Báo Cáo Ký Chủ, Ngài Đã Bị Công Lược!

Chương 24: Cái này Quân thiếu ta che lên 23




Editor : Yume0000
Rõ ràng nó nhìn cùng một tầm mắt với kí chủ, tại sao thứ thấy được lại hình như không đồng nhất?
Chẳng lẽ nó nhìn thấy Lâm Văn Hàn giả?
Tịch Anh dùng ngón tay chà nhẹ qua bờ môi, khóe miệng hiện ra một độ cung tà khí, "Bởi vì ngươi không phải người đó~."
Tiểu Ức Ức:...
Mặc dù điều kí chủ nói là sự thật, nhưng vì sao cứ có cảm giác là lạ?
Bỗng nhiên, từ đằng xa truyền tới một loạt âm thanh tiếng còi.
Lâm Văn Hàn quay sang, chỉ thấy đường cao tốc bên kia có hai chiếc xe cảnh sát đang lái tới.
Xe cảnh sát? Là ai báo động?
Đúng là Lâm Văn Hàn vẫn còn muốn để Tịch Anh đi cục cảnh sát nếm thử đau khổ, nhưng bây giờ hắn lại không nghĩ như thế.
Hắn không những không thể để cho Tịch Anh nếm đau khổ, mà còn phải nghĩ biện pháp khiến Tịch Anh cao hứng, không đi đạp đổ tập đoàn Lâm Thị.
"Lam Thấm, hiện tại cảnh sát đã đến, cô không thể chạy trốn được nữa! Do cô là người gây sự cho nên cô phải chịu trách hoàn toàn trách nghiệm!" Người đang một mực núp trong lòng Lâm Văn Hàn - Ngải Linh Linh bỗng nhiên nói.
Lâm Văn Hàn nghe vậy thì lập tức đẩy Ngải Linh Linh ra.
Ngải Linh Linh bị đẩy ra thì mặt mũi tràn đầy không thể tin, "Lâm ca?"
Nhưng Lâm Văn Hàn lại lờ cô ta đi, ngược lại quan tâm nhìn về phía Tịch Anh, "Đợi lát nữa bọn họ tới, tôi sẽ nói chuyện này không liên quan đến cô."
Tịch Anh không trả lời.
Cô cốt cảm đẹp chạm ngón tay lên trên bệ cửa xe, như có như không gõ một cái.
"Không có quan hệ gì với cô ta? Tại sao có thể không quan hệ! Rõ ràng chính cô ta đụng vào xe chúng ta!" Ngải Linh Linh không buông tha chỉ vào mặt Tịch Anh nói.
Tịch Anh liễm lấy con ngươi, che đậy đáy mắt tia tia tiếu ý, tâm tình rất tốt nghe hai người bọn họ cãi nhau.
"Linh Linh, sao cô lại không hiểu chuyện như vậy? Tôi nói tôi và Lam Thấm không quan hệ thì chính là không có quan hệ, cô nghe không hiểu tiếng Trung sao?" Lâm Văn Hàn không kiên nhẫn.
"Tốt nha Lâm Văn Hàn, bây giờ anh là muốn cùng Lam Thấm khôi phục tình cũ có đúng không? Anh còn nói với tôi anh chưa từng yêu Lam Thấm, thì ra lời anh nói hết thảy đều là giả." Nói xong, hốc mắt Ngải Linh Linh lại bắt đầu chứa chan nước mắt.
Mà Lâm Văn Hàn cũng đã mệt mỏi  với bộ dạng này của cô ta.
"Ngải Linh Linh, đừng phỏng đoán suy nghĩ của anh, đây là chuyện ngay từ đầu anh đã nói qua với em rôi!"
[ báo cáo kí chủ, độ hoàn thành của nhiệm vụ chi nhánh đã đạt 35% ]
Tịch Anh nhíu mày.
Thật sự không hổ là hào quang nhân vật chính, nhao nhao đến mức vậy, mà chỉ mới hoàn thành 35%.
Nhưng mà càng là nhiệm vụ có tính khiêu chiến mới càng khiến cô hứng thú, nếu hoàn thành dễ dàng như vậy, cô ngược lại sẽ cảm thấy chẳng có gì thú vị..
Tiếng còi xe tới gần, xe cảnh sát dừng lại.
Mấy người cảnh sát giao thông tới hỏi thăm tình huống.
Bởi vì cách nói của Lâm Văn Hàn và Ngải Linh Linh không nhất trí, cảnh sát giao thông đành phải đem cả ba người dẫn tới cục cảnh sát phụ cận.
Trong cục cảnh sát.
Bởi vì bọn hắn chắn ở bên đường cao tốc nên đã khiến giao thông tạo ảnh hưởng, mà lại còn nói không nhất trí, cho nên ba người phải tách riêng làm ghi chép.
Mới vừa làm xong ghi chép, điện thoại Tịch Anh liền vang lên.
Cô thản nhiên nhìn lướt qua điểm báo trên điện thoại, kết nối.
"Uy."
"Lam Lam, em ở đâu?" Giọng Cố Phạm Đình cười trầm thấp truyền ra từ trong điện thoại.
"Cục cảnh sát." Tịch Anh hời hợt nói.
"Cục cảnh sát nơi nào?" Ý cười trong giọng nói của Cố Phạm Đình bỗng chốc tiêu tán, khí thế lạnh lẽo phảng phất toả ra, khiến phòng cảnh sát nhân dân nhao nhao ghé mắt nhìn.
Tịch Anh lại nói với giọng như có như không, "đối diện G9."
"Được rồi, Lam Lam em đừng sợ, tôi lập tức tới ngay!" Nói xong, điện thoại cúp máy.
Tịch Anh vô cùng bình tĩnh đem di động thả lại bên trong túi xách.
"Cô vừa mới tiếp điện thoại của người nào?" Lão cảnh sát nhân dân do dự một hồi, cuối cùng vẫn hỏi.
****
Hôm nay zero mỗ đang tâm tình tốt nên đăng liền hai chương trong ngày hôm nay a~~
Ngày mai gặp lại, muah~


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.