Bảo Bối Tình Nhân

Chương 2



Jung Yunho đi đến cửa hàng tiện lợi, Yoochun đi phía sau cứ lải nhải liên hồi, hắn tức giận quay lại trừng Yoochun rồi lấy vài thứ trong balô ra.

Đây là công việc mà hắn mới tìm được, người sống cũng chỉ vì muốn ăn thôi! Không thể đánh nhau mãi được, cho nên Jung Yunho làm thêm hai việc, chỉ cần đủ ba bữa là được rồi, như thế tốt hơn nhiều so với cuộc sống ăn bờ ở bụi trước kia.

“Thật là! Mày thu hút quá, tao nói vậy chỉ giúp mày thôi, không được sao? Để chứng tỏ mày là “Hoa có chủ”, mày rốt cuộc có hiểu không a!?” Park Yoochun là bạn tốt nhiều năm qua của Jung Yunho, là người thừa kế của một tập đoàn lớn tại hàn Quốc, nhưng vì muốn cuộc sống tự do mà trốn đi, ngẫu nhiên gặp được Jung Yunho, hai người liền cùng nhau thuê một gian phòng ở, trở thành bạn tốt không giấu nhau chuyện gì.

“Nhìn xem, bây giờ mày rất thu hút đó thôi!” Jung Yunho thay đồng phục quán càng thêm đẹp trai, bình thường mặc áo sơ mi kẻ ca rô nhìn cũng rất đẹp nhưng lại có vẻ lưu manh, bây giờ thì nhìn đứng đắn hơn hẳn.

Yoochun đưa lưng về phía Yunho, làm mặt quỷ.

“Hoan nghênh quang lâm!” Giọng nói trầm ấm của Yoochun vang lên khiến nữ sinh vừa vào hoảng sợ, hai má đột nhiên đỏ bừng, đã muộn thế này mà còn có thể gặp anh đẹp trai như vậy a~

Yunho nhìn bóng dáng nữ sinh, cười cười lắc đầu.

Yoochun thấy được biểu tình của Yunho, “Sao vậy? Mày hâm mộ à? Nếu mày muốn, chỉ cần ngoắc tay, tao nghĩ có một đống nữ nhân muốn lên giường của mày ấy chứ?”

Yunho chỉ cười cười, chưa nói gì, đột nhiên nghĩ tới tiểu thiên hạ khả ái vừa nhìn thấy, trong lòng lại rung động, không rõ vì sao cả ngày nay cậu ta cứ xông vào đầu mình.

Hai giờ sáng, Yoochun và Yunho kết thúc công việc bước ra khỏi cửa hàng tiện lợi.

“Yunho, muốn đi uống rượu không? Tao mời!” Yoochun đập lên bả vai, tuy rằng gã cũng cao hơn 1,8m nhưng vẫn thấp hơn Yunho nửa cái đầu, nghĩ đến đây, Yoochun không khỏi cảm thấy có chút uể oải, đều là nam nhân, tại sao Jung Yunho so với mình cái gì cũng tốt hơn….

“Tao hôm nay mệt, để lần khác đi.” Yoochun quệt miệng, hắn không đi gã cũng không đi.

“Thúc thúc ~ Nhà hàng này ăn không ngon một chút nào ~” Kim Jaejoong buông dĩa ăn, không nể mặt mà chê bai.

“Đây là nhà hàng đồ Tây tốt nhất Seoul, con vẫn không thích?” Lão K cười cười với Kim Jaejoong, vẻ mặt sủng nịch.

Đây là đứa cháu bảo bối của mình nha, từ nhỏ cha mẹ nó vì báo thù mà rời đi nhân thế, đi theo mình 10 năm an phận nên cũng không gặp phải chuyện gì, mình lăn lộn ở hắc đạo nhiều năm như vậy vì muốn bảo vệ tốt đứa nhỏ hồn nhiên này, không muốn để cho nó chịu ảnh hưởng gì, đọc sách cũng mời gia sư đến nhà, không muốn để cho nó tiến vào vòng luẩn quẩn.

“Tiên sinh, canh của ngài đây.” Thanh âm của bồi bàn khiến lão K thoát khỏi hồi tưởng, ngẩng đầu lên nhìn.

“Jung Yunho?” Thanh âm thúc thúc khiến cho Jaejoong ngước lên, mở to hai mắt nhìn Jung Yunho trước mắt, nam nhân này sao cả ngày ở trong tầm mắt mình a? Anh ta là người đầu tiên thấy mình mà không thích, cứ lạnh lùng như vậy, Jaejoong không muốn gặp mặt anh ta

“Lão K.” Yunho không hề kinh ngạc với việc lão K xuất hiện ở đây, trước đây lão cũng đến ăn với nữ nhân khác, nhưng điều làm cho Yunho cảm thấy hứng thú là Jaejoong đang mở to mắt nhìn mình, thật sự rất đáng yêu.

“Cậu làm sao lại ở trong này?” Lão K mở miệng, theo lý mà nói Jung Yunho không có khả năng ở trong này a, cậu ta tài giỏi thế, thân thủ tốt, tài năng vậy ở trong này sao được trọng dụng.

“Tôi làm thêm ở đây.” Năm trước, Yunho bắt đầu làm việc tại đây, bình thường nếu không có bằng cấp thì không thể làm ở nhà hàng xa hoa này, nhưng cũng may Yunho muốn bề ngoài có bề ngoài, muốn dáng đẹp có dáng đẹp, lại lễ phép, cho nên quản lí để hắn làm bồi bàn, bình thường làm khá tốt.

“A, thật đúng là ngạc nhiên.” Đường đường là Jung Yunho vậy mà làm thêm ở đây, lão K thật hoảng sợ, xem ra chính mình phải hỏi hắn xem có đi theo mình không.

Người như thế, rất ít a, phải nhanh chóng nắm lấy mới được.

Yunho chưa nói gì liền xoay người đi.

“Thúc thúc, con không thích anh ta.”

“Bởi vì người ta không thích bộ dạng của con?” Lão K lập tức vạch trần tâm tư Jaejoong, đứa nhỏ này luôn ỷ vào vẻ đẹp của mình, từ nhỏ liền người gặp người thích, chiếm hết tình cảm của mọi người, Yunho chính là người đầu tiên vô tình như vậy với Jaejoong.

“Thúc thúc!”

Rửa cái bát cuối cùng hộ một bác nhân viên đi đón con xong, Yunho đứng dậy vươn vai, thay đồng phục ra, tạm biệt quản lí rồi chuẩn bị đi về nhà.

“Jung Yunho.” Ngoài cửa có người gọi mình lại, Yunho đã thành thói quen, người tìm hắn gây phiền toái rất nhiều, hôm nay thật đúng lúc, Jung Yunho đang muốn vận động gân cốt một chút!

Yunho quay đầu, ngoài ý muốn lại thấy một gương mặt thanh tú.

“Cậu?” Yunho không biết người trước mặt tên là gì, hình như lão K gọi cậu ta là “Jaejoong” đúng không nhỉ?

Xem ra là không biết tên mình! Sao người này liên tục khiến mình khó chịu vậy…  “Tôi tên là Kim Jaejoong.”

Chịu đựng lửa giận trong lòng, Jaejoong mở miệng nói, sao mình lại muốn đứng đây chờ anh ta!

“A, Kim Jaejoong, cậu tìm tôi có việc sau?” Yunho hai tay ôm ngực, thú vị nhìn tiểu thiên hạ trước mặt, cố nhịn ý cười trên khoé miệng, xem cậu muốn làm gì.

“Không có gì, tôi muốn kết bạn với anh thôi.” Sau đó để cho anh sa vào cạm bẫy của tôi, cho anh mê luyến tôi, tôi không tin tưởng Kim Jaejoong này không câu dẫn được anh! Đến khi anh không thể rời khỏi tôi, tôi sẽ hung hăng vứt bỏ anh ~ ha ha ~ ai bảo anh hờ hững với tôi!

Jaejoong lâm vào tưởng tượng của mình, hoàn toàn không ngờ rằng cuối cùng chính mình mới là người mê luyến.

Yunho ngẩng mặt lên, tốt lắm, đúng ý mình, “Vậy sao, thật vui khi biết cậu.”

Hừ, giả bộ quân tử trước mặt tôi? Tôi sẽ không mắc mưu đâu! “Vì chúc mừng chúng ta quen biết, bây giờ đến quán bar chơi đi ~”

“Bây giờ sao? Lúc 8 giờ tối?”

“Đúng vậy ~ 8 giờ tối không thể đến quán bar chơi sao?” Jaejoong vẻ mặt hồn nhiên ngẩng đầu nhìn Yunho, mặt người này thật đúng là điêu khắc a, mũi cao vậy, hay là phẫu thuật rồi?

“Nhanh chút đi!” Jaejoong kéo tay Yunho, chạy ra đường lớn, Yunho ở phía sau cười đến thoải mái, giống như lâu rồi không vui vẻ như vậy.

Jaejoong ở phía trước vừa chạy vừa nghi hoặc, vì sao tay nam nhân này làm mình cảm thấy ấm áp vậy… Nếu có thể cầm cả đời thì tốt biết bao…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.