Bao Dưỡng Chuyện Nhỏ Này

Chương 3



Xuất phát từ tò mò, sau đó tôi tìm mấy cuốn showbiz bao dưỡng văn để đọc, càng đọc càng cảm thấy không ổn, người ta đều là liếc mắt đưa tình đã lâu, sau khi vừa ý mới chậm rãi đạt được ký kết ngầm, Quý đại gia sao không đi đường thường, hắn rốt cuộc đã đọc cuốn tiểu thuyết showbiz nào vậy?

Nhưng cũng ổn, sau này tôi không gặp Quý Thi, hình như hắn cũng không vì chuyện này mà gây phiền phức cho tôi. Không bao lâu sau, anh Thái Ni nói cho chúng tôi nghe kế hoạch lập nhóm thần tượng, trong lòng tôi thở phào nhẹ nhõm, như vậy thì mới có học phí cho em gái.

Tâm trạng khá hơn chút, những cuốn showbiz bao dưỡng văn kia tôi cũng lưu lại đọc dần, có cuốn đọc rất hay, còn khiến tôi rơi lệ, tôi lập tức gấp sách vào, trong lòng nói nguy rồi, sao lại có chút hướng về phía kim chủ thế này? Tuyệt đối không được!

Kết quả tôi lại lên Khởi điểm mạng tiếng Trung, ôn lại <XX cao thủ> <XX ghi chép>, sau khi đọc xong thỏa mãn ngã xuống giường, không sai, nhiệt huyết như vậy mới giống tôi.

Nhưng dư độc của showbiz bao dưỡng văn vẫn còn.

Có một lần công ty tổ chức cho chúng tôi đi coi concert của nghệ sĩ dưới cờ Nghệ Thiên, chủ yếu là để học hỏi, vốn toàn bộ hành trình tôi đều rất tập trung, nhưng khi Quý Thi lên sân khấu trong tiếng hét lớn nhất, không biết thế nào tôi lại đỏ mặt. Tôi hồi tưởng lại đại minh tinh đứng trên sân khấu được muôn người chú ý này dáng vẻ đêm hôm đó cẩn thận cởi áo choàng khoác cho tôi, đợi đã, cảm giác hạnh phúc kỳ lạ này là thế nào?!

Cho tới bây giờ tôi vẫn cảm thấy đó là đêm Quý Thi phát huy hoàn mỹ nhất, giọng cao lên không nổi? Giọng trầm xuống không xong? Hát không đủ manh? Dù sao tôi cũng không chú ý tới. Tôi chú ý hắn trên sân khấu khi thì cao lãnh, khi thì sôi nổi. Rõ ràng hát rock rất cool, bên tai tôi lại vang lên BGM sầu miên man của phim Hàn…

Quý Thi vẫn luôn khiến người khác cảm thấy say mê, tôi cũng là nhìn hắn như vậy, đột nhiên còn cảm thấy hơi đáng tiếc, nếu khi đó tôi đáp ứng hắn tôi cũng chẳng mất mát gì, hắn thật sự đáng yêu, dáng dấp góc cạnh cũng siêu cấp phù hợp thẩm mỹ của tôi, mặc dù lúc truy cầu nam sắc tỏ ra hơi nóng vội thiếu tiết tháo, nhưng ở giới giải trí này cũng không phải chuyện quá đáng gì. Lại nói hắn có thể vừa ý tôi, chứng tỏ hắn vẫn khá chú trọng nội hàm, đây đã là phẩm chất có thể gặp nhưng không thể cầu ở nghề nghiệp kim chủ này.

Xong rồi, tôi thầm nghĩ, tôi hoàn toàn bị tiểu thuyết showbiz tẩy não.

Nhưng mà tôi vẫn kiên định lập trường không nhảy vào thùng nhuộm này.

Có một lần tôi nằm mộng, mơ thấy tôi ghé người bên thùng nhuộm cố nhìn vào, muốn nhìn xem Quý kim chủ làm gì ở bên trong, nhưng nhìn tới nhìn lui hắn cũng chỉ nghịch nước mà thôi, giống như Narcissus (1) tự luyến, thi thoảng hắn ngẩng đầu hỏi tôi: “Cưng có muốn xuống chơi với anh không?” Tôi chỉ lắc đầu: “Không được, tôi nhìn anh chơi!” Sau đó Narcissus Quý một mình tiếp tục đạp nước trong thùng.

Tới lúc tôi nhảy vào, đã là chuyện sau này.

Tối nay tôi nhớ lại rất nhiều chuyện, có lẽ rượu vang đỏ phối với mỹ nhân, lại đúng lúc tôi sắp vinh quang debut, có thể đến mỗi giai đoạn quan trọng của cuộc sống, con người sẽ theo bản năng tổng kết một chút đời người. Sau khi ăn xong bữa tiệc Pháp, tôi chui vào Big Mercedes của Quý Thi, Quý Thi bật nhạc, lầm bầm: “Sao không có bài hát nào về kim chủ và tiểu nghệ sĩ được bao dưỡng nhỉ?”

Tôi phụ họa: “Đúng ha!”

Quý Thi nói: “Lần sau anh viết một bài, có thể bán chạy không ta?”

Tôi nói: “Lĩnh vực này trước mắt không người khiêu chiến, nếu anh dám viết, em không dám cam đoan nhất định bán chạy, nhưng nhất định có thể trở thành bài hát vàng được chọn trong KTV.”

Quý Thi cười haha: “Cưng nói thật có lý, anh không thể phản bác!”

Tôi nhìn dáng vẻ hắn cười không kiềm nén được, nếu lúc này không phải đang lái xe, nhất định hắn sẽ ngồi xổm dưới đất. Dù sao những lời này cũng không thể coi là thật, tôi liền nói theo ý hắn, trêu đùa hắn vui vẻ là chức vụ của mình.

Tôi lại nhìn mắt cười của hắn. Trêu đùa hắn vui vẻ tôi cũng vui vẻ.

***

Big Mercedes một đường lái về khu nhà cao cấp của Quý Thi, tòa nhà này cao 30 tầng, Quý Thi một mình ở tầng cao nhất, trên dưới hai tầng lầu hơn 500m2, còn có vườn hoa sân thượng cùng thùng nhuộm lớn (chính là hồ bơi, tôi và Quý Thi đều quen gọi như vậy). Quý Thi thuê cho tôi một phòng trong tòa nhà này để tôi ở tạm, tiện đến tiện đi, mặc dù là một phòng trọ nhỏ, nhưng dù sao cũng là một phòng trọ nhỏ trong khu nhà cao cấp, chim sẻ tuy nhỏ nhưng ngũ tạng đầy đủ, không chỉ sửa sang giống như khách sạn mấy sao, phòng khách còn có một mặt gương full-length*, 60m2 trong nháy mắt biến thành 120m2, xem ra tiền thuê cũng không rẻ! Khi đó chúng tôi vừa mới xác định quan hệ bao dưỡng được bảy ngày, ban đầu tôi cảm thấy thiếu Quý Thi một ân huệ rất lớn, về sau tôi mới biết chủ nhà chính là hắn.

(*) Kiểu như ốp kính kín mặt tường sẽ tạo cảm giác không gian được nhân đôi.

Aiiii, thật là phiền muốn chết.

Quý Thi đậu xe xong, nhướn mày hỏi tôi: “Hôm nay chúng ta đến vườn hoa sân thượng nhé?”

Tôi xin miễn thứ cho kẻ bất tài: “Này… Anh chưa đọc cuốn tiểu thuyết showbiz <Hoang đường> à?”

“Không, hay lắm hả?” Quý Thi hứng thú, tai thỏ vểnh lên.

“Dở ẹc.” Tôi nói, “Nhưng có một đoạn tình tiết viết kim chủ và nghệ sĩ hắn bao dưỡng thân thiết ở vườn hoa sân thượng, kết quả bị flycam chụp được, nghe nói là chuyện thật cải biên lại từ Hollywood…”

“Đm!” Quý kim chủ mặt đầy cáu giận, cứ như thể người bị chụp là hắn.

Tôi thuận lợi khuyên hắn từ bỏ kế hoạch này, sau khi vào nhà, Quý Thi bảo đi tắm, không thèm nhiều lời với tôi một câu, có hai phòng tắm, tôi liền tự giác sang phòng khác, tịch mịch tắm. Kỳ thực tôi không thích như vậy, chờ Quý Thi từ trong phòng tắm đi ra, liền trực tiếp từ mỹ nhân biến thành cầm thú, không thể trò chuyện hay đánh bài được ư? Lui tới hơn nửa năm, tôi còn không biết hắn hứng thú yêu thích cái gì, chỉ biết hắn thích đọc tiểu thuyết showbiz, tôi cũng đâu thể lần nào cũng đưa cho kim chủ tiểu thuyết showbiz.

Lúc tôi tắm xong đi ra, Quý Thi đã tắm xong, đang khoác bộ đồ tắm màu trắng xếp chân ngồi trên giường nhìn nhạc phổ, hắn ngẩng đầu nhìn tôi, hoa tai trên tai trái chợt lóe, tôi nhìn hắn nửa ướt tóc, hơi nước ướt mặt, như bị điện giật.

Quý Thi khua tay một cái sạch cả giường, khiến nhạc phổ rải rác trên sàn, cái dáng vẻ chuyện đương nhiên này thật sự quá thối nát!

“… Chúng ta có thể tâm sự một chút không?” Tôi nói, tôi lược bỏ nửa câu yêu đương phía sau, tôi cũng không biết tôi có muốn cùng người này yêu đương hay không.

“Nói thật lòng?” Quý Thi bật cười, “Cưng?”

Được, tôi gật đầu. Tôi vẫn có lòng tin với thế giới nội tâm của mình, chỉ cần anh cho tôi một cơ hội, đừng quá độ mê luyến da thịt của tôi.

“Được, làm trước nói sau.” Quý Thi mặt dày vô sỉ nói.

Aiiii, tại sao tôi phải ngại ngùng, bởi vì tôi nằm dưới! Không phải tôi không thể nằm dưới, dẫu sao đại trượng phu có thể co dãn, nhưng dẫu sao vẫn chênh lệch so với dự đoán ban đầu. Về sau tôi ngẫm nghĩ, khó trách hắn bảo tôi đọc showbiz văn, trong mười cuốn thì có chín cuốn là kim chủ nằm trên, tôi còn tưởng Quý Thi lớn lên xinh đẹp như vậy, tính cách lại dễ thương như vậy, hẳn là thụ, kết quả hắn lại muốn thượng tôi!

Kim chủ muốn thượng tôi, tôi không cách nào từ chối, lần đầu tiên bị Quý Thi thượng, nội tâm của tôi gần như tan vỡ. Tôi rất muốn hỏi hắn đã đọc một cuốn kim chủ thụ duy nhất trong mười cuốn kia chưa, tôi thật sự đã hỏi hắn như vậy.

Quý Thi mới vừa bắn một pháo trong thân thể tôi, thở hồng hộc rút ra nói: “Anh chỉ coi một chút mở đầu, thấy không phải gout của anh…”

Kỳ thực anh nghiêm túc đọc thì cuốn đó vẫn rất manh, lời này tôi không thể nói ra miệng. Bởi vì Quý Thi tiếp tục nói: “Kim chủ ở trên giường sao có thể nằm dưới, sau này sao có thể bảo hộ tiểu nghệ sĩ của mình.”

Đầu tiên, tôi còn chưa phải là nghệ sĩ, thứ hai, tôi không nhỏ.

Nhưng mà, thôi, dù sao hắn đã đi vào lại đi ra…

Ặc, lại tiến vào.

Đã từng cho rằng có bao nhiêu khó khăn, bao nhiêu nguy hiểm, đến mức không thể hoàn thành nhiệm vụ, kỳ thực nhắm mắt lại cắn răng thì cũng qua thôi.

______

Chú thích:

(1) Trong thần thoại Hy Lạp, Narcissus là một thợ săn từ Thespiae trong Boeotia, nổi tiếng với vẻ ngoài đẹp trai. Chàng là con trai của thần sông Cephissus và nữ thần Liriope. Một lần Narcissus nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình ở dưới nước và đem lòng yêu chính bản thân mình. Vì vậy, chàng đau khổ tự lao mình xuống sông tự tử do tình yêu chính mình không bao giờ được đáp lại. Khi ở thế giới bên kia, Narcissus vẫn không thôi ngắm mình dưới làn nước của sông mê Styx.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.