Khoảnh khắc nhìn hắn lạnh lùng quay đi nàng biết,nàng thật sự yêu hắn mất rồi,15 tuổi nhưng nàng đã hiểu được thế nào là yêu,cảm giác ấy ngọt ngào lại cay đắng quá.Lo sợ hắn không quan tâm nàng nữa,nàng kéo ông tay áo hắn lại nhưng hắn lại hất ra rồi đi về phòng.
Nhìn hắn rời đi,nàng đờ đẫn,tại sao lại như thế với nàng,tại sao lại không nghe nàng giải thích...
Khi hắn sắp đi vào phòng nàng bạo gan chạy lại ôm lưng hắn,khóc lóc nói rằng:
"Huynh là muội sai...muội sai thật rồi...huynh tha thứ cho muội..."
Thân thế hắn cứng đờ,nàng đang là ôm hắn,nàng đang là khóc vì hắn giận
sao,hắn lúc đầu chỉ muốn dọa nàng để nàng không về trễ nhưng lại không
ngờ đạt được kết quả ngoài mong muốn này.Nhưng nhìn nàng khóc hắn lại
không đành lòng,nếu biết trước thế này hắn nên giận nàng từ xớm
thì đã được tiện nghi của nàng rồi nha.Quay người ôm nàng vào ngực,hắn
hôn nhẹ lên cánh môi hoa đào của nàng rồi ôm nàng vào ngực nói:
"Muội thật ngốc,huynh làm sao giận muội được huynh còn muốn sau này kéo muội về làm vợ nha!"
Nàng ngây ngốc,hắn tại sao hôn nàng,nhưng mà khi nghe hắn muốn đem nàng làm
vợ,nàng thật ngọt ngào nha.Nhìn nàng ngây ngốc hắn kéo nàng vô giường
mình, ôm nàng đặt lên giường nói:
"Có lẽ muội không biết,muội thật sự yêu ta rồi,ta cung yêu muội nhiều lắm,ta sẽ chờ chờ đến khi muội
lớn,đem muội về làm thê tử!"Nói xong hắn hôn lên trán nàng rồi cùng nhau ngủ.(*Chú ý:Họ ngủ bình thường nha,bạn nào đàu óc đen tối mau chỉnh lại nha!*)