Bao Dưỡng - Xuân Vũ Sa Lạp

Chương 14



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Ngoan, lại đến một lần."

Cung Linh ôn nhu nói, thanh âm hắn vốn dễ nghe, hơn nữa bản thân Tô Trạch Lạc đối hắn không hề có lực kháng cự, ngây ngốc mà. Tô Trạch Lạc bị Cung Linh bày thành tư thế quỳ bò, hậu huyệt vừa mới bị khai phá còn thực mềm mại, Cung Linh dễ như trở bàn tay lại xông vào.

Cả khuôn mặt Tô Trạch Lạc đều sắp vùi vào khăn trải giường, vừa trải qua tình sự  kịch liệt khiến thân thể thập phần mệt mỏi, chỉ phải tùy ý Cung Linh lăn lộn, nghĩ, còn hảo ngày mai là cuối tuần.

Cung Linh lôi kéo Tô Trạch Lạc lại làm một lần, thấy Tô Trạch Lạc thật sự rất mệt liền buông tha cậu, ôm người mơ màng sắp ngủ rửa sạch một phen, sắc trời đã tối.

"Ngủ đi, chờ lát nữa gọi em ăn cơm."

Cung Linh thấy mí mắt Tô Trạch Lạc gục xuống cực lực duy trì thanh tỉnh, rốt cuộc lương tâm từ bi, ôn nhu hống(dỗ~) người. Tô Trạch Lạc nghe lời nhắm mắt lại, trước khi ngủ, cảm giác trán bị một đồ vật ẩm ướt nóng nóng nhẹ nhàng chạm vào một chút, an tâm đi vào giấc mộng.

Tô Trạch Lạc tỉnh đã là buổi tối 9 giờ, Cung Linh nằm bên cạnh, trên mặt là biểu tình thần thanh khí sảng(tinh thần sảng khoái, dễ chịu~). Thấy Tô Trạch Lạc tỉnh lại, nhìn chằm chằm mặt Tô Trạch Lạc một hồi.

"Trên mặt tôi có cái gì sao?"

Tô Trạch Lạc bị hắn nhìn chằm chằm không được tự nhiên, hậu tri hậu giác duỗi tay đi sờ mặt mình.

"Không có. Buổi sáng nhìn sắc mặt em có chút trắng, quả nhiên là thiếu thoải mái, hiện tại khá hơn nhiều." (ý anh là xx, em mới hồng hào~)

"Xú lưu manh." Tô Trạch Lạc vừa nghe mặt liền đỏ, nhỏ giọng mắng.

"Hảo, không đùa em, đói bụng đi."

Cung Linh buổi chiều ăn thật sự hài lòng, lúc này khó được không độc miệng. (Anh ăn em đó ~)

Tô Trạch Lạc lúc này eo đau đùi đau, bất quá đã đói bụng, gật gật đầu, Cung Linh hôn cậu một ngụm, "Muốn ăn cái gì?"

"Cơm."

Tô Trạch Lạc thật là nhất thời không thể nghĩ được chính mình đến tột cùng muốn ăn cái gì, vì thế thành thật trả lời.

"Chờ."

Cung Linh bất đắc dĩ nhìn cậu một cái, biểu tình Tô Trạch Lạc vô tội đến không được, thật sự không có ý tứ khiêu chiến anh a. Tô Trạch Lạc nghĩ thầm.

Cung Linh mở tủ lạnh tìm một tiểu khối bánh kem cho Tô Trạch Lạc lót bụng, chính mình động thủ nấu cơm.

Tô Trạch Lạc ngồi trên sô pha ngoan ngoãn gặm bánh kem, thỉnh thoảng lại hướng phòng bếp nhìn lén.

Thật là ——

Càng xem càng soái! (Đồ mê chồng>.<)

Cung Linh làm ba món. một canh, măng tây xào sợi, xúc xích xào, thịt xào khoai tây sợi, canh trứng gà mộc nhĩ.

Xét thời gian không còn sớm, Cung Linh không làm thức ăn quá nhiều dầu mỡ.

Hai người cùng nhau cơm nước xong đã 10 giờ, vừa mới cơm nước xong không thể lập tức ngủ. Hai người ôm nhau ngồi trên sô pha xem phim truyền hình một lát, Tô Trạch Lạc dần dần chống đỡ không được, ở trong lòng ngực Cung Linh liền ngủ rồi.

"Thật là tiểu hài tử."

Cung Linh hôn hôn người trong lòng ngực.

- ------------------------------

Măng tây xào sợi:

-------------------------------Măng tây xào sợi

Xúc xích xào:

Thịt xào khoai tây sợi

Thịt xào khoai tây sợi:

Thịt xào khoai tây sợi

Canh trứng gà mộc nhĩ:

Canh trứng gà mộc nhĩ


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.