Bảo Bối Tình Nhân

Chương 21



“Yunnie, cái này ăn ngon lắm, ăn nhiều lên.” Jaejoong gắp miếng thịt nướng đưa cho Yunho ngồi đối diện.

Yunho ban đầu định dẫn Jaejoong đi khách sạn ăn, kết quả bị cậu cứng rắn buộc lái xe ra chợ, hai người liên tục bị người khác nhìn, thử nghĩ xem một người đàn ông mặc tây trang giày da cùng một nam nhân mặc quần áo hoa lệ, đi một chiếc xe thể thao phong cách, liệu có ai không chú ý?

Yunho lộ ra biểu tình bất đắc dĩ, bát của hắn đã đầy thức ăn. “Bảo bối, để anh ăn xong em hãy gắp tiếp…”

“Huh? Yunnie… Anh không thích đồ ăn em làm sao…” Jaejoong lộ ra vẻ mặt thất vọng, đũa gẩy gẩy, mắt mở to chớp chớp nhìn Yunho, thấy Yunho nhìn chằm chằm mình, không nói gì, Jaejoong cúi đầu, tiếp tục gẩy cơm trong bát mình.

“Không phải! Anh sao có thể không thích đồ bảo bối nấu?!” Yunho quả thực hoảng, vừa rồi mình nhìn Jaejoong đến ngẩn người, lại bị bảo bối hiểu lầm thành không thích ăn.

“Vậy anh ăn đi.” Jaejoong vẫn không ngẩng đầu lên, trời biết cậu nhẫn cười bao lâu, bộ dáng Yunho kích động thật là đáng yêu!

Yunho cám ơn trời đất, lập tức ăn. “Uh! Em cũng ăn đi!”

Jaejoong thấy Yunho vẫn còn chút kích động như vậy, nhịn cười đến hít thở không thông, cuối cùng bộc phát. “Phốc! Ha ha ha…”

“Em…!” Yunho đã sớm cảm thấy kỳ quái, làm gì có người nào ăn cơm mà bả vai run lên? Nguyên lai là bảo bối đùa giỡn mình!

Yunho đứng dậy, đi đến bên cạnh Jaejoong, khẽ nóií. “Kim Jaejoong!” Rồi cúi xuống ôm lấy thắt lưng cậu, không để cho cậu ngã.

“Ahahaha! Ahahaha! Yunho anh rất buồn cười! Ahahahaha!” Jaejoong cười như vậy khiến Yunho cũng không muốn tức giận nữa, cười theo.

“Yunnie ~ Anh thật đáng yêu! Anh là bảo bối em nhặt được! Ha ha ha!” Jaejoong lại ôm chầm đầu Yunho, hôn mạnh lên môi một cái.

Yunho càng nghe càng cảm thấy kỳ quái, mình sao có thể là bảo bối của Jaejoong… Không phải Jaejoong là bảo bối của mình sao? Nhưng nếu hai người yêu nhau thì cả hai là bảo bối của nhau thì phải… Nghĩ như vậy Yunho lại ngây ngốc bật cười.

“Ha ha a…”

Hai người ăn cơm xong, Yunho lấy cho mình và Jaejoong một li rượu, kéo bảo bối đến sôpha ở phòng khách, để Jaejoong ngồi trong lòng mình, hôn nhẹ tai cậu, nhắm mắt hưởng thụ.

May mắn Yoochun sớm biết hai người yêu nhau sẽ có những chuyện nổi da gà xảy ra nên có cơ hội liền dọn ra, Yunho cũng ngại bọn họ ba người ở nhà quá nhỏ cũng mua một nhà trọ cao cấp, mang theo bảo bối ở đó.

“Bảo bối, em thật thơm.” Cọ xát mái tóc mềm mại của Jaejoong, khẽ nói.

“Uhm…” Jaejoong cũng nhắm hai mắt, miễn cưỡng đáp lại.

“Lại gần đây.”

Jaejoong ngoan ngoãn xoay người, liền bị Yunho bắt lấy miệng.

“Uhm…” Thoải mái rên rỉ một tiếng, Jaejoong lui vào trong lòng Yunho, nhìn đặc biệt nhu thuận.

“Jaejoong.” Yunho đột nhiên ngồi thẳng dậy nhìn Jaejoong, bộ dáng đặc biệt tha thiết.

“Huh…?” Jaejoong tỉnh táo lại, đáp một câu.

“Em có muốn một đứa con không?”

“Đứa con?” Jaejoong có điểm kích động, Yunho thích trẻ em, cậu đương nhiên biết, nhưng là…

“Uhm.” Yunho tha thiết hơn hẳn mọi khi, khiến cho Jaejoong bất an.

“Em… Vẫn chưa tính tới… Vì em còn muốn làm việc, em còn có giấc mơ của em.”

Jaejoong còn chưa nói hết đã bị Yunho chặn lại. “Uh, anh đã biết.”

Kỳ thật sau mỗi lần, Jaejoong đều uống thuốc, không phải Jaejoong không thích sinh con mà hiện tại tâm trí của cậu toàn bộ đều đặt trên công việc, hơn nữa Jaejoong vẫn chưa hưởng thụ đủ thời gian yêu đương của hai người.

“Yunnie… Em…”

“Không cần phải nói gì nữa, nghỉ ngơi sớm đi.” Thanh âm lạnh lùng của Yunho vang lên, rốt cuộc trong lòng Jaejoong, công tác hay cảm thụ của mình quan trọng hơn…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.