Bảo Bối Nhỏ Của Tổng Tài Lưu Manh

Chương 37: Chương 37




Đến tối tan làm, anh và cô cùng nhau đi ăn, sau đó thì đi dạo đến tận khuya anh mới đưa cô về nhà, đến trước nhà cô anh dừng xe lại quay qua nhìn cô nói.

-- Nghỉ ngơi sớm mai tôi qua đón em.

-- Được, chú cũng vậy nghỉ ngơi sớm đó.

-- Ừm.

Mau vào trong đi.

-- Ồ tạm biệt chú già.

Cô cười cười rồi bước xuống xe nhìn anh,anh mỉm cười tay thì bảo cô đi vào, cô tạm biệt anh rồi đi vào trong anh nhìn bóng lưng cô đã khuất đi,thì mới chịu lái xe rời đi.

Trên đường về anh nhận được cuộc gọi của Hàn Lâm.

[ Thiên đến bar đi ,bar cậu có người phá đám rồi ].

[ Ừm, đang trên đường đến ].

[ Được tụi mình chờ cậu ].

Anh tắt máy rồi quay xe lại lái theo hướng đến quán bar, cũng đã lâu anh chưa đến đó xem tình hình, chỉ nghe thuộc hạ của mình báo cáo lại.

Sẵn tiện trên đường anh liền đến đó xem sao, đến nơi thuộc hạ của anh ra chào đón anh,gương mặt anh lạnh lùng bước vào trong, bên trong là một đống hỗn loạn, anh bước tới thuộc hạ của anh thấy anh đến liền báo cáo.


-- Ông chủ.

-- Chuyện gì đang xảy ra.

-- Dạ thật ra có hai tên mang chất cấm vào trong quán ra,vô tình nhân viên thấy liền nói lại.

-- Chất cấm ?
-- Dạ phải, định làm êm xuôi nhưng không ngờ hai tên này lại làm lớn chuyện, đập phá hai chai rượu quý của quán.

-- Tốt lắm, đem chất cấm rồi còn làm bể hai chai rượu quý, hay giỏi.

-- Xin ngài bớt giận chúng tôi sẽ xử lý chuyện này.

-- Nếu đã như vậy thì hiểu làm như thế nào rồi chứ.

-- Thuộc hạ đã hiểu.

Nhận được lệnh đàn em liền lôi hai tên đó ra ngoài xử lý, rồi bắt đầu cuộc nhập tiệc tiếp, anh đi lại chỗ cũ ngồi, Triệu Minh Đức và Hàn Lâm thấy anh thì cười cười.

-- Đúng là ghê gớm.

-- Bình thường.

-- Thiên cậu nghĩ hai tên đó có khi nào là đàn em của tên cáo già đó không ?

-- Không biết được, nhìn dáng vẻ chắc không phải, huống hồ ông ta đang trốn chui trốn nhủi ở đâu đó rồi.

-- Cũng đúng bị cậu tra đến đường cùng làm gì còn khả năng phá cậu.

Dáng vẻ anh nghiêm nghị khác với ngày thường, sự lạnh lùng trên gương mặt của anh đều thể hiện rõ ra, tuy Hàn Lâm chỉ nói như vậy nhưng cũng làm anh suy nghĩ không ít.

Bar của anh mở ra chỉ để giải trí chứ không phải để cho những tên không biết điều vào làm càng, đặc biệt là đem chất cấm vào.

Anh không thích như vậy mở bar để vui chơi, chứ không phải để phạm pháp nên vụ việc vừa rồi anh rất nghiêm khắc.

Suy nghĩ như vậy nhưng anh cũng không làm gì khác, nhìn xung quanh không khí vô cùng náo nhiệt, nhưng không làm anh hứng thú.

Đột nhiên điện thoại trong túi quần anh rung lên,anh liền lấy ra xem ,thì thấy cô nhắn tin.

Tâm trạng anh liền dịu xuống, rồi trả lời tin nhắn của cô,trong lúc đó Triệu Minh Đức và Hàn Lâm điều nhìn thấy biểu cảm của anh mà nhếch môi khinh bỉ, đúng là thiên vị mà.

-- Cô bé đó nhắn tin cho cậu sao ?
-- Không liên quan đến cậu.

-- Cậu không nói tụi này cũng biết.

Triệu Minh Đức ứa mắt với anh,không có người bạn nào như anh cả,đi với bạn bè thì mặt lạnh như băng, còn với ai khác thì dịu xuống, đúng là thiên vị mà.

Ở bên cô, sau khi lên phòng cô liền tắm rửa rồi lên giường, tay cầm điện thoại nhắn tin với anh,nhắn tin một lúc sau cô mới đi ngủ để chuẩn bị cho ngày mai.

Còn anh thì cũng ra về để nghỉ ngơi sớm, mai còn đi công tác.

Về đến biệt thự anh lên phòng mình tắm rửa sạch sẽ rồi mới lên giường đi ngủ.

Vậy là hai người hai nơi, đều cùng hướng về nhau nhưng tình yêu của họ luôn giành cho đối phương vô cùng nhiều.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.