốc giải rượu và nước trong tay đưa cho Mộ Dung Lăng Phong.
“Lão Vương, ông bảo nhà bếp chuẩn bị chút cháo, đợi lát nữa Tiểu Á tỉnh rượu sẽ ăn” Mộ Dung Lăng Phong dặn dò quản gia
“Được, tôi đi ngay” Quản gia nhẹ nhàng đóng cửa rồi đi ra ngoài.
“Ba — ba —–” Từ Trạch Á mở to mắt, mắt vẫn như trước lờ đờ mông lung.
“Mau, uống cái này đi” Mộ Dung Lăng Phong cầm viên thuốc trong tay đưa bỏ vào trong miệng Từ Trạch Á, tay kia thì đưa ly nước lên
Sau khi ăn xong, Từ Trạch Á quả nhiên cảm thấy tốt hơn nhiều, đầu cũng không choáng váng với đau như trước nữa, chính là người tựa hồ vẫn không có chút khí lực nào. “Baba, thực xin lỗi, con lại cho baba thêm phiền toái” Nhìn Mộ Dung Lăng Phong, Từ Trạch Á áy náy nói
“Không có quan hệ, Tiểu Á, chính là sau này uống ít rượu thôi, con còn chưa trưởng thành, hơn nữa uống rượu cũng không tốt cho thân thể” Mộ Dung Lăng Phong quan tâm dặn dò
“Con đã biết baba, bởi vì chú Phú kia nói này không phải rượu, hơn nữa Tiểu Á cũng chưa uống rượu bao giờ, không ngờ được uống vào đau đầu còn choáng váng” Từ Trạch Á cũng không nghĩ tới cậu lại dễ dàng say như vậy, rõ ràng lúc uống không hề có vị giống rượu nha.
“Tiểu Á, những thứ đó là rượu nhẹ, tuy rằng nồng độ rất thấp nhưng nếu không phải là người hay uống rượu thì sẽ vẫn say, chính là Tiểu Á vì sao lại đến Phú gia?” Vấn đề này Mộ Dung Lăng Phong rất muốn biết.
“Đình Đình bảo con đưa cậu ấy về, ai ngờ lại bị chú kia giữ lại” Ngay lúc này đây, Từ Trạch Á ở trong lòng nghĩ, cho dù có lần sau có đánh chết cậu cũng sẽ không ở lại Phú gia dùng cơm, ân tình của chú Phú kia khiến cậu ngần ngại.
“Tiếu Á nếu không thích thì lần sau đừng đi” Kỳ thật mặc kệ Tiểu Á có thích hay không thì, anh cũng không hy vọng Tiểu Á sẽ đi, Phú Hào kia là lại muốn dùng Phú Đình Đình đến dụ dỗ Tiểu Á, chuyện này anh không phải không biết.
“Dạ, baba, cảm ơn người” Mở mắt ra liền nhận ra đang nằm trên giường của mình, Từ Trạch Á liền biết rõ nhất định là Mộ Dung Lăng Phong đã ôm cậu về đây, mà cậu lại bất tỉnh nhân sự, thẳng đến lúc này mới thanh tỉnh một chút.
“Đứa ngốc” Mộ Dung Lăng Phong cưng chiều xoa xoa đầu Từ Trạch Á, mà lúc này Từ Trạch Á có lẽ là vì rượu mà khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn lại có chút hồng hồng, đôi môi ướt át mềm mềm giống như mật đào làm cho người ta nhịn không được muốn cắn một ngụm.
Quả nhiên vẫn là ở nhà tốt, có baba ở bên cạnh thật tốt, Từ Trạch Á làm nũng bổ nhào vào lòng Mộ Dung Lăng Phong thì thào nói: “Vẫn là baba tốt nhất
Mộ Dung Lăng Phong sửng sốt lại liền đem cậu ôm vào trong ***g ngực, anh biết Tiểu Á khẳng định là vì rượu, bằng không cũng sẽ không thân mật mà nhào vào lòng anh như vậy.