Bạo Chúa Nhà Thái Tử Phi Lại Lên Cơn Ghen

Chương 16: Ngươi nghĩ ngươi là ai?



"Li nhi cô nương, điện hạ chắc chắn sẽ giúp ngươi. Ngươi không biết đâu, lúc ngươi bị hôn mê, chính Thái Tử đã hạ mình chườm nóng cho ngươi!" Minh nguyệt sốt sắn giải thích rằng Thái Tử không giống với những suy nghĩ của Vân Lâm Li, cho nên liền không nhớ tới lời căn dặn của Thái Tử.

Vân Lâm Li bỗng ngẩn người: "Cái gì? Thái Tử từng tới đây?"

Minh nguyệt bỗng nhiên phản ứng lại, giơ tay bưng kín miệng, chính là những gì không nên nói thì cũng đã nói, che miệng lại cũng vô dụng!

"Ta.. Ta cái gì cũng chưa nói, li nhi cô nương, ngươi coi như cái gì đều không có nghe thấy!" Minh nguyệt vội vàng sửa lại.

Nghe xong, Vân Lâm Li đi ra ngoài cửa, xoay người lại nói: "Minh Nguyệt, nếu ngươi muốn cứu tỷ tỷ, thì mau nói cha ta biệt Phù Dung Các ở đâu!"

Minh Nguyệt vì sốt ruộc muốn cứu tỷ tỷ, liền chạy nhanh nói cho Vân Lâm Li biết: "Phù Dung Các ở phía tây hoàng cung, chỉ cần ra khỏi cửa đi về phía tây, chưa tới nửa canh giờ là tới."

Vân Lâm Li trở lại phòng, thay y phục của cung nữ, sau đó một mình ra khỏi cửa.

Nhìn Vân Lâm Li đã đi ra, trong lòng Minh Nguyệt rất không đành lòng. Trên người Vân Lâm Li còn có vết thương, hiện tại chỉ mới tốt lên một chút liền đi giúp đỡ nàng. Tuy rằng có thể là không thành công, nhưng đáy lòng nàng vẫn cảm kích, mang theo mong đợi.

Vân Lâm Li chậm rãi đi đến Phù Dung Các, sắc trời cũng đã sáng, giớ này mọi người hẳn cũng đã rời giường. Nàng nhờ cung nữ đi thông báo, muốn được gặp Lam phi.

Lam phi nghe hạ nhân báo, một cung nữ ở Liên Hoa Cung muốn gặp nàng, liền khinh thường nói: "Còn không phải là người trong cung của Thái Tử phi sao? Để cho ả đợi, khi nào bổn phi muốn gặp sẽ triệu kiến!"

Lam phi nói xong, liền ngồi xuống nắm lấy nhi tử, mềm mại nói: "Trí nhi, mẫu phi đưa con đi tập võ được không? Bây giờ sư phó đang đợi ngươi đấy!"

"Ta không cần, ta không cần tập võ, tập võ một chút đều không thú vị.." Lý Bắc Trí 6 tuổi vừa nói vừa đem ly dĩa trên bàn hất xuống mặt đất: "Xoảng.."

"Người đâu, mau dọn dẹp sạch sẽ!"

Lam phi không hề trách cứ Lý Bắc Trí, nàng cho rằng là vương tử nên có chút cá tính, hất đổ mấy cái ly dĩa này thì tính là cái gì.

Đúng lúc này, mẫu phi của Lý Bắc Thần, Tân phi cũng tới Phù Dung Các, thấy một cung nữ đang quỳ gối trước cửa. Nghe hạ nhân nói, người đang quỳ là cung nữ của Thái Tử phi.

Lam phi nói.

Đáy lòng nàng liền có chút ý nghĩ, đi vào Phù Dung Các liền nói: "Muội muội, nghe nói ngươi gần có chút đau đầu, ta tự mình cho người mang chút đan dược tới. Đan dược này trị đau đầu rất hiệu quả, là Đại Vương ban thưởng cho ta mấy tháng trước! Nghe nói là cống phẩm từ nước khác mang tới, trong đó có dược liệu cực kỳ trân quý!"

"Tạ tỷ tỷ, khiến tỷ tỷ lo lắng, tỷ mau ngồi!" Lam phi nói.

Tân phi ngồi xuống, cố tình hỏi tới cung nữ đang quỳ trước cửa: "Muội muội, ngoài kia hình như là cung nữ trong cung của Thái Tử phi, ngươi không nhìn thấy ả sao?"

"Tỷ tỷ, xưa nay, muội không có qua lại nhiều với người trong Liên Hoa Cung, cũng không nghĩ ra ta lại đắc tội gì với Thái Tử phi, nên để ả ta quỳ đó trước đã!"

Tân phi: "Muội muội, ngươi không cho ả vào, nếu ả có về bẩm báo lại, vẫn là ngươi đắc tội với Thái Tử phi. Không bằng, cứ để ả tiến vào hỏi một chút, xem bởi vì chuyện gì mà cầu kiến!"

"Vậy cũng được, muội nghe theo tỷ vậy!" Lam phi nói xong, liền chon người kêu Vân Lâm Li vào.

Vân Lâm Li bước vào liền quỳ xuống nói: "Thỉnh an Lam phi nương nương, tiểu nhân là tỳ nữ của Liên Hoa Cung. Lam phi nương nương, tiểu nhân nghe nói tiểu công tử không muốn tập võ nên mạo muội đến để khuyên bảo tiểu công tử!"

Lam phi nghe Vân Lâm Li nói xong, mới liếc nhìn nàng một cái, ngữ điệu có vẻ khinh thường nói: "Ngươi tới để khuyển bảo tiểu công tử? Ngươi nghĩ ngươi là ai?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.