Qua ba ngày lo sợ bất an, cứ tưởng rằng Đoan Mộc Minh sẽ xuất hiện một lần nữa nhưng ngoài ý muốn lại không có xuất hiện, thời điểm ngày thứ tư, Hỏa Hoan cuối cùng vẫn tới trường học, nhưng mà nhìn thấy giảng viên thần bí gần đây được đưa tin thì mặt cô chợt tái ngắt.
"Đoan Mộc Minh, anh náo loạn đủ chưa? Nơi này là trường học, không phải chỗ cho anh giương oai."Bước tới bục giảng, cô một phen kéo cổ áo anh xuống, nhất thời, phía dưới nổi lên một trận kinh hô.
Nhìn cô, vẻ mặt Đoan Mộc Minh trêu tức nở nụ cười, bàn tay to không những không đẩy tay cô ra mà còn nắm chặt hơn, "Vị bạn học này, giữa chúng ta có phải có hiểu nhầm gì hay không?"
"Anh cút nhanh một chút cho tôi" dùng sức đá đầu gối anh một chút, Hỏa Hoan hung tợn nói, nhìn ngoài cửa sổ, vẫn là ánh nắng tươi sáng, nhưng vì cái gì lại gặp tên hỏng đầu này?Tâm tình vui vẻ nhảy nhót buổi sáng nháy mắt đóng băng.
"Đi học tập kích thầy giáo, không biết nên bị xử phạt như thế nào? Xem ra, vì để sau này được thuận lợi, chúng ta nên nói chuyện cho tốt một chút."Đem cô kéo đến bên cạnh mình, Đoan Mộc Minh đối với những người phía dưới lộ một nụ cười, "Các học sinh trước tự học đi, mười phút sau chính thức bắt đầu học." Nói xong, anh lôi kéo Hỏa Hoan đi ra ngoài.
Vừa mới bước ra cửa phòng học, Hỏa Hoan liền dùng sức giật tay ra khỏi tay anh. Thật sâu hít vào một hơi, lại hung tợn nhìn anh, "Đoan Mộc Minh, anh rốt cuộc muốn làm gì?"
"Quên rồi sao, tôi đã nói rồi, em trốn không thoát đâu, huống hồ bầu không khí của đại học cũng không tồi, tôi cũng muốn ôn lại một chút kỉ niệm, chẳng qua lần này em là học sinh, còn tôi là thầy giáo." Hai tay đút túi quần, vẻ mặt Đoan Mộc Minh vô tội nói.
"Anh nói cái gì?" Hỏa Hoan bỗng dưng mở to hai mắt, "Anh không phát sốt đi? Nơi này là chỗ anh giương oai sao?"
Đôi mắt không nháy nhìn chằm chằm đôi môi đỏ mọng của cô, Đoan Mộc Minh không tự chủ nuốt một miếng nước bọt, mạnh mẽ đem cô áp sát vào vách tường và lòng ngực anh, "Có người đã nói qua cho em hay chưa?Em chết tiệt cái dạng gợi cảm này, làm cho người ta nghĩ muốn áp xuống dưới thân." Lúc nói lời này, đầu của anh đa cúi xuống.
Ở lúc môi sắp phủ xuống môi cô có một ngón tay đột nhiên chắn ngang môi cô, nhìn vào đôi mắt đang nhắm chặt của cô, anh cười khẽ, "Xem ra em thực chờ mong nụ hôn của tôi".
Một cỗ hơi thở ấm áp phun trên mặt cô, mang theo một loại hơi thở ma tính cứ vây quanh cô.
"Anh......" Nhìn biểu tình trêu cợt trên mặt anh, Hoả Hoan đột nhiên thẹn quá hóa giận, không chút suy nghĩ, một cái tát thật mạnh đánh lên mặt anh.
"Thật sự là không ngoan" Ngay sau đó, Đoan Mộc Minh mạnh mẽ đem cô ôm vào trong lòng, một nụ hôn như sấm rền mưa lớn cứ như vậy rơi trên môi cô.
Ở một nơi trong trường học, tùy ý hôn như vậy, cảm giác thật đúng là không tồi.
Gắn bó giao hòa, Đoan Mộc Minh hung hăng cắn xuống môi cô, "Cô gái không ngoan, lần sau nếu còn dám vô lễ như vậy mà nói..., tôi nhất định đánh mông em."