Bao Dưỡng - Xuân Vũ Sa Lạp

Chương 21



Cung Linh duỗi tay xem xét hậu huyệt Tô Trạch Lạc nhắm chặt, từ bỏ tính toán ban đầu.

"Ngoan, đem chân kẹp chặt."

Cung Linh để Tô Trạch Lạc ghé vào bồn tắm, từ phía sau đem dục vọng đã ngẩng đầu cắm vào hai chân Tô Trạch Lạc, vỗ mông ẩm ướt, ra lệnh.

Tô Trạch Lạc nghe lời kẹp chặt hai chân, Cung Linh chậm rãi đâm vào rút ra.

Bởi vì hạ thể hai người đều ở trong nước, mỗi lần ra vào đều sẽ kích khởi một trận dao động, mang theo tiếng nước loáng thoáng. Bất tri bất giác, Tô Trạch Lạc cũng bị khơi dậy dục vọng. Cung Linh duỗi tay nhẹ nhàng cầm, không nhanh không chậm giúp cậu xuống tay.

"Nhanh...... Nhanh một chút......"

Theo Cung Linh trừu cắm kịch liệt, Tô Trạch Lạc rốt cuộc mở miệng cầu xin.

Cung Linh cũng không lại trêu đùa cậu, như cậu mong muốn mà động tác nhanh hơn trên tay, chỉ chốc lát sau, hai người cùng nhau tiết ra.

Có lẽ là tối qua ăn(bíp bíp~)quá no, Cung Linh không lại quấn lấy Tô Trạch Lạc tiếp tục. Sau khi hai người tiết ra cũng không lại tiếp tục tắm, nhân viên phục vụ chuẩn bị tốt áo tắm, tắm sạch mặc lên liền ra phòng tắm.

Thời gian đã là 10 giờ tối, Tô Trạch Lạc có chút mệt mỏi, nằm trong lòng ngực Cung Linh, ngón tay không tự giác đi xả áo ngủ trên người Cung Linh.

"Như thế nào? Không thỏa mãn?"

Cung Linh thấp giọng hỏi.

"Hoàng Diệu Kiệt kia, không phải thích anh sao?" Tô Trạch Lạc hiếu kỳ nói.

"Hắn là song(yêu được cả hai giới~), không cần để ý tới hắn."

Cung Linh hiển nhiên không thích Hoàng Diệu Kiệt, nghe ngữ khí của hắn, có loại chán ghét nói không nên lời.

"Anh giống như thực chán ghét hắn?"

"Chưa nói tới chán ghét, người này ứng xử không tốt."

Cung Linh nói không chán ghét, nhưng mày đã nhíu lại.

"Rõ ràng thực chán ghét." Tô Trạch Lạc không thuận theo không buông tha.

"Tôi cùng em nói chuyện xưa, phỏng chừng em liền sẽ không muốn biết hắn."

Cung Linh thấy Tô Trạch Lạc bộ dáng hỏi cho bằng được, thỏa hiệp.

"Ân ân."

Tô Trạch Lạc gấp không chờ nổi gật gật đầu.

"Hắn so với tôi tiến công ty muộn hai năm, thời điểm hắn tiến vào, tôi đã là quản lí bộ phận, hắn vừa lúc ở trong bộ phận của tôi. Nhận thức không đến hai tháng, hắn cùng tôi thổ lộ, tôi cự tuyệt. Sau, hắn lại tìm tôi thổ lộ vài lần, tôi liền điều hắn đến khác bộ phận khác, quản lí bộ phận kia là nữ nhân đã kết hôn. Nữ nhân kia vì hắn ly hôn ném công tác. Hoàng Diệu Kiệt không đến một năm liền ngồi lên vị trí quản lí bộ phận. Sau, hắn cũng dùng thủ đoạn không sai biệt lắm, ngồi xuống vị trí phó tổng."

Cung Linh thực bình đạm nói.

"A?" Tô Trạch Lạc khiếp sợ mở lớn miệng.

"Công ty anh đều biết không?"

"Hắn là vì đem tôi đẩy đi xuống, đương nhiên sẽ không để những người khác biết."

"Người này thật đáng sợ."

"Cho nên, cách hắn xa một chút."

Lần này Tô Trạch Lạc không phản bác, gật gật đầu.

"Kia hắn có thể hay không hãm hại anh a?"

Tô Trạch Lạc đột nhiên hỏi. Có chút lo lắng.

"Tin tưởng năng lực nam nhân của em." Cung Linh tự tin nói.

"Thiết......" Tô Trạch Lạc phiên trợn trắng mắt, khinh thường.

"Cư nhiên dám không tin nam nhân của em?"

Cung Linh uy hiếp, tay to ở trên mông Tô Trạch Lạc dùng sức xoa nhẹ hai cái.

"Tôi muốn đi ngủ."

Tô Trạch Lạc lập tức nhắm mắt lại, một bộ tôi đã ngủ rồi.

"Ngủ ngon."

Tay Cung Linh không rời đi, ôn nhu nói.

Tô Trạch Lạc nhắm mắt lại, giật giật lông mi, làm gì đột nhiên ôn nhu như vậy a. Trên mặt một trận nóng lên, bất tri bất giác đã ngủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.