Bảo Bối, Lão Ngưu Muốn Ăn Cỏ Non

Chương 95: Chuyến bay 5h30



“Tiểu Á, em thật sự không định cùng anh đi Mĩ?” Trên sô pha, Jack cùng Từ Trạch Á ngồi đối mặt, vì Mộ Dung Lăng Phong không có ở nhà cho nên Jack đã nghĩ phải hảo hảo nói chuyện cùng em trai Từ Trạch Á.

“Cái kia —– anh, cảm ơn anh, thực xin lỗi, mặc dù em cũng muốn đi tới đó tìm mẹ, nhưng mà —— nhưng mà em —-

“Em luyến tiếc Mộ Dung Lăng Phong sao?” Jack trực tiếp hỏi

“Cái kia —- em —– đúng — đúng vậy” Mặc dù có điểm ngượng ngùng nhưng Từ Trạch Á nghĩ nghĩ vẫn là thừa nhận.

“Tiểu Á, chú ta không thích hợp với em, trước không nói tuổi, ở quốc gia các người nam tử cùng nam tử chỉ sợ vẫn không được chấp nhận, anh sợ đến lúc đó em sẽ bị tổn thương”

Đúng vậy, nam tử cùng nam tử quả thật là không được chấp nhận, hơn nữa trên danh nghĩa cậu vẫn là con của Mộ Dung Lăng Phong, bất quá chỉ cần có thể cùng baba cùng một chỗ, mặc kệ về sau sẽ có khó khăn gì, cậu tin tưởng cậu sẽ có dũng khí cùng baba cùng nhau đối mặt.

“Chuyện này em cũng biết, chính là em ——

“Em thực sự yêu chú ta như vậy sao?” Biểu tình của Jack có vẻ có chút ngưng trọng

“Đúng, em yêu baba” Từ Trạch Á kiên định nói

Xem ra tình cảm của cậu ta còn chưa bắt đầu đã liền kết thúc, không phải cậu ta không tin tưởng chính mình, mà là từ tình cảm của Từ Trạch Á đối với Mộ Dung Lăng Phong cùng tình cảm của Mộ Dung Lăng Phong đối với Từ Trạch Á trong khoảng thời gian này ở chung, cậu ta có thể hiểu được vốn dĩ giữa hai người kia đã sớm không có chỗ cho cậu ta chen vào, cho nên, cậu ta không phải muốn buông tay mà là thành toàn.

“Tiểu Á, anh chúc phúc em, anh ngày mai sẽ trở về, về sau có cơ hội anh sẽ lại qua thăm em, cũng hoan nghênh em bất cứ lúc nào qua bên kia” Jack đứng lên đi qua chỗ Từ Trạch Á.

“Cảm ơn anh, em sẽ qua thăm mẹ cùng mọi người” Từ Trạch Á cũng đứng lên, cậu là thiệt tình cảm giác người anh này coi cậu là em trai thực sự.

“Được” Jack kéo Từ Trạch Á tới ôm nhiệt tình.

“Cậu —– cậu lại đang làm gì?” Mộ Dung Lăng Phong hỏa tốc trở về một hồi đến phòng khách liền nhìn thấy Jack ôm Từ Trạch Á liền vội vàng đi qua ngăn Jack đem Từ Trạch Á ôm vào trong ***g ngực chính mình.

“Chú không thấy anh em chúng tôi đang nói chuyện phiếm sao?” Jack khiêu khích nhìn Mộ Dung Lăng Phong nói cậu ta mới không thừa nhận cậu ta thất bại dưới một người đàn ông hơn ba mươi tuổi đâu, mặc dù người đàn ông này anh tuấn tiêu sái nhưng hơn mười mấy năm còn không phải là chú già sao, sao có thể so sánh với cậu ta được.

“Nói chuyện phiếm cần phải động tay động chân sao?” Mộ Dung Lăng Phong ôm vai Từ Trạch Á ngồi xuống dưới sô pha, hoàn hảo anh trở về đúng lúc, bằng không cái bóng đèn này còn không biết sẽ thật sự làm gì với Tiểu Á của anh? Xem ra anh một chút cũng không thể lơi lỏng.

“Baba, anh ——-

“Đây là động tác bày tỏ tình cảm anh thắm thiết chú không biết sao?” Jack ngắt lời Từ Trạch Á, dù sao cậu ta cũng phải trở về, cho dù cậu ta thua thì cũng không thể để cho Mộ Dung Lăng Phong quá mức đắc ý.

“Tôi không biết, dù sao sẽ không cho phép cậu động tay động chân với Tiểu Á”

“Khó trách là chú già, xem ra tư tưởng đã có điểm biến chất rồi, quả nhiên không nên nói chuyện cùng người trẻ tuổi” Jack nhìn Mộ Dung Lăng Phong trào phúng nói

“Cậu, cậu hiện tại lập tức cút về Mĩ cho tôi” Mộ Dung Lăng Phong rốt cục không thể nhịn được nữa rốt cục cũng bạo phát, cũng không quản Tiểu Á có ở nhà hay không.

“Baba, anh ấy ——

“Tiểu Á ——-” Mộ Dung Lăng Phong vỗ vỗ Từ Trạch Á tiếp tục nhìn chằm chằm Jack.

“Trở về? Tôi trở về làm chi? Nơi này rất tốt, tôi còn chưa chơi đủ đâu, hơn nữa tôi rất thích em trai, càng luyến tiếc cùng em trai tách ra” Jack cợt nhả nói mặc dù lớn lên ở nước ngoài, nhưng nói rất lưu loát cao vang một ngụm tiếng Trung.

“Cậu ——–” Mộ Dung Lăng Phong tức giận thổi râu trừng mắt không biết nên nói cái gì cho tốt.

“A — cáp —– con mệt rồi, con đi lên ngủ đây” Từ Trạch Á duỗi thắt lưng ngáp một cái, cậu biết căn nguyên chuyện này là cậu nếu cậu không nhanh rời đi, có lẽ hai người kia sẽ lại không yên.

“Tiểu Á, nếu mệt rồi vậy nhanh đi ngủ đi” Vừa nghe Từ Trạch Á mệt mỏi, Mộ Dung Lăng Phong quả nhiên không cùng Jack mắt to trừng mắt nhỏ nữa, mà ôn nhu cầm tay Từ Trạch Á đi lên lầu.

“Anh ngủ ngon” Từ Trạch Á quay đầu nhìn Jack nói, rồi sau đó liền cùng Mộ Dung Lăng Phong đi lên lầu, quả nhiên nếu cậu không rời đi hai người kia tuyệt đối sẽ xả đến sáng sớm ngày mai cũng không dứt, tuy rằng cậu biết hai người kia đều không có ác ý gì, nhưng mà ngày mai anh sẽ trở về, cậu hy vọng ít nhất hôm nay đến ngày mai baba cùng anh có thể hảo hảo ở chung.

“Tiểu Á, con không phải cảm thấy được baba đối với anh trai con rất không thân thiện chứ?” Trở lại phòng Từ Trạch Á Mộ Dung Lăng Phong liền đem Từ Trạch Á ôm vào trong ***g ngực, mấy ngày nay bóng đèn kia luôn quấy rối anh ngay cả cơ hội hảo hảo ôm Tiểu Á một cái cũng không có.

“Không phải, baba, Tiểu Á biết baba là vì để ý Tiểu Á, cho nên —–

“Tiểu Á hiểu được là tốt rồi, vậy Tiểu Á đáp ứng phải ở lại bên người baba, không cần rời đi có được không?” x0ot.

Từ Trạch hiện tại cuối cùng cũng hiểu được nguyên lai Mộ Dung Lăng Phong lo lắng chính là chuyện này a, bất quá cậu như thế nào sẽ rời đi được, nơi này có người cậu yêu nhất, mặc dù mẹ ở bên kia nhưng cậu biết rõ hạnh phúc của cậu là ở đây, bên người nam nhân ở trong ngôi nhà này.

“Baba, Tiểu Á sẽ không rời khỏi baba”

Lời nói của Từ Trạch Á không thể nghi ngờ là một viên thuốc an thần tốt cho Mộ Dung Lăng Phong.

“Kia Tiểu Á thật sự sẽ không cùng Jack đi Mĩ sao?” Mộ Dung Lăng Phong vẫn có chút không yên lòng, dù sao được uống thuốc an thần rồi nhưng cái bóng đèn kia còn ở đây thì liền trở nên yếu ớt.

“Baba hy vọng con đi sao?”

“Đứa ngốc, baba như thế nào lại muốn như vậy, baba hận không thể đem Tiểu Á của baba thời thời khắc khắc mang theo trên người, không cho bất cứ người nào tiếp cận Tiểu Á của baba” Gắt gao ôm cả người Tiểu Á Mộ Dung Lăng Phong hận không thể đem người trong lòng xác nhập vào trong thân thể mới can tâm yên tâm.

Mỗi khi nghe được mấy câu nói này trong lòng Từ Trạch Á thật sự là còn ngọt hơn cả ăn mật, hạnh phúc không biết phải hình dung như thế nào. “Baba, kỳ thật anh ngày mai sẽ trở về Mĩ”

“Thật sự? Cậu ta còn biết trở về?” Mộ Dung Lăng Phong kích động buông Từ Trạch Á ra hỏi

“Dạ, anh vừa rồi là đang cùng con nói việc này?”

“Kia thật sự là quá tốt, không —- Tiểu Á, baba không phải là ý đó, anh con đã quyết định trở về, con yên tâm ngày mai baba nhất định sẽ cho cậu ta một bữa tiệc chia tay vui vẻ nồng đậm” Mộ Dung Lăng Phong mặt mày hớn hở nói cái bóng đèn này rốt cục cũng đi, anh hận không thể khua chiêng gõ trống vui vẻ đưa tiễn.

“Dạ, cảm ơn baba” Kỳ thật mấy ngày nay ở chung cùng Jack, Jack nói phải đi Từ Trạch Á thật đúng là có chút không bỏ được, thật đúng là thích người anh không có quan hệ huyết thống này, đương nhiên không phải loại thích kia mà là thích giữa anh em với nhau rồi.

“Lão Vương, Tiểu Á còn chưa về sao?” Mộ Dung Lăng Phong về nhà chính là hỏi Từ Trạch Á, vì hôm nay cái bóng đèn kia rốt cục cũng đi rồi, sẽ không còn người nào chiếm lấy Tiểu Á của anh không buông.

“Lão gia, Trạch Á thiếu gia không phải đi tiễn Jack thiếu gia sao?”

“Tiễn Jack? Jack buổi chiều không phải đã đi rồi sao?”

“Không có a, chuyến bay của Jack thiếu gia là năm giờ rưỡi, hơn nữa vừa rồi Trạch Á thiếu gia cũng đi cùng Jack thiếu gia ra sân bay nói là tiễn Jack thiếu gia”

“Cái gì? Tiểu Á cũng đi?”

“Lão gia, làm sao vậy?” Quản gia hỏi ông cũng không cảm thấy được có điểm nào không ổn a.

“Năm giờ rưỡi? Vậy hiện tại mấy giờ rồi?” Mộ Dung Lăng Phong vừa hỏi vừa nâng cánh tay lên nhìn nhìn đồng hồ, hiện tại đã sáu giờ, Tiểu Á như thế nào còn chưa trở về, chẳng lẽ là ———

“Lão gia ——-

“Lão Vương, tôi phải ra sân bay, nếu Tiểu Á trở về bảo thằng bé liền gọi điện thoại cho tôi” Mộ Dung Lăng Phong tốc hỏa lái xe đi, anh có dự cảm không hề tốt, có thể Jack kia đã cố ý bảo Tiểu Á đi tiễn cậu ta rồi sau đó mang Tiểu Á cùng đi Mĩ hay không? Làm sao anh lại không nghĩ tới những chuyện này? Anh thật sự quá sao lãng sơ suất.

Dọc đường đi Mộ Dung Lăng Phong mở đủ mã lực, mãnh liệt nhấn ga, có mấy cái đèn xanh đèn đỏ liền trực tiếp xông qua, nhưng hết lần này đến lần khác lúc đến sân bay lại kẹt xe, anh sốt ruột vỗ tay lái, thế nhưng mà đã ngừng không sai biệt lắm hơn mười phút mà phía trước vẫn không nhúc nhích, anh thỉnh thoảng nhìn xung quanh, nhưng vẫn như cũ không hề có ý tứ di chuyển.

Chết tiệt, chết tiệt, Mộ Dung Lăng Phong một lần lại một nguyền rủa, thời khắc quan trọng tự nhiên lại kẹt xe, mặc kệ quên đi, mở cửa xe Mộ Dung Lăng Phong bước xuống dưới, ngay sau đó bước nhanh chạy.

Thời điểm Mộ Dung Lăng Phong đổ mồ hôi đầm đìa chạy đến sân bay đã không sai biệt lắm sáu giờ rưỡi, anh không kịp nghỉ tạm một lát liền chạy tới cửa đăng ký bay đến Mĩ, mặc dù anh biết nếu Jack thật sự muốn dẫn Tiểu Á đi anh lúc này đến đã sớm không còn kịp nữa rồi, nhưng là ở trong lòng anh vẫn khẩn cầu sẽ không phát sinh chuyện như vậy, chỉ là anh quá lo lắng.

“Cô này, tôi muốn hỏi một chút chuyến bay năm giờ ba mươi đi Mĩ New York có phải đã cất cánh rồi hay không?”

“Đúng vậy, tiên sinh”

“Vậy có thể cho tôi xem danh sách người đăng kí một chút có được không?”

“Này —– thực xin lỗi, tiên sinh, không được sự cho phép của cấp trên thì không thể tùy tiện công khai”

“Kia vậy cô giúp tôi tra xem có người nào tên Jack hay không?”

“Được, xin chờ một chút”

“————–”

“Tiên sinh, thật xin lỗi, cũng không có người nào có tên này”

Không có? Như thế nào có thể? Phiền cô giúp tôi hảo hảo tra lại một chút”

“Tiên sinh, ngượng ngùng, thật sự không có vị nào tên Jack”

Vẫn không có? Chẳng lẽ Jack dùng tên khác, mặc dù Jack ở Mộ Dung gia ngây người hơn mười ngày, anh thật đúng là không biết tên thật của Jack là gì, chỉ biết ba Jack là người Mĩ gốc Hoa mẹ là người Mĩ, mà rốt cuộc họ của Jack là gì anh cũng chưa từng hỏi qua, anh rất hối hận làm sao lại không hỏi nhiều một chút, để hiện tại chính là muốn tra mà cũng không có cách nào tra.

“Tiên sinh, xin hỏi còn có gì cần hỗ trợ?”

“Cái kia ngượng ngùng, phiền cô giúp tôi tra xem có người nào tên Từ Trạch Á hay không? À, không, là Mộ Dung Trạch Á” Anh thiếu chút nữa đã quên Tiểu Á đã sớm vào hộ khẩu của anh sửa lại cùng họ với anh rồi.

“Được, xin chờ một chút”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.