Sau khi nghĩ ngơi 1 đêm,sáng hôm sau nữ
tì tên Tiểu Ly dẫn nàng đến gặp pu nhân nhà họ. Bước vào tiền sảnh nàng
không khỏi bất ngờ khi nơi này mang nét đẹp bình dị nhưng rất sang
trọng, bất ngờ hơn là nơi ghế chính có vị phu nhân quý phái nhưng nét
mặt lại thanh lệ,phúc hâu mỉm cười chờ nàng.Nàng bước thong thả tới
cúi đầu nói:" Nhi tử xin bái kiến phu nhân!"
"A, ngoan ngươi đừng
ngại ngùng như thế, ngươi tên gì nha?Tại sao lại ngất xỉu bên bờ xuối a? Ngươi từ nơi nào tới?"-Vị phu nhân dìu nàng ngông bên cạnh hỏi. Nàng
không biết nên nói làm sao nhưng vẫn kiên quyết nói thật dù sao thì họ
cũng cứu nàng 1 mạng nha!
"Dạ nhi tử cũng xin nói thật nhỉ tử tên
Hàn Tú Nhi,15 tuổi là người ở nước An Nam 1500 sau,trong một lần đi du
lịch cùng các sư huynh,tỷ thì bị người khác đảy xuống vực và xuyên không tới nơi này a! Hiện tại có lẽ nhi tử không thể trở về đất nước ấy nữa
rồi!" Nói xong nàng thương tâm bật khóc,vị phu nhân kia nhìn nàng mà xót xa,tuy bà vẫn chưa hiểu rõ nhưng nhị vị tiểu nữ nhi xin đẹp tuyệt trần
thế nhưng lâm vào cảnh bất hạnh không khỏi đau lòng.
"Nếu như
ngươi không chê thì làm ái nữ của Âu gia ta đi nói thiệt với ngươi ta có vị con trai nhưng xuốt ngày đi ra ngoài không có ai bầu bạn khiến ta
buồn lắm.giờ có ngươi thì tốt thật!"
Tú Nhi sửng sốt nhưng rất vui mừng đồng ý vì bây giờ nàng đã có thêm một gia đình mới!, vị phu nhân
mỉm cười nhìn nàng nói:"Ái nhi ta tên Phong Vân Nguyệt nhận ngươi làm ái nhi của ta nhưng hiện nay là thế giới cổ đại nàng nên lấy tên khác...
tên Âu Nguyệt Nhu nhi nhi chịu không?""Vâng mẫu thân"_Nàng mỉm cười đáp.
Thật tốt thế là từ nay nàng có thêm giam đình và Âu gia lại có thêm vị tiểu
thư mói,xinh đẹp,nhân hậu,tin này truyền ra,toàn nước thật phấn khởi và
có 1 người đang trên đường về nhà để gặp nghĩa muội của mình.